Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:33:35
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5Akgnlo252
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
28. Mở cửa cho !
“Được thôi!” Diệp Kiều mắt cong cong, xách theo một hộp sữa mạch nha chuẩn sẵn theo Thím Trương.
Sữa mạch nha là một thứ , bây giờ ngay cả tiền phiếu cũng chắc mua .
Hộp trong tay Diệp Kiều là do Lục Thừa để cho cô khi xuống phương Nam, tổng cộng hai hộp, Diệp Kiều tự dùng một hộp, hộp còn bây giờ đúng lúc thể sử dụng.
Ban đầu Diệp Kiều định để hộp cho bố chồng ăn, nhưng Lục Thừa cho , bảo cô giữ cho , nên Diệp Kiều cứ cất .
Sữa mạch nha là loại thực phẩm bổ dưỡng nhất thể tìm thấy trong thập niên bảy mươi, là món quà biếu hạng sang.
Vì Diệp Kiều bước đầy tự tin.
Con gái Thím Trương tên là Nhậm Hiểu Tĩnh, lấy chồng là một gia đình công nhân khác ở thị trấn Đại Hà.
Hai nhà xa lắm.
Khi Diệp Kiều và Thím Trương đến nhà Nhậm Hiểu Tĩnh, còn kịp gõ cửa thấy tiếng cãi vã bên trong.
“Cả ngày, chỉ ru rú trong nhà, chẳng gì cả, còn thích bới móc.”
Một giọng nữ the thé vang lên, khàn, Diệp Kiều thấy vẻ là bốn năm mươi tuổi.
Ngay đó, một giọng nữ trẻ tuổi cố nén giận phản bác: “Dù cũng là công nhân chính thức của xưởng may thành phố, bây giờ chẳng qua vì ốm nghén nặng hơn một chút nên tạm thời ở nhà nghỉ ngơi thôi. Lúc còn , bà dám với như !”
Nhậm Hiểu Tĩnh sắp tức c.h.ế.t , cô là công nhân chính thức của xưởng may, dù là nghỉ thai sản vẫn lương cơ bản, ngoài các khoản phúc lợi thường xuyên của xưởng nhận , những thứ khác thiếu một xu. Bà chồng mắt quá thiển cận, thấy cô ở nhà gì là lòng.
“Ối giời, còn tưởng là công nhân chính thức của xưởng may , bây giờ ai mà chẳng lãnh đạo xưởng cô nhường vị trí, hôm qua chẳng đến tìm cô đòi vị trí đấy . Cô xem, trong nhà rõ ràng thể tạm thời thế vị trí của cô, giúp cô một tay, cô cứ hướng ngoài!”
“ dựa mà nhường vị trí cho em chồng, đó là do tự thi , là của , đợi sinh con xong sẽ việc tiếp.”
Nhậm Hiểu Tĩnh một tay chống eo, một tay đỡ bụng, cô m.a.n.g t.h.a.i hơn bảy tháng , bây giờ ngay cả thôi cũng đau lưng mỏi gối.
cô vẫn cố gắng phản bác chồng , bà miệng là để em chồng tạm thời thế vị trí công nhân thời vụ. Theo Nhậm Hiểu Tĩnh thấy, với cái bộ mặt của gia đình , chỉ cần cô mở lời, công việc chắc chắn cả đời đừng hòng lấy !
“Làm việc cái gì mà việc, xưởng cần cô nữa mà còn việc. là từng thấy ai như cô, từ ngày cưới về, nhà chúng chẳng lợi lộc gì, m.a.n.g t.h.a.i thì gây chuyện, công việc thì xong, còn hầu hạ cô, con trai đây cưới vợ, là cưới một bà tổ về thờ thì !”
Diệp Kiều ngoài cửa mà nhíu mày, sang Thím Trương, còn nụ khi chuyện với Diệp Kiều lúc nãy nữa.
Sắc mặt bà tối sầm , trực tiếp dùng sức đập cửa.
“Hà Kim Hoa, bà mở cửa cho !”
Những bên trong là giọng Thím Trương, lập tức im lặng.
Không lâu , tiếng bước chân nặng nề và tiếng thút thít từ trong cửa vọng .
Cái bà Hà Kim Hoa dám để con gái đang m.a.n.g t.h.a.i bảy tháng của mở cửa, Thím Trương tức đến mức đầu bốc khói!
Hà Kim Hoa dựa tường bếp, Thím Trương bước cửa vẫn cố cãi:
“Con gái gả như bát nước đổ , quản con dâu nhà thì liên quan gì đến bà Trương Thành Phượng, ba bữa nửa tháng chạy đến nhà chúng , còn tưởng đây là nhà bà đấy.”
Thím Trương trừng mắt Hà Kim Hoa một cái thật mạnh, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, nhưng vẫn lo lắng cho con gái đang cầu xin bên cạnh, dám thật sự x.é to.ạc mặt, con gái bà còn sống tay .
Thím Trương nhắm mắt một chút, “Hiểu Tĩnh, về nhà với .”
Nói , trực tiếp đỡ con gái dậy ngoài.
Diệp Kiều hiểu ý Thím Trương, cũng theo sát đỡ bên còn của Nhậm Hiểu Tĩnh.
Hà Kim Hoa chịu: “Làm gì đấy, gì đấy, đến nhà chúng cướp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-28.html.]
Thím Trương an ủi con gái vài câu, lúc mới ngẩng đầu lạnh với Hà Kim Hoa.
“Các coi trọng con gái ? Tốt, chúng đây, đỡ cho các ngày nào cũng mắng nó. Trước đây đến đúng lúc, ngờ nó còn chịu đựng sự sỉ nhục như .”
Hà Kim Hoa cảm thấy sai: “Thế nào, các ly hôn , còn đòi đưa ? Đây là con dâu nhà chúng bỏ tiền sính lễ cưới về đấy.”
Diệp Kiều chịu nổi nữa: “Cho dù là con dâu nhà bà, các cũng thể tùy tiện lăng mạ! Nếu cô xảy chuyện gì, bà sẽ chịu trách nhiệm pháp luật.”
“Cô là ai, chuyện nhà chúng đến lượt ngoài xen .” Hà Kim Hoa trừng mắt Diệp Kiều.
Thím Trương nhiều với bà , gọi Diệp Kiều cùng đỡ con gái rời , mặc kệ Hà Kim Hoa ở phía vẫn la hét c.h.ử.i bới, nhưng cũng đành chịu.
Về đến nhà Thím Trương, Nhậm Hiểu Tĩnh vẫn cúi đầu âm thầm rơi nước mắt, vô cùng ấm ức.
“Mẹ ơi, con đây? Bây giờ công việc của con giữ , nhà chồng cứ chê bai con, con còn ăn uống gì… Mẹ ơi, con đẻ non ?”
Nhậm Hiểu Tĩnh sờ cái bụng to vượt mặt của , càng nghĩ sắc mặt càng tái nhợt.
“Đừng lung tung! Con chỉ là ốm nghén bình thường thôi! Hồi m.a.n.g t.h.a.i con cũng chẳng ăn uống gì, chẳng vẫn sinh con khỏe mạnh đó .”
Thím Trương thể con gái , ghế ôm con gái an ủi.
Diệp Kiều bên cạnh, trực tiếp mở hộp sữa mạch nha mang đến, pha một cốc, đưa cho Nhậm Hiểu Tĩnh.
“Uống chút nước nóng cho dịu .”
“Cảm ơn.” Nhậm Hiểu Tĩnh lúc mới Diệp Kiều, phát hiện cô gái trẻ đỡ suốt chặng đường xinh . “Cô là…”
“ là Diệp Kiều.”
Diệp Kiều cũng kéo một cái ghế đến xuống, giới thiệu .
“Thật cô ăn uống gì là chuyện bình thường, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đứa bé trong bụng lớn dần, sẽ chèn ép dày, tự nhiên sẽ khẩu vị. Vài ngày nữa sẽ mang qua cho cô một ít hoa quả sấy khô do nhà tự , chua chua ngọt ngọt, bảo đảm cô sẽ thích.”
Diệp Kiều nhớ kiếp cô một khách hàng siêu VVIP, khi cô m.a.n.g t.h.a.i cũng nôn ói nhiều.
Lúc đó Diệp Kiều lật nhiều sách cổ, tìm thấy một phương t.h.u.ố.c mà các phi tần trong hậu cung ngày xưa dùng, dùng phương t.h.u.ố.c đó nấu hoa quả sấy khô, khi hoa quả sấy khô nguội , bà bầu ăn thể giảm bớt triệu chứng nhanh.
Lát nữa, cô sẽ tiện đường bách hóa xã xem mua các loại thảo d.ư.ợ.c và hoa quả sấy khô trong công thức , mang về nấu.
“Thật ?” Nhậm Hiểu Tĩnh bán tín bán nghi, đầy mong đợi.
“ bảo đảm hiệu quả!” Diệp Kiều gật đầu.
Nhậm Hiểu Tĩnh thấy cô hiền lành, cũng ngượng ngùng theo.
Thím Trương thấy con gái dịu , vội vàng kể chuyện Diệp Kiều đó một nữa.
“Hiểu Tĩnh , thấy cách lắm. Vừa giúp xưởng của con một việc lớn, giữ công việc của con.”
Nhậm Hiểu Tĩnh xoa bụng, trầm tư.
Xưởng may của họ tuy cũng một máy móc, nhưng phần lớn công việc thực chất vẫn dựa thao tác bằng sức , đặc biệt là những công việc tinh xảo như may mặc, chỉ dựa máy móc hiện của xưởng căn bản thể thành .
Nghe nước ngoài máy móc tiên tiến hơn, nhưng nước ngoài luôn phong tỏa kỹ thuật đối với nước , xưởng họ căn bản thể mua .
Hơn nữa, bây giờ nhân công rẻ, thà lãng phí ngoại tệ quý giá để mua máy móc nước ngoài, lãnh đạo xưởng họ thà tuyển thêm .
Việc nhận khoán bên ngoài mà Diệp Kiều đề cập, so với việc xưởng mở rộng tuyển dụng, càng rẻ hơn.
Đầu óc Nhậm Hiểu Tĩnh nhanh nhạy, việc ở xưởng may mấy năm là tổ trưởng phân xưởng, tay mười mấy thợ may. Đối với suy nghĩ của các lãnh đạo, cô luôn rõ.
Chỉ vài suy nghĩ thoáng qua, Nhậm Hiểu Tĩnh quyết định.