Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 42
Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:47:00
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
42. Mâu thuẫn bùng nổ
Sau khi ăn sáng xong, Diệp Kiều theo lệ thường định xem tiến độ xây dựng của nhà máy thực phẩm .
Giữa đường, con đường nhỏ trong làng vốn dĩ nên vắng , hôm nay đông đúc nhộn nhịp.
Diệp Kiều tiến lên, định tìm một dân hỏi thăm, chợt thấy kêu lên.
“Sông nhỏ đột nhiên còn nước nữa?”
“Sáng còn giặt quần áo mà, chuyện gì nè.”
“Không thể nào, sông Ngọc Dương bao giờ cạn nước cả.”
Diệp Kiều bước nhanh vài bước, đến bên bờ sông, chỉ thấy dòng nước vốn dĩ chảy lững lờ biến mất , bùn cát và cá nhỏ trong sông lộ rõ.
“Trưởng thôn ?”
“Có là hạn hán ? Nhìn thời tiết giống mà?”
Dân làng xì xào bàn tán.
“Mọi đừng vội, chúng tìm trưởng thôn hỏi rõ tình hình cụ thể .”
Thấy như ruồi mất đầu, Diệp Kiều lên tiếng , dẫn về phía đầu làng.
“Kiều Kiều, cháu đến .”
Lão trưởng thôn vẫn cầm điếu t.h.u.ố.c lá tay hút, vẻ mặt rầu rĩ.
“Bác Lưu, chuyện gì ạ?”
Diệp Kiều tuy kết hôn và giám đốc nhà máy thực phẩm ở thôn Hạ Hà, nhưng cô hiểu rõ nhiều chuyện trong làng.
Lưu Thiên Hà thì khác, sáng sớm thấy sông còn nước, lập tức suy đoán.
“Haizz, cháu đợi chút, bác bảo Học Siêu hỏi thăm , chắc sắp về .”
Lưu Thiên Hà định nhiều, chỉ bảo yên lặng chờ.
Không lâu , Lưu Học Siêu chạy về, còn kịp thở đều, những dân nóng tính vây quanh.
“Học Siêu, rốt cuộc là chuyện gì ? Có thôn Thượng Hà chặn nước của chúng ?”
“ , mau Học Siêu, rốt cuộc là ai , chúng tìm đây!”
“…”
Diệp Kiều cảm thấy trong chuyện nhiều điều , thôn Thượng Hà mà là chuyện gì?
Cô nhớ đó là ngôi làng chuồng bò? Lục Thừa hiện tại chẳng đang ở đó ?
Sáng sớm, khi Lục Thừa khỏi nhà với cô, đến chuồng bò xem tình hình sức khỏe của Tề lão hơn .
“Mọi tránh , để gặp trưởng thôn !”
Lưu Học Siêu bất đắc dĩ, khó khăn lắm mới đến bên cạnh Lưu Thiên Hà, thì thầm tai ông hai câu.
Sắc mặt Lưu Thiên Hà đổi: “Quả nhiên là . Lần là Mã Lai Tài trực tiếp dẫn đội ?”
“Vâng! Mã Lai Tài tuy lộ diện, nhưng em trai cũng trong chặn sông.”
Hai họ nhỏ, nhưng Diệp Kiều gần, thính lực nhạy bén, nhanh chóng nắm bắt trọng điểm.
Cô nhíu mày, chút khó hiểu.
“Sông Ngọc Dương của làng họ, bây giờ cũng hạn hán, tại họ chuyện tuyệt tình như ?”
Trong ấn tượng của Diệp Kiều, chỉ khi thiếu nước mới tranh giành tài nguyên nước. Bây giờ mới tháng 11, rõ ràng qua mùa nước lớn.
Mùa nước lớn thường là từ tháng 5 đến tháng 10 hàng năm, thời gian lượng nước là lớn nhất, tháng 11 tuy trong mùa nước lớn, nhưng tuyệt đối thiếu nước.
“Mâu thuẫn giữa hai làng chúng từ lâu …”
Lưu Thiên Hà thở dài thật dài, với giọng hồi tưởng.
“Từ đến nay, thôn Thượng Hà luôn giàu hơn chúng . Đất đai bên họ , sản lượng ngô cao, hàng năm báo cáo sản lượng đều công xã biểu dương.
Còn thôn Hạ Hà chúng , chỉ đậu nành là đáng kể, luôn xếp cuối bảng.”
Những dân mặt đều cúi đầu xuống, thể thấy bao nhiêu ấm ức chịu đựng trong những năm qua.
Diệp Kiều thẳng , chăm chú lắng .
“Tuy nhiên, bà con trong làng chúng cần cù chịu khó, hai năm nay dựa khai hoang cũng kéo thứ hạng lên.
Còn thôn Thượng Hà bên vì xói mòn đất đai nghiêm trọng, thứ hạng giảm dần qua từng năm. Năm ngoái, sản lượng lương thực của làng chúng đầu tiên xếp họ.”
Diệp Kiều chợt hiểu .
Bị ngôi làng mà luôn xem thường vượt lên, thôn Thượng Hà chắc chắn tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-42.html.]
“Huống hồ ba tháng nay, làng chúng mở nhà máy thực phẩm, thêm chi nhánh may mặc, túi tiền của đều rủng rỉnh hơn…”
Nói , Lưu Thiên Hà sang Diệp Kiều, ánh mắt thiện, mang theo sự tự hào của một trưởng bối dành cho lớp trẻ.
“Thế là, thôn Thượng Hà càng cân bằng . Thực , Mã Lai Tài, trưởng thôn của họ, đây đến tìm vài .”
Diệp Kiều hiểu rõ, tiếp lời: “Ông nhà máy của chúng tuyển của làng họ?”
“Ừm.” Lưu Thiên Hà khẽ gật đầu.
“Dựa cái gì chứ?!” Những dân vốn im lặng lắng bỗng vui, “Nhà máy của làng , làng còn tuyển đủ, dựa cái gì mà tuyển của họ?!”
“ , tổng cộng chỉ hai mươi suất thôi! Trưởng thôn, ông thể nhượng bộ!”
“ ! ! Trưởng thôn, ông đừng để Mã Lai Tài cơ hội chen chân !”
“…”
Trong phút chốc, những tiếng nhao nhao vang lên khắp căn phòng ủy ban.
Lưu Thiên Hà trợn mắt, dùng sức đập bàn một cái.
“Các coi là đồ ngốc ?! thể đồng ý?!”
“Hì hì!”
Bị trưởng thôn quát, những kêu la cũng giận, ai nấy đều ngô nghê, còn giơ ngón cái về phía Lưu Thiên Hà bày tỏ sự ủng hộ.
Diệp Kiều suy nghĩ một chút, :
“Vì xác định là thôn Thượng Hà chặn sông, chúng tìm họ chuyện .”
“Ừm.” Lưu Thiên Hà gật đầu, vịn bàn dậy.
lúc , từ xa truyền đến một tiếng gầm giận dữ.
Vang vọng khắp bầu trời thôn Hạ Hà.
“Mọi mau đến, thôn Thượng Hà còn tính ! Chặn sông của chúng !”
“Không !”
Sắc mặt Lưu Thiên Hà chợt biến đổi, ông đẩy Diệp Kiều định đỡ , bước chân vốn run rẩy lập tức trở nên mạnh mẽ, lao về phía cửa.
“Mọi đừng manh động!”
Lão trưởng thôn về phía phát âm thanh, hét lớn một tiếng.
Đáng tiếc, vô ích.
Bà con thôn Hạ Hà cầm lấy công cụ trong nhà, lao về phía làng bên cạnh.
Từng vai vác cuốc, xẻng, còn tay cầm d.a.o thái rau, búa sắt.
Thậm chí còn vác cả khẩu s.ú.n.g săn vai!
Sau khi thấy, mí mắt Diệp Kiều giật mấy cái!
Bà con thời đại thật dũng mãnh quá !
Không còn cách nào khác, sự việc ầm ĩ đến mức , giải quyết hòa bình là điều thể.
Diệp Kiều đành bước nhanh vài bước, cùng Lưu Học Siêu đỡ lấy trưởng thôn.
May mắn , những dân cùng Diệp Kiều đến ủy ban thôn đó vẫn khá bình tĩnh, cũng im lặng theo họ.
Diệp Kiều cảm thấy an ủi đôi chút, đầu , mí mắt giật mạnh thêm vài cái.
Mẹ ơi!
Mấy viên gạch trong tay họ lấy ở ?!
Lúc , sườn đồi cách thôn Hạ Hà xa, Mã Lai Tài đang kiêu hãnh chống hai tay lên hông.
Hắn xuống đám đông hỗn loạn bên , nụ nơi khóe miệng mang theo vẻ lạnh lùng sâu sắc.
“Lưu Thiên Hà, nhất định để cho làng các chịu thiệt thòi!
Làng Hạ Hà các phát triển ? Không giàu ? Xem các nước, còn phát triển kiểu gì! Còn giàu kiểu gì!”
“Trưởng thôn! Người làng Hạ Hà xông lên !”
“Gấp cái gì?!”
Mã Lai Tài đầu , lạnh lùng quát, ánh mắt khinh miệt.
“Có gì đáng ngại ? Nói về đ.á.n.h hội đồng, thôn Thượng Hà chúng sợ ai bao giờ! Thằng Lục Thừa của làng chúng nó còn về ? Lần xem ai thể cướp con d.a.o thái rau từ tay tao!”