Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:48:17
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
45. Chiến thắng !
“Đừng nữa! Ông mau về an ủi làng , thương thì đưa trạm y tế chữa trị.
Những khác thì bảo họ về nhà ăn cơm ! Đừng gây rối nữa, mà còn tái phạm, nộp công lương của làng các ông sẽ là cuối cùng lên cân!”
Từ Tranh Quang tung chiêu cuối!
Khi nộp công lương, mỗi làng đều đẩy lương thực đến công xã, bình thường xếp hàng cả ngày.
Nếu thôn Thượng Hà cố tình nhắm đến, nào cũng là cuối cùng lên cân, dân sẽ chờ đợi lâu hơn, mệt đói, lâu dần, trong làng chắc chắn sẽ oán trách Mã Lai Tài, vị trưởng thôn .
“Bí thư… sẽ về an ủi họ ngay…”
Sắc mặt Mã Lai Tài xám xịt, trong lòng cũng chuyện quá lớn , nếu nhân cơ hội xuống nước, làng của họ sẽ gặp rắc rối lớn.
Đợi ba họ khỏi phòng ủy ban thôn, kênh dẫn nước thông trở .
“Tuyệt vời!”
“Chúng nước !”
Người dân thôn Hạ Hà giành thắng lợi lớn, ai nấy đều hân hoan theo dọc kênh nước về.
Nhiều trong họ vẫn còn thương mặt, nhưng tinh thần phấn chấn.
Diệp Kiều đợi lâu, thấy dân lượt trở về mà vẫn thấy Lục Thừa, cô nóng ruột.
Cuối cùng, thấy Lục Thừa và Lưu Thiên Hà cùng , cô lập tức vui vẻ đón về.
“Lục Thừa, chứ?”
“Anh .” Lục Thừa dịu dàng xoa đầu cô.
Đợi hai chuyện xong, Lưu Thiên Hà mới lên tiếng: “Kiều Kiều, đến chào Bí thư Từ .”
“Bí thư Từ, chào ông.” Diệp Kiều bước tới, cung kính chào hỏi.
“Chào cháu, tiểu đồng chí. Là cháu cho gọi đến ?” Từ Tranh Quang tủm tỉm gật đầu.
Diệp Kiều ngại ngùng: “Vâng, là cho phiền ông.”
“Ha ha ha, phiền, cháu .” Từ Tranh Quang hài lòng giơ ngón cái về phía cô. “ xem qua, nhiều thương, cháu ngăn chặn kịp thời.”
“Là ông đến kịp thời.” Diệp Kiều vội .
Mấy thêm vài câu, ai nấy rời .
Bí thư Từ nhiều việc, dẫn theo đoàn dân quân đến, nhanh chóng trở về lập báo cáo để kết thúc vụ việc , gây chuyện như thế , ông cũng khó tránh khỏi báo cáo lên thành phố.
may mắn là cuộc hỗn chiến của hai làng tuy vẻ căng thẳng, nhưng ai thương nặng, tử vong, vẫn còn gian để xoay xở.
Lưu Thiên Hà cũng vội vã về làng để kiểm kê thiệt hại.
Đợi hai vội vã rời , chỉ còn Lục Thừa và Diệp Kiều, họ , cũng thong thả về nhà.
Suốt dọc đường, hai chuyện ít.
Lục Thừa về việc sẽ dẫn Thâm Thành, hôm nay chuyện với các em, trong hơn hai mươi em, thể dẫn mười sáu .
Những còn vì nhiều lý do khác tạm thời thể rời làng, nhưng cũng sẽ giúp chăm sóc các lão trong chuồng bò.
“Ừm.”
Diệp Kiều nắm lấy bàn tay to lớn của , quyến luyến rời.
“Em sẽ nhớ , Lục Thừa.”
Lục Thừa , cũng khẽ đáp: “Đừng lo lắng. Anh sẽ thư cho em sớm nhất thể.”
Sau chuyện , là những ngày tháng bình yên.
Một tuần , năm nghìn chiếc áo sơ mi của xưởng may cuối cùng thành.
Diệp Kiều dẫn chị dâu hai đến công xã, mượn điện thoại gọi đến Xưởng May thành phố Bắc Hà.
“Các cô xong nhanh ?”
Chị Lâm bên nhận tin, ngạc nhiên vì họ thành nhanh đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-45.html.]
“Được! sẽ báo cáo với tổ trưởng sản xuất ngay. Bên các cô cũng chuẩn , chắc vài ngày nữa sẽ đến nghiệm thu.”
Khi gọi điện chị Lâm vài ngày nữa sẽ đến, ngờ chiều ngày hôm , xe của chị Lâm đến.
Lần Nhậm Hiểu Tĩnh đến, bụng cô lớn, thể tự đến việc, nên nhờ chị Lâm, đưa hàng , cô .
Khi chị Lâm thấy những chiếc áo sơ mi đường kim mũi chỉ gọn gàng, gia công tinh xảo, khỏi thật lòng cảm thán.
“Chất lượng việc , còn giỏi hơn cả nữ công nhân bình thường trong xưởng chúng .”
Diệp Kiều : “Đây đều là nhờ đồng chí Viên Hiểu Quyên quản lý .”
“Không , chỉ cố gắng nhất thôi.”
Nếu là đây, Viên Hiểu Quyên khoảnh khắc khen ngợi , chắc chắn sẽ kích động đến mức năng lộn xộn, nhưng những ngày quản lý và tư tưởng tiến bộ, bà giờ đây cũng điềm tĩnh hơn nhiều.
“Đây là công lao chung của , làng chúng quá nhiều phụ nữ thạo may vá, còn sợ đủ việc để .”
“Với chất lượng , đợi mang về, giám đốc xem xong, chắc chắn sẽ hợp tác lâu dài với các cô, năm nghìn chiếc còn là ít chứ.”
Viên Hiểu Quyên xong thì vui mừng: “Vậy thì quá, cô , Diệp Kiều nhà chúng mua 30 chiếc máy may cho xưởng, chính nhờ chúng mà hiệu suất của chúng mới nhanh đến .”
Chị Lâm xong thì kinh ngạc.
Thôn Hạ Hà nhỏ bé thật tầm thường, 30 chiếc máy may mua là mua ?
Diệp Kiều thấy cô hiểu lầm, vội giải thích: “Cái là miễn phí sử dụng, một chiếc trả hai xu phí sử dụng.”
Chị Lâm gật đầu: “Thế cũng đáng, thảo nào các cô nhanh .”
Nói , chị Lâm trực tiếp lấy tiền, thanh toán ngay tại chỗ.
Sau khi thanh toán xong, chị Lâm nắm tay Diệp Kiều khen ngợi một hồi, đó lấy một bản thỏa thuận mua sắm tương ớt.
“Tương ớt cô ngon quá, bây giờ bếp ăn chúng thể thiếu , thấy ăn gần hết, giám đốc vội vàng bảo đến ký hợp đồng mua sắm với cô, cái cũng là mua sắm lâu dài. Giám đốc Diệp, cô còn nhiều việc bận rộn .”
Diệp Kiều nhận thỏa thuận, mừng rỡ thôi.
“Chị Lâm yên tâm, nhà máy thực phẩm của làng chúng chính thức sản xuất. Sau , dù nhiều đơn hàng đến chúng cũng nhận hết.”
“Ha ha ha, Giám đốc Diệp tham vọng nhỏ nha.”
Mấy vui vẻ, đến từ đường, vẫn là Diệp Kiều tự tay xuống bếp chiêu đãi chị Lâm.
Chị Lâm mong nhớ món ăn Diệp Kiều , cô còn nhắc mãi mấy ngày, đến tuy là để thành nhiệm vụ, nhưng trong lòng cô cảm thấy việc ăn uống còn quan trọng hơn nhiệm vụ.
Sau khi tiễn chị Lâm , Diệp Kiều và Viên Hiểu Quyên lập tức tổ chức nữ công nhân xưởng may, bắt đầu thanh toán tiền công.
Lần thanh toán , trung bình mỗi nữ công nhân nhận 20 tệ! Người nhiều nhất nhận hơn bốn mươi tệ!
Ai nấy đều vui mừng khôn xiết.
“ lát nữa về sẽ bảo con gái cũng giúp một chút, như chúng thể kiếm nhiều hơn.”
“Ừ ừ ừ, về cũng bảo chồng giúp một tay…”
“Ha ha ha ha, chồng cô còn thể giúp cô một tay ?”
“Hây! Công việc kiếm tiền mà, giúp một tay, đập c.h.ế.t !”
“Ha ha ha ha…”
Tiếng vui vẻ của các chị em phụ nữ vang lên trong phòng việc, mang theo hy vọng vô bờ bến về cuộc sống tương lai.
Ba ngày , Xưởng May thành phố Bắc Hà trực tiếp gửi đến hai vạn bộ vật liệu, chỉ áo sơ mi nữa.
“Đây là nhu cầu của trung tâm thương mại thành phố, miền Nam bây giờ đang thịnh hành kiểu áo cánh dơi và quần legging, xưởng chúng thực sự quá bận.
Giám đốc thấy bên các cô máy móc, liền giao thẳng cho các cô luôn.”
Người giao hàng như .
Đây là một đơn hàng lớn, lượng lên đến hai vạn chiếc, giá cả cũng cao, một chiếc áo cánh dơi năm hào, một chiếc quần legging bốn hào.
Viên Hiểu Quyên vui mừng khôn xiết.
Diệp Kiều cũng .
Kể từ đó, công việc gia công của xưởng may cô xem như định.
Sau cơ hội, họ còn thể tiếp tục phát triển mạnh mẽ hơn, đợi kinh tế lên, họ còn thể tự thiết kế mẫu mới, thậm chí bước lĩnh vực thời trang cao cấp.