Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:39:23
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

53. Cần một phiên dịch viên

Trở về Quốc Tế Quán, Diệp Kiều còn tưởng rằng thể thoải mái sờ thử cơ bụng. Không ngờ đến tầng phòng của họ, gặp ngay Thị trưởng Miêu và .

“Giám đốc Diệp, trùng hợp quá, đây họp với chúng một chút. Gian hàng bố trí xong , sáng mai 7 giờ, chúng mặt đúng giờ ở gian hàng.”

Lục Thừa chào hỏi những khác, định rời , lưu luyến Diệp Kiều: “Kiều Kiều, đây.”

Diệp Kiều cũng quyến luyến , c.ắ.n cắn môi, vẫn nở một nụ .

“Anh về nhà chú ý an .”

Nếu bây giờ điện thoại di động, WeChat, Diệp Kiều chắc chắn sẽ thêm một câu “Về đến nhà nhắn WeChat cho em”.

“Ừm, em cũng .”

Thị trưởng Miêu và những khác đang cạnh, Lục Thừa cũng kịp nhiều, chỉ dặn dò vội vàng một câu lưng .

 

Diệp Kiều là con gái cũng tiện theo một nhóm đàn ông phòng của họ, vì tất cả đều đến hội trường nhỏ ở tầng một của Quốc Tế Quán.

“Ngày mai cả ngày, Diệp Kiều, nhiệm vụ của cháu là canh giữ gian hàng, tiếp đãi khách hàng đến tham khảo. Trước đây cháu một bản lời giới thiệu về tương ớt, thấy , ngày mai cháu cứ theo lời giới thiệu đó mà .”

Thị trưởng Miêu xuống, gọi tên Diệp Kiều đầu tiên.

“Vâng, thưa lãnh đạo.” Diệp Kiều thẳng thớm, đặt sổ lên đùi, tay cầm bút, ghi từng điểm trọng tâm mà Thị trưởng Miêu .

Sau đó, Thị trưởng Miêu tiến hành một bố trí về công việc ngày mai tại hội chợ triển lãm thực phẩm.

Nhiều họp thì hiệu suất sẽ chậm, chỉ bấy nhiêu việc, cũng mất một tiếng đồng hồ mới kết thúc.

“Trên đây là những sắp xếp cho ngày mai của chúng , nghĩ xem còn điều gì chu ?” Thị trưởng Miêu cầm cốc mặt uống một ngụm, báo hiệu cuộc họp sắp kết thúc.

lúc , Kỷ Liên Minh, nãy giờ gì, lên tiếng.

“Thị trưởng, còn một việc giải quyết.”

Thị trưởng Miêu nghi ngờ đặt cốc xuống: “Còn chuyện gì nữa?”

Kỷ Liên Minh mở sổ tay, báo cáo: “Ngài quên ? Chiều nay lúc họp, Chủ nhiệm Trương của Ủy ban Phát triển và Cải cách Thâm Thành nhắc đến, ngày mai sẽ nhiều khách nước ngoài đến tham quan, vì mỗi gian hàng nhất nên chuẩn một phiên dịch viên.”

“Ôi, thực sự quên mất.” Thị trưởng Miêu vỗ trán, : “May mà nhắc , nếu ngày mai chúng sẽ bỏ lỡ một cơ hội lớn. Giám đốc Diệp!”

“Có, thưa lãnh đạo.” Diệp Kiều Thị trưởng Miêu gọi tên , lập tức thẳng , tỏ vẻ lắng .

Kể từ khi nhà máy thực phẩm thôn Hạ Hà thành lập, Thị trưởng Miêu giúp đỡ họ nhiều, chỉ tiên phong thúc đẩy việc mua hàng cho căng tin cơ quan, đó còn ở nhiều dịp khác , gặp ai cũng quảng bá tương ớt của họ. Rất nhiều khách hàng đặt hàng của nhà máy thực phẩm thôn Hạ Hà hiện tại đều do Thị trưởng Miêu giới thiệu.

, Diệp Kiều tôn trọng Thị trưởng Miêu.

“Không , , cháu cần căng thẳng.”

Thị trưởng Miêu xua tay, hiệu cô thư giãn.

“Là một tin ! Hai ngày nay chúng luôn thăm dò bên ngoài, ngoài thì luôn mang theo một gói tương ớt đóng hộp. Ha ha ha, điều thành thói quen của . Món ăn ở Thâm Thành thực sự hợp khẩu vị của chúng , bây giờ mỗi ngày đều nhờ tương ớt điều vị. Này, trưa nay lúc ăn cơm, tương ớt một bạn nước ngoài để mắt đến!”

“Ông tương ớt của chúng mùi vị đặc biệt thơm, là hương vị mà ông từng ăn, nên lẽ sẽ thị trường ở bên đó, vì ông đề xuất xem liệu thể đặt một lô hàng nhỏ từ chúng .”

“Đây quả là một tin cực kỳ , nếu thể bán ngoài, thì thành phố Bắc Hà chúng sẽ thu nhập ngoại tệ. Có tiền , thành phố chúng thể mở thêm vài nhà máy, sửa thêm vài con đường, xây thêm vài trường học.”

Thị trưởng Miêu càng , càng phấn khởi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-53.html.]

“Cho nên thấy cháu, mới kích động gọi cháu như . Không ngờ già trí nhớ kém thật, mới họp một tiếng, quên mất chuyện quan trọng như thế.”

Thị trưởng Miêu ha hả xong, lúc mới Kỷ Liên Minh.

“Lão Kỷ , hiểu , tìm phiên dịch viên ?”

Kỷ Liên Minh giơ ngón cái về phía ông: “Ha ha ha ha, vẫn là lãnh đạo ngài lợi hại! Ngài đoán đúng , chiều nay bắt đầu nhờ tìm . Vừa chúng một đồng hương ở thành phố Hạ Hà, hiện đang giáo sư khoa ngoại ngữ ở Đại học Thâm Thành. Ông giới thiệu cho một học trò xuất sắc của ông , là một nữ sinh viên, tiếng Anh của cô , vốn từ vựng cũng nhiều, thích hợp để đến phiên dịch cho chúng .”

“Thật ? Vậy thì quá.” Thị trưởng Miêu gật đầu. “Ngày mai cứ để nữ sinh viên đó trực tiếp đến, cũng là 7 giờ sáng mặt đúng giờ tại gian hàng.”

“Vâng.”

Cuộc đối thoại của hai họ diễn quá nhanh, và nhanh chóng quyết định, khiến Diệp Kiều kịp câu tiếp theo.

Trước đây Diệp Kiều năm 16 tuổi theo sư phụ học nấu ăn, đó sư phụ lỡ dở tài năng của cô, nên nhờ quan hệ cho cô học món Tây.

Tầng lớp cao nhất của ẩm thực Tây chắc chắn là món Pháp, và nơi nhiều nhà hàng Michelin ba nhất đương nhiên là Pháp và Anh.

Diệp Kiều kiếp từng đến hai quốc gia , khi học thành tài ở đó, cô tiếp tục bếp trưởng tại một nhà hàng Michelin ba ở Anh, thời gian kéo dài tròn sáu năm.

Tiếng Pháp và tiếng Anh của cô đều gần như tiếng đẻ.

Ban đầu Diệp Kiều định tự ứng cử, khách nước ngoài chắc chắn đến vì đồ ăn, một từ vựng về đồ ăn khá chuyên sâu.

Thôi , nếu phiên dịch viên mời đến từ chuyên ngành, sẽ lên bổ sung .

Diệp Kiều nghĩ thầm trong lòng.

Sau khi cuộc họp kết thúc, trở về phòng nghỉ ngơi.

Diệp Kiều tắm rửa xong, chiếc giường mềm mại, hai tay đan đặt ngực, sang chiếc giường còn .

À đúng , quên , vì đoàn khảo sát chỉ một Diệp Kiều là nữ, nên cô ở phòng đôi một .

Các lãnh đạo thông cảm cho cô, đây Lục Thừa đến ở cùng cô cũng gì.

Diệp Kiều mới gặp Lục Thừa đầy hai ngày, chớp mắt Lục Thừa , chỉ còn một cô ngủ trong căn phòng trống trải.

“Không Lục Thừa bây giờ đang gì?”

Nghĩ đến Lục Thừa, khóe miệng Diệp Kiều nhịn cong lên, dần dần chìm giấc ngủ.

Lúc Lục Thừa đang đổ mồ hôi hột chuyển đồ, cùng em chuyển căn nhà lớn mới mua.

Từ nay về , đều một mái nhà ở Thâm Thành.

 

Sáng sớm, Diệp Kiều cùng các lãnh đạo xe buýt đến Sân vận động Hồng Trường ở trung tâm thành phố Thâm Thành.

Sân vận động Hồng Trường của Thâm Thành, là công trình kiến trúc biểu tượng của thành phố, diện tích lớn. Một nửa sân vận động là đường chạy bằng nhựa ngoài trời, nửa còn là nhà thi đấu trong nhà.

Nhà thi đấu sử dụng nhiều, về cơ bản tất cả các sự kiện lớn của Thâm Thành đều tổ chức ở đây.

Bảy giờ sáng, nhà thi đấu mở cửa đón khách, nhưng bên trong qua .

Không là đông , mà là bước chân của đều vội vàng. Có từ kho hàng chuyển hàng hóa của gian hàng; cũng tới lui liên hệ cách thức tiếp đón khách mời.

Diệp Kiều đến gian hàng của thành phố Bắc Hà, mới phát hiện gian hàng nhỏ đến đáng thương, chỉ ở vị trí trong cùng phía đông bắc.

Kích thước gian hàng chỉ nửa mét vuông.

 

Loading...