Một sửa nhà là gần nửa năm.
Kỷ Cánh Diêu duy trì thói quen mỗi tuần ghé một để gặp mặt Sở Thấm.
Cũng là vợ chồng, ai mà ngờ họ vẫn trải qua chuyện yêu xa..
Đến khi học kỳ đầu tiên kết thúc, căn nhà rốt cuộc cũng sửa xong.
Cái cũng gọi sửa, gọi là xây . Cũng do trong tay hai nhiều tiền nên mới thể việc .
Căn nhà sửa theo cấu trúc một gian nhà chính, hai gian nhà phụ truyền thống.
Bước cửa là một bức bình phong, vòng qua bình phong là giang nhà chính, ở đó ba căn phòng, theo thứ tự là phòng khách và hai phòng hai bên.
Hai căn phòng đó đủ để phòng ngủ, Sở Thấm cùng Kỷ Cánh Diêu ngủ một phòng, con gái ngủ một phòng.
Tiếp theo là phần gian hai bên, mỗi bên hai phòng, cộng là bốn phòng.
Một phòng bếp, một phòng khách, một phòng đổi thành nhà tắm cùng nhà vệ sinh, còn một phòng chứa đồ lặt vặt.
DTV
Mà căn nhà chỉ phần sân , phía là một hành lang chật hẹp. Sở Thấm quyết định cô sẽ trồng chút thức ăn ở đây.
Căn nhà xây xong, Sở Thấm lập tức xin ở ngoại trú, nhưng ai mà ngờ duy trì thêm một học kỳ mới chuyển ngoài.
Sở Thấm hít thở sâu mấy cái, đón nhận.
Đến năm thứ hai đại học, cô dọn ngoài, cũng đón con gái lên tỉnh học theo .
Con gái học đến lớp ba, thế là Sở Thấm cho cô bé học chi nhánh tiểu học của đại học sư phạm gần đó luôn.
Trường tiểu học cách nhà cô xa, năm phút là thể về đến nhà.
Còn Kỷ Cánh Diêu thì ?
Anh chỉ thể đều đặn ngàn dặm đường lên tỉnh hỏi thăm sức khỏe vợ con. Chuyện cứ kéo dài đến khi lên chức, chuyển công tác lên tỉnh mới giải quyết nỗi khổ chia lìa với vợ.
Lại đến mùa nghiệp.
Sở Thấm nghiệp đại học, ngoài dự đoán là cô lựa chọn học tiếp nghiên cứu sinh, điều cho Trương Phi Yến chạy tới tìm cô hợp tác chút nghi hoặc.
Trương Phi Yến : "Cô thật sự tin , mấy năm nữa thật sự là thời của cửa hút gió, ở nơi mà gây dựng sự nghiệp thì heo cũng thể bay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-696-mot-it-chuyen-sau-nay-9-hoan.html.]
Sở Thấm: "..."
" cũng heo sẽ đập chết." Sở Thấm .
Cô thích hợp gây dựng sự nghiệp, cô thích chuyện ăn với khác, cô càng thích bôn ba khắp nơi.
Thế nhưng, cô vẫn là kiếm tiền.
Vì cô : " bỏ vốn cho cô mở tiệm bán quần áo , nhưng nếu đến chuyện sang Quảng Đông lấy quần áo gì đó thì sẽ . cảm thấy nhất cô nên cân nhắc cẩn thận, đừng để chỉ một hai lên đường."
"Dĩ nhiên một hai , mà là bốn !" Trương Phi Yến .
Cô mừng rỡ, Sở Thấm góp vốn cũng , cô cũng góp vốn, về những lúc quan trong thể họp bàn lấy ý kiến, về phần cô thì cứ để cho Sở Thấm quân sư.
Còn quản lý cũng cô mà là chị họ.
Chị họ cô đặc biệt giỏi mánh khóe, đời khi ly dị liền xuống biển, đó kinh doanh mấy tiệm bán quần áo, tiếp đến là tiệm bán cá. Nếu đợt ăn tết gặp chị họ, cô cũng quên chị họ là một nhân vật như thế.
Sở Thấm ném tiền , Trương Phi Yến vốn thì hứng thú bừng bừng, tiến hành nhập hàng.
Thật Sở Thấm cũng quan tâm những chuyện đó lắm, cô chỉ mỗi tháng đều đếm đủ tiền, liền yên tâm hợp tác cùng mấy Trương Phi Yến.
Tất cả tâm tư mấy năm của cô dồn thức ăn gia súc.
Cô nhận những sáng kiến về thức ăn gia súc của đây nông cạn, tiếp tục sâu nghiên cứu.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Trương Phi Yến ăn càng ngày càng lớn, Sở Thấm lấy phần lợi nhuận chia mua hai căn nhà ở Thượng Hải.
Khứu giác bén nhạy của cô cũng chỉ dùng để ngửi thức ăn.
Sau đó cô thừa dịp giá vàng thích hợp mà bán vàng đang , gom góp tiền trong nhà, mua thêm một căn nhỏ ở thủ đô.
Hoàn giải quyết xong chuyện ăn ở, Sở Thấm cảm thấy thể nhàn nhã .
Nhìn Kỷ Cánh Diêu đang bánh hoa quế cùng con gái ở ngoài sân, Sở Thấm tựa ngưỡng cửa, nụ ở mặt dần dần nở rộ.
Năm nay cô 38 tuổi, sắp kết thúc thập niên thứ hai khi chuyển kiếp, đang bước mười năm thứ ba.
Đời chuyện thoáng qua như một giấc mơ.
Đời chuyện đều như ý nguyện.