Chị Mã biểu cảm của dần dịu xuống.
“Trước đây sống ở đây, đây cũng là lý do chính khiến và Chanh Chanh đây ít gặp .” Lệ Vi Lan thành thật , “ sẽ mua nhà ở đây trong vòng một tháng, đúng ,” như nhớ điều gì, “Nhà và xe đều tên Chanh Chanh.”
Điều trở thành một quả b.o.m tấn, khiến chị Mã nên lời.
Giá nhà ở thành phố đắt đỏ như thế nào, ai hiểu rõ hơn dân địa phương như chị Mã.
Nhà và xe bỏ tiền , nhưng đều tên phụ nữ, còn chuyện nào như nữa?
Bây giờ một gian xảo, chỉ hận thể khi kết hôn mua một căn nhà trả góp vài trăm triệu từ từ trả, tiền của phụ nữ thì lấy để sửa sang nhà cửa, chi tiêu trong gia đình, cái gọi là chỉ quyền ở mà quyền định đoạt, thì thật thà, mở miệng là nhà và xe?
Chị Mã nghi ngờ hỏi : “Nhà ở khu vực thành phố?”
Lệ Vi Lan chớp mắt gật đầu.
“Xe hạng B trở lên?”
Lệ Vi Lan vẫn gật đầu.
Lần chị Mã hài lòng , ép buộc nữa, uống , mị mị mất.
Đợi chị , Lệ Vi Lan mới thở phào nhẹ nhõm, bấm một phát chuyển Trầm Chanh ‘ gian’ , đó dùng phương pháp dịch chuyển gian để đưa Trầm Chanh từ gian của , tiện thể xem thử: có phải chỉ tính là một xuyên .
Cô ngoài liền lập tức chọc trán Lệ Vi Lan: “Này , thế nào là nhà cửa xe cộ đều tên em? Không nhầm thì, nào đó bây giờ vẫn là hộ khẩu đen ? Anh lấy nhiều tiền thế? Nhà ở thành phố chúng , một chút cũng gần chục triệu!”
“Không sợ.” Lệ Vi Lan , khóe miệng nhếch lên một nụ , khẽ thấu đến bên tai Trầm Chanh, nhỏ giọng , “Tọa độ gian , ghi nhớ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-571.html.]
Đây là chuyện thể khi dị năng hệ gian của nâng cấp đến cuối cùng.
TBC
Đến gian thời gian , dị năng của thể đánh dấu tọa độ , tức là, khi bọn họ trở về cuối, đều thể sử dụng tọa độ để đến gian thời gian .
Trong tương lai, chỉ cần dị năng của ngừng nghỉ, việc xuyên sẽ còn giới hạn bởi ứng dụng trò chơi nữa.
Trầm Chanh giải thích xong thì hét lên: “Thật ?”
Lệ Vi Lan gật đầu.
Cô nhào tới “chụt” một cái hôn lên mặt !
khi cô định rời , Lệ Vi Lan ôm lấy cô, hôn sâu hơn.
Đợi đến khi cô thở hổn hển, Lệ Vi Lan mới buông cô , lấy từ trong gian một túi nhỏ kim cương lấp lánh.
“???” Nhiều thế ? Phải bao nhiêu cara đây?
Trầm Chanh “a” lên một tiếng, nhịn hét lên: “Cái cái cái , đắt lắm chứ?”
Lệ Vi Lan thấu đến gần cô, hạ thấp giọng: “Toàn bộ đều là dị năng tổng hợp.”
Đây là công nghệ mới của căn cứ, tương tự như ‘kim cương nhân tạo’ hiện đại, nhưng loại kim cương do dị năng chế tạo dù là vẻ ngoài bên trong đều khác gì kim cương tự nhiên, Lệ Vi Lan cũng định lấy quá nhiều để loạn thị trường, nhưng bán hết túi nhỏ , đổi một căn nhà là đủ .
Cuối cùng lấy từ đáy túi một viên lớn nhất, viên tỏa ánh sáng màu hồng nhạt--- là, viên mới là kim cương tự nhiên thực sự, đây mua về cũng tốn ít tiền.
Viên kim cương hồng khảm thành hình giọt nước, giọt nước rơi xuống chiếc lá sen khảm bằng ngọc lục bảo ở phía , tạo nên một gợn sóng nhỏ, Lệ Vi Lan quỳ xuống, đưa tay về phía cô, viên kim cương trong tay tỏa sáng, cùng ánh mắt giao : “Chanh Chanh, lấy nhé.”
HOÀN