Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:07
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh Mộ liếc mắt một cái nhận đàn ông trung niên giữa thuyền đối diện là một lãnh đạo, một đàn ông trung niên ngoài năm mươi, khuôn mặt vuông vắn, ấn đường rộng và đầy đặn, mắt to nhưng ánh mắt sắc bén, sống mũi cao, thật sự là tướng mạo của một quan chức .
Cố Nghị ngước mắt bốn trẻ tuổi quen thuộc thuyền, khi ông sang, Lam Vũ và những khác đồng loạt chào ông : “Chào Cục trưởng Cố!”
“Mai Ngạn Quân, Lam Vũ, Diêu Nghiêu, Lý Gia Minh!” Cố Nghị những thuyền, gọi tên từng một. “Sao các ở đây?”
Mai Ngạn Quân thản nhiên trả lời: “Chúng đưa bạn bè về, ngang qua đây!”
“Ồ?” Cố Nghị nghi ngờ, nhưng thể hiện ngoài mặt. “Chắc hôm qua các , thành lập một căn cứ tạm thời ở đây, ! Đến chỗ uống chén !”
Nói xong, cho cơ hội từ chối, Cố Nghị hiệu cho lái thuyền, thuyền xung phong về phía biệt thự Klein.
“Anh Quân, ý của Cục trưởng Cố là gì? Bảo chúng việc ? Sao giọng điệu...” Lời Diêu Nghiêu định Mai Ngạn Quân hiệu cắt ngang.
Ánh mắt lúc sáng lúc tối, ẩn chứa những cảm xúc khó hiểu, một tia sắc bén khó nhận thấy hiện trong đôi mắt. “Đi thôi, chúng nghỉ ngơi một lát, uống chén nóng!”
Sau khi lên bờ, theo Cố Nghị đến biệt thự 2.
Phòng khách rộng rãi của biệt thự chứa đầy những chiếc bàn việc, nhiều nhân viên cơ sở đang việc ở đây. Cố Nghị dẫn bọn họ đến lầu hai, đến phòng sách của ông .
Mọi xuống ghế sô pha, Đinh Mộ và Đầu Trọc lượt hai bên Mai Ngạn Quân.
Cố Nghị liếc mắt cầm ấm nước nóng, rót cho mỗi một cốc, cũng rót cho một cốc.
Ông bưng cốc chiếc ghế da thật phía bàn việc, thổi thổi cốc nước, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, thở dài một tiếng.
Trong văn phòng yên tĩnh, một lúc lâu, Cố Nghị như một con cáo già mới từ từ mở miệng: “Hơn một tháng , chúng nhận báo cáo của ông Chu, giàu nhất thành phố Dương, những nước ngoài ở khu Nam biệt thự Klein và hai quan chức cấp cao của chính phủ g.i.ế.c trong một đêm, còn những cô gái việc ở câu lạc bộ mời đến thì đều hôn mê bất tỉnh. Sau khi điều tra, chúng phát hiện rằng đồ trang sức bằng vàng và bạc, quần áo, thực phẩm, tài liệu quan trọng, camera giám sát, thiết phát điện trong biệt thự đều lấy hết, thủ phạm chuyên nghiệp, gần như để dấu vết gì. Tuy nhiên, khi kiểm tra kỹ lưỡng nhiều , các kỹ thuật viên phát hiện rằng tất cả các nạn nhân đều đánh thuốc mê khi giết, hơn nữa vết thương đều ở cùng một vị trí. Chúng còn tìm thấy trong đạn vài viên đến từ s.ú.n.g cũ loại bỏ của cục, loại s.ú.n.g cũ đây chỉ cục cấp cho một lãnh đạo cũ. Trong đó cấp cũ của các là Lâm Chí Viễn, khi nghỉ hưu ông chuyển khỏi nhà ở phúc lợi của đơn vị, các ông hiện đang sống ở ? Thiên tai liên miên, gần đây ông thế nào ?”
DTV
Ngừng một chút, ông tiếp: “Ồ, đúng ! Qua điều tra của chúng , phần lớn những nước ngoài g.i.ế.c là lính đánh thuê nước ngoài, thủ lĩnh của bọn họ là Kim Cương Lang, chắc các cũng quen thuộc với Kim Cương Lang, sống lâu năm trong nước , chính là đặc vụ cấp cao. Mà hai quan chức cấp cao của chính phủ giết, chính là bán mạng cho bọn lính đánh thuê và đặc vụ , là những tên phản quốc! Bọn họ g.i.ế.c khi thiên tai liên tục xảy , thật sự giúp chúng bớt ít việc! , nếu các manh mối về Kim Cương Lang, nhớ cung cấp cho chúng kịp thời.”
Trong lòng Đinh Mộ thầm chửi, con cáo già ! Muốn gì thì cứ thẳng , những lời vòng vo tam quốc.
Dù Mai Ngạn Quân, Lam Vũ, Diêu Nghiêu và Lý Gia Minh cũng đào tạo bài bản nên bọn họ xong cũng đổi sắc mặt.
Dù Đầu Trọc cũng từng ăn cơm quốc gia, kiểm soát biểu cảm khá , chỉ là mấy ngón tay nắm cốc dùng sức quá nhiều khiến các khớp xương trắng bệch.
Cố Nghị đảo mắt qua bọn họ, cố gắng tìm điều gì đó.
Ông giơ cốc nước lên, uống một ngụm, nghĩ đến điều gì đó ông chuyển chủ đề: “Bây giờ thiên tai xảy thường xuyên, Ngạn Quân , khi nào thì các về đội báo cáo? Tiếp tục cống hiến cho đất nước, phục vụ nhân dân!”
Mai Ngạn Quân liếc Đinh Mộ, vẻ mặt khó xử, “Cảm ơn Cục trưởng Cố coi trọng , nhưng bây giờ lũ lụt vẫn rút, hai đứa nhỏ trong nhà còn nhỏ, vợ sức khỏe , chỉ ở bên cạnh bọn họ bình an vượt qua thiên tai, tạm thời suy nghĩ đến những việc khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-108.html.]
Bên cạnh, Đinh Mộ sức khỏe lặng lẽ khom cơ thể đang thẳng xuống.
Nghe xong thái độ của Mai Ngạn Quân, Cố Nghị chuyển ánh mắt sang ba Lý Gia Minh.
Lý Gia Minh chút bối rối : “Vì thiên tai , tìm thấy duy nhất thế giới , từ bỏ tình , vết thương cũng lành hẳn.”
“ thể đảm đương công việc nữa, cứu trợ động đất suýt chút nữa mất mạng khiến thường xuyên gặp ác mộng, vết thương lòng mãi thể nguôi ngoai, đợi thiên tai qua mới tính chuyện công việc.” Diêu Nghiêu vẻ chìm đắm trong trạng thái hoang mang thể tự thoát .
Lam Vũ còn thẳng hơn: “Bây giờ việc, động đất lũ lụt thật sự quá đáng sợ, chỉ nhà nghỉ ngơi dài hạn thôi.”
Cố Nghị bốn đang linh tinh một cách nghiêm túc, lý do của còn vô liêm sỉ hơn , ông bất lực cắn răng. “Được , khi nào các nghĩ thông suốt thì thể đến tìm bất cứ lúc nào.”
Nghe ông , Lam Vũ lập tức dậy ngay, “Vậy thì Cục trưởng Cố, chúng phiền ông nữa!”
Mọi xong đều phối hợp dậy chào tạm biệt Cố Nghị, Cố Nghị tiện giữ , chỉ đành đưa mắt bọn họ về.
Mấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân rời khỏi khu vực văn phòng phòng khách, mặc áo mưa ở hành lang chuẩn rời .
Lúc , một bóng vội vã từ vườn hoa tới, suýt va Đinh Mộ, nhưng Mai Ngạn Quân nhanh tay lẹ mắt kéo .
Người đó dừng bước, định mở miệng xin , thì Mai Ngạn Quân kéo một cái cây. “Trần Trí An, ở đây?”
Trần Trí An thấy kéo là Mai Ngạn Quân, kinh ngạc trợn tròn mắt. “Đội trưởng, đến đây?”
“Chỉ thôi , Chung Ngọc, Lưu Dương Hạo ?” Mai Ngạn Quân hỏi về hai thành viên còn .
Nghe thấy hai cái tên , sắc mặt Trần Trí An bỗng chốc trở nên tái nhợt, “Bọn họ sóng lớn cuốn trôi, đến nay vẫn rõ tung tích!”
Nói xong, hình như Trần Trí An nhớ điều gì đó, quanh một lượt tiến gần Mai Ngạn Quân và thì thầm tai .
Một lúc lâu , bước về phía mấy bước với bọn họ: “Đội trưởng, em còn việc , trời tối an , mau về !”
Ra khỏi biệt thự, Lý Gia Minh nhỏ với Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, nhân viên ở đây đều là của đơn vị đây, là lạ cả.”
“Là bên quân đội.” Mai Ngạn Quân về phía , liếc mắt sang bên, đường tuần tra qua .
“Vậy những trong đơn vị đây thì ?”
Mai Ngạn Quân khẩy một tiếng, “Đã trở thành đá kê chân cho một thăng chức nắm quyền.”
Mọi ý tứ trong lời của , Lý Gia Minh lo lắng : “Anh Quân, chúng ?”