Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 117
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:31
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:31
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Khi bầu khí đạt đến một mức nhất định, chủ đề liền chuyển sang các vấn đề tàu thuyền gặp trong khu công nghiệp công nghệ cao.
“Chú Lâm, chú cho rằng mục đích của chuyến tàu đó đến khu công nghiệp là hạt giống thịt đông lạnh trong kho lạnh?” Lam Vũ là đầu tiên đặt câu hỏi trong đầu .
Lâm Trí Viễn thích món canh hôm nay, ông nhấp một ngụm canh, đó thỏa mãn mà thở dài: “Mục tiêu đầu tiên của bọn họ chắc là hạt giống, bây giờ khắp nơi đều ngập lụt lâu như , một khi lũ rút, thứ đầu tiên cần khôi phục chính là những thứ liên quan đến sự sống còn của con , nó là lương thực.”
“Nếu bọn họ phát hiện hạt giống trong phòng thí nghiệm lấy thì ?” Đinh Mộ lo lắng hỏi, đồ vật thu thập gian thể lấy .
DTV
Lâm Trí Viễn : “Quốc gia xây dựng chỉ một phòng thí nghiệm hạt giống, nếu chúng lấy , thì thể trả , việc rõ, cũng thể .”
Mọi đều hiểu, nếu , Mai Ngạn Quân thể lôi để nghiên cứu, hoặc thể trở thành máy cho đất nước.
Bọn họ là một nhóm thống nhất, nếu Mai Ngạn Quân xảy chuyện gì, thì bọn họ cũng thể chạy thoát .
Đầu óc Đầu Trọc linh hoạt, nghĩ đến điều gì đó, vội vàng với : “Chuyện của , ơn nhất định giữ bí mật, chúng là một nhà, ngàn vạn thể để ngoài !”
“Yên tâm , trong lòng chúng tự hiểu rõ.” Dương Thiến Vân hiểu rõ lợi hại trong đó.
Vương Huệ Trinh dùng đũa gắp miếng thịt bát của Mai Ngạn Quân, ánh mắt từ ái mà từ dời sang Đinh Mộ, bàn cơm.
Bà lời đầy thấm thía: “Chú Lâm và đều già , chuyện khác thì , từ lúc thiên tai bắt đầu, vẫn luôn là Ngạn Quân và Mộ Mộ dẫn dắt vượt qua, dù tình huống bên ngoài như thế nào, thì tin rằng đều sẽ hiểu rõ hơn là cả ngày ngốc trong nhà như .”
Mai Ngạn Quân vỗ nhẹ cô : “ và Mộ Mộ như , chỉ là sống sót trong cảnh khó khăn. Đồ ăn đều nguội , chuyện nữa, ăn cơm !”
“Anh Quân, ăn nhiều một chút!” Lý Gia Minh xúc động, cũng gắp cho cho Mai Ngạn Quân một miếng thịt.
Lam Vũ bưng bát cơm thứ ba lên: “Anh Quân, tiếp theo chúng còn ngoài ?”
Mai Ngạn Quân trầm ngâm một lát : “Bây giờ chúng tích trữ gần đầy đủ các loại vật tư , Mộ Mộ, em nghĩ xem tiếp theo chúng sẽ gì? Còn cần ngoài ?”
Về vấn đề thì Đinh Mộ sớm nghĩ kĩ , mặc dù bây giờ hết mưa , nhưng lâu nữa tuyết sẽ bắt đầu rơi, nhiệt độ khí sẽ xuống âm độ, vấn đề sinh tồn của sẽ thách thức lớn.
“Đi theo đám đông, tiên chúng cân nhắc vấn đề an , chúng thể ngoài ít hơn, khi ngoài thì ở trông coi nhà cửa, bây giờ cuộc sống càng ngày càng khó khăn, chúng đề phòng ở nhà.”
Đinh Mộ xong, Vạn Nhạc Vận lập tức bày tỏ ủng hộ: “Chị dâu đúng, đều ngoài tìm vật tư, nếu chúng ngoài sẽ dễ dàng bỏ sót , ngoài thể tìm bao nhiêu cũng là quý vì càng về vật tư sẽ càng khan hiếm.”
Mọi thoải mái suy nghĩ của mà quá câu nệ, bữa ăn kết thúc bằng tiếng chuyện và tiếng , khí hài hòa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-117.html.]
Đột nhiên, lầu vang lên tiếng kêu của Bình An và Tia Chớp, Đinh Mộ thấy gõ cửa.
Là bà dì lớn tiếng ở tầng , bà đang đập cửa sắt với vẻ mặt lo lắng.
Nhìn thấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân xuống, bác gái liền rơi nước mắt và : “Cô Đinh, cứu mạng! Mau cứu mạng con trai ! Cầu xin cô cứu con trai với!”
“Con trai thím ?” Đinh Mộ thấy vẻ mặt hốc hác của bà , khi phách hăng hái như ngày xưa.
“Nó theo Tôn Hầu Tử và những khác ngoài tìm vật tư thì đ.â.m thương, ở bụng một vết c.h.é.m đẫm máu.” Nói đến vết thương nghiêm trọng của con trai , giọng bác gái run run, gần như thành tiếng.
Quay đầu Mai Ngạn Quân và Diêu Nghiêu khâu vết thương, hai họ đều gật đầu, Đinh Mộ : “Thím chờ một chút, để lấy hộp thuốc.”
Sau khi lên lầu, Diêu Nghiêu về lấy hộp dụng cụ của , Đinh Mộ lấy một loại thuốc trị thương thường dùng, cô thấy trong hộp của Diêu Nghiêu nên liền bỏ thêm .
Sau khi Vương Huệ Trinh thu dọn xong, bà gặp Đinh Mộ một chút.
Bác gái thấy đám Đinh Mộ rời , trong lòng liền nhẹ nhàng thở , bà sợ họ sẽ để ý tới bà .
Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân, Diêu Nghiêu, Vương Huệ Trinh theo bác gái đến phòng 1401 tầng 14.
Một thanh niên trẻ tuổi ghế sô pha trong phòng khách, cả dính đầy máu, sắc mặt tái nhợt, bất tỉnh, Tôn Hầu Tử ở tầng 12 vẫn luôn dùng miếng vải để ấn miệng vết thương, vẻ mặt của hàng xóm tầng đều mà vây quanh .
Đinh Mộ tới, gọi Tôn Hầu Tử , lấy một chiếc đèn pin cường quang, nhờ soi sáng giúp, Diêu Nghiêu bước tới dùng kéo cắt quần áo xung quanh miệng vết thương, để lộ vết thương đẫm máu, vây quanh đều phát một tiếng kinh hô, bác gái che miệng mà lóc.
Mai Ngạn Quân thấy vây quanh, liền vội vàng bảo cho họ ngoài, “Tất cả lui phía một chút, đừng gây ồn ào!”
Nhìn thấy khí thế mạnh mẽ của , những hàng xóm ở tầng dám gì, đành phối hợp mà lùi ngoài cửa.
Diêu Nghiêu thuần thục kiểm tra các bộ phận khác cơ thể của thanh niên thì tìm thấy vết thương nào khác, lấy kim, chỉ khâu , khử trùng tay và dụng cụ, đó lấy một chai nước khử trùng lớn và bông gòn, liên tục rửa miệng vết thương.
Vết thương rửa sạch sẽ càng càng thấy ghê, vết d.a.o dài, từ rốn đến hông, may mà vết d.a.o sâu, chỉ rách cơ bắp, tổn thương nội tạng bên trong.
Đèn đủ sáng nên Đinh Mộ lấy thêm hai chiếc đèn tiết kiệm điện.
Diêu Nghiêu tỉ mỉ khâu từng lớp một, Tôn Hầu Tử xem đến mức dám thở mạnh dù chỉ một chút.
Sau khi vết thương khâu và băng bó, Diêu Nghiêu tiêm cho thanh niên một mũi kim chống uốn ván và chống viêm, để một ít thuốc uống và dặn dò bác gái chờ đến khi thanh niên tỉnh thì cho uống.
Bác gái kích động mà lau nước mắt, đó đặt thuốc tay Tôn Hầu Tử, lao bếp lấy một bao gạo nhét trong n.g.ự.c Đinh Mộ: “Cho cô! Cảm, cảm ơn cô!”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.