Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 124
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:50
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bữa canh thịt dê nóng hổi khiến ăn đến toát mồ hôi, xua tan ít khí lạnh trong cơ thể.
Truyền thống của Trung Quốc chính là thích bàn bạc việc lớn nhỏ bàn ăn, thấy ăn gần xong, Mai Ngạn Quân mở lời: “Ngày mai chúng chặt hết trúc núi trúc về.”
Lâm Trí Viễn gắp một đũa rau thơm mà ông yêu thích nhất, chậm rãi : “Tiện thể xem thử cây cối gì , chặt thêm về để dành , chú cảm giác trời sẽ ngày càng lạnh hơn, hơn nữa sẽ kéo dài bao lâu, chúng đông , tiêu thụ lớn, thể chuẩn thêm bao nhiêu thì chuẩn thêm bấy nhiêu.”
Mọi đều gật đầu tán thành, thời tiết lạnh giá, sưởi ấm là điều thể thiếu, càng về , tài nguyên tiêu hao càng nhiều, cuộc sống của sẽ càng khó khăn.
Ăn xong dọn dẹp, đều sớm về nhà nghỉ ngơi.
Mai Ngạn Quân đun nước cả bếp ga và bếp lò, trời lạnh, bọn nhỏ thích hợp tắm rửa hàng ngày, Đinh Mộ chỉ lau mặt và tay chân cho bọn nhỏ thôi.
Lau cho Mai Đóa xong, cô đặt cô bé lên giường, cô bé lăn lộn hai vòng trong chiếc chăn rộng lớn ấm áp của Đinh Mộ ngủ .
Mai Ngạn Quân cũng thêm than lò sưởi cho Mai Vũ Văn, Đinh Mộ hỏi : “Anh tắm ?”
“Tắm chứ!” Anh gật đầu, sáng và chiều dạy mấy Đầu Trọc luyện trượt băng một ít mồ hôi.
Phòng tắm quá lạnh, Đinh Mộ định gian tắm, “Đựng đầy nước , chúng gian tắm nhé, bên ngoài lạnh quá.”
So với cái lạnh bên ngoài, bên trong gian thoải mái hơn nhiều.
Đinh Mộ tắm xong thì sách trong phòng sách chờ Mai Ngạn Quân, đồng thời, cô dùng ý thức quét qua heo, trâu, gà trong gian, đều phát triển . Có thể thấy rõ heo mập hơn ít, đợi ăn hết thịt , thì cô sẽ thịt một con heo mập.
Con heo đang ngủ ngon lành, bỗng nhiên cảm thấy như gai đ.â.m lưng, bồn chồn kêu ủn ỉn.
Mai Ngạn Quân , Đinh Mộ kéo chuẩn khỏi gian, bế lên.
“Anh gì ? Chúng ngủ, ngày mai còn dậy sớm ngoài!” Đinh Mộ vỗ vai , cố gắng bảo thả cô xuống.
“Mai Đóa ngủ trong phòng chúng , chút bất tiện. Suỵt! Ngoan nào!” Nói xong, bế cô về phía phòng ngủ tầng hai.
Ngày hôm , Mai Ngạn Quân dùng máy xay đa năng xay đậu nành trong bếp, hấp bánh bao, bánh bao và đồ khô trong nồi.
Đinh Mộ mặc quần áo xong xuôi bế Mai Đóa dậy, mặc quần áo, đội mũ, quàng khăn cho cô bé, khi rửa mặt xong, Mai Vũ Văn ở phòng bên cạnh dậy sớm như thường lệ, bé mặc quần áo và dọn dẹp giường xong .
Ăn sáng xong, Đinh Mộ đưa hai em lên tầng 18 học.
Trước khi xuất phát, Mai Ngạn Quân đưa cho Vạn Lạc Vận và Dương Thiến Vân mỗi một cây nỏ, đồng thời dặn dò bọn họ nếu kẻ đến khiêu khích, cần nhân từ nương tay, thể b.ắ.n tên luôn.
Thấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân tỏ vẻ nghiêm trọng, hai bọn họ đảm bảo sẽ để kẻ bước lên một bước.
Đêm qua tuyết rơi, tuyết rơi đêm hôm đóng băng cứng.
Xuống lầu, sáu mang giày trượt băng, đội mũ, quàng khăn, từ từ trượt khỏi tiểu khu.
Bọn họ ngoài sớm, đường nhiều .
Mọi đều tập thể dục hàng ngày, khả năng phối hợp cơ bắp cũng , một ngày luyện tập hôm qua, tốc độ trượt của bọn họ dần dần tăng lên.
Mai Ngạn Quân cầm bản đồ vẽ tay máy tính dẫn đường, Đinh Mộ theo sát phía .
Khi qua một ngã tư nhỏ, một cầm d.a.o găm trong tay, nhanh chóng lao từ bên trong, cố gắng chặn bọn họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-124.html.]
“Muốn c.h.ế.t đây mà!” Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, Đầu Trọc ở phía trong chút do dự vung mạnh cây gậy trong tay, đánh trúng đầu , đánh ngã xuống đất, phun một ngụm máu.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đầu thoáng qua, giảm tốc độ dừng mà ngược còn tăng tốc lao về phía .
Sau gần bốn mươi phút phi nước đại, cuối cùng cũng đến ngọn núi trúc .
Bọn họ cởi giày trượt băng, Mai Ngạn Quân cất gian, chậm rãi lên núi, núi dốc, bọn họ men theo một rừng trúc quanh co lên.
Để tránh khác phát hiện, đều cố ý bước khẽ khàng.
Rừng trúc lớn, mười phút thì một cây cối lờ mờ xuất hiện.
Đột nhiên, Lý Gia Minh và Diêu Nghiêu đang đầu hiệu im lặng với những phía , “Có !”
Nghe , lập tức cúi thấp xuống, im lặng nín thở quan sát, trong rừng núi yên tĩnh vang lên tiếng chặt cây “phập - phập - phập”, nhịp nhàng.
“Anh và Gia Minh lên phía xem , nguyên tại chỗ chờ bọn nhé.” Mai Ngạn Quân nhanh chóng đưa giải pháp.
Mọi gật đầu đồng ý, chỉ thấy và Lý Gia Minh nhanh nhẹn di chuyển đến chỗ rừng núi tiếng động phát , trong chớp mắt bọn họ biến mất thấy tăm .
Đinh Mộ tìm một khu rừng trúc kín gió, cành lá rậm rạp xung quanh, để đây chờ Mai Ngạn Quân.
Mọi đều chuyện, cảnh giác lắng động tĩnh từ bốn phía.
Đinh Mộ quan sát rừng trúc, đây là một khu trồng là loại trúc gai thường thấy ở phương Nam, to khỏe, loại trúc chịu rét, chịu hạn và chịu gió, mùa hè măng mọc, vị ngon, măng thể phơi khô hoặc dùng để muối chua, ngon.
Lá trúc to, còn thể dùng để gói bánh ú.
DTV
Rừng trúc gai nhiều lợi ích, cô nghĩ rằng đợi đến lúc về đào vài bụi trúc về trồng trong gian.
Không lâu , Mai Ngạn Quân xách một đàn ông trói chặt trở về, miệng dán băng dính, Lý Gia Minh theo xách theo một chiếc rìu.
Xem tiếng “phập - phập - phập” phát chính là vì chặt cây.
Đầu Trọc nhận đây là đ.ấ.m một cú, khiến khuôn mặt bầm tím khiến vợ lo lắng.
Anh lao tới tung một cú đấm, cuối cùng cũng trả mối thù đánh mặt.
Người trói mất một lúc lâu mới hồn, miệng cứ “ô ô”, cơ thể ngừng vặn vẹo giãy giụa.
“Bây giờ hỏi gì, thì trả lời thật thà, nếu dối thì đừng trách sẽ dùng con d.a.o .” Mai Ngạn Quân rút một chiếc con d.a.o lạnh lẽo , lướt qua mũi đàn ông mặt, cuối cùng đặt nó lên cổ , dùng sức nhấn mũi dao.
Cảm nhận cảm giác đau nhọn và lạnh buốt từ chỗ da thịt mũi dao, đàn ông cố gắng gật đầu.
“Tình hình núi như thế nào, nhóm bao nhiêu ?” Sau khi xong, Mai Ngạn Quân gỡ miếng keo lên miệng đàn ông.
Cú đánh mạnh khiến đàn ông cảm thấy đau đớn tới mức chảy nước mắt, một lúc nghỉ ngơi, cuối cùng : “Trên núi một khu nghỉ dưỡng nông thôn, lúc động đất, và lão đại của bọn sóng thần cuốn từ dốc xuống, bọn tổng cộng 16 .”
“Người trong khu nghỉ dưỡng nông thôn ban đầu thì ?” Thấy trả lời trung thực, Mai Ngạn Quân thả lỏng dao.
Người đàn ông cảm thấy áp lực từ con d.a.o cổ giảm , hít một sâu, đó tiếp tục: “Ban đầu chỉ năm nhà chủ nhà trong khu nghỉ dưỡng thôi, bọn họ lòng thu nhận mấy sóng thần cuốn lên, đó bọn họ xảy xung đột với lão đại của chúng , lão đại tức giận nên nhốt gia đình đó , lương thực ngày càng ít, lão đại cảm thấy gia đình bọn họ ăn nhiều, nên... nên trói bọn họ g.i.ế.c chết, đó ném nước .”
Nói đến cuối cùng, đàn ông run rẩy sợ hãi.