Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:58
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu Trọc với Lam Vũ sắp xếp xong bộ cây mà họ chặt. Mai Ngạn Quân di chuyển chúng gian. Sau khi , cũng thu dọn nốt chỗ cành trúc và lá trúc còn sót .

Tất cả bắt đầu thu dọn đồ đạc và chuẩn về nhà.

Trước khi xuất phát, Đinh Mộ giải quyết vấn đề sinh lý, Mai Ngạn Quân yên tâm nên theo cô.

Cô tìm một nơi vắng vẻ để Mai Ngạn Quân trông chừng, lập tức gian để vệ sinh. Sau khi ngoài, cô thấy Mai Ngạn Quân đang lôi thỏ từ trong túi da rắn .

“Mộ Mộ. Em để những con thỏ trong gian của em . Anh sợ để ở chỗ của thì chúng sẽ c.h.ế.t mất.” Không gian của Mai Ngạn Quân khó giữ sự trong lành, nhiệt độ cũng định, nhiệt độ bên trong gian với bên ngoài đều giống .

Đinh Mộ thu hết những con thỏ đó gian. Cô sợ thỏ sợ hãi nên cô lập tức dùng ý thức nhốt thỏ chuồng gà, cho chúng ăn một ít cà rốt và uống nước suối trong gian.

Sau khi hai về, lập tức xuống núi.

Xuống tới chân núi, Mai Ngạn Quân lấy giầy trượt băng ở trong gian . Mọi nhanh chóng giày trượt về nhà.

Tới lúc thành phố, đường dần dần xuất hiện một vài đang đường, hẳn là họ đang ngoài để tìm đồ sưởi ấm.

Mặt băng trơn trượt, mỗi đều dùng dây thừng kéo một đống đồ vật ở phía . Hoặc là đồ đựng trong túi kéo , hoặc là bàn kế buộc chặt bằng dây thừng kéo , mỗi bước của họ mặt băng trơn trượt đều vô cùng khó khăn.

Khi nhóm Đinh Mộ giày trượt băng trượt nhanh qua mắt họ, những đường đều họ với ánh mắt ghen tỵ.

Trên đường , họ còn thấy một vì tranh giành cướp đoạt mà đánh . Họ cũng thấy những vì nguyên nhân gì mà bất động mặt băng, lẽ đó c.h.ế.t .

Mỗi một vòng thiên tai giáng xuống quét một lượng lớn sống. Chỉ những mạnh mẽ và đủ may mắn thì mới thể sống sót.

Càng về tài nguyên càng khan hiếm, sống sót càng ít. Có lẽ điều là sự mô tả chân thực nhất về chọn lọc tự nhiên.

Người đều đường về thì dễ hơn.

Trên đường trở về, mặt băng đông lạnh vô cùng cứng rắn nên kỹ thuật trượt băng và cách điều khiển phương hướng của nhóm Đinh Mộ càng thuần thục hơn.

Bởi vì nắm rõ tình trạng giao thông nên bọn họ hề dừng một giây nào. Đoạn hành trình vể chỉ mất nửa giờ lập tức đến cổng tiểu khu một Đông Châu.

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân cùng với bốn nhóm Đầu Trọc thẳng đến cửa sổ tầng 8 của tòa nhà 5 thì họ lập tức thấy âm thanh ồn ào.

Các gia đình khác trong tòa nhà đều ló đầu từ ban công hoặc cửa sổ để sang bên .

Mọi cởi giày trượt băng, hành lang bằng cửa sổ để tránh tầm mắt ở bên ngoài. Mai Ngạn Quân thu giày trượt băng của cất gian.

Lúc nước ngập đến tầng 8 nên chỗ họ chính là cầu thang giữa tầng 8.

Tòa nhà 5 ít hộ gia đình. Các hộ gia đình ở tầng 8-10 đều chuyển lên tầng ở vì họ sợ ngập nước. Âm thanh ầm ĩ phát từ cầu thang tầng 12.

DTV

Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân lên tầng 12. Ở bên ngoài hành lang của tầng 12 một nhóm đang xung quanh. Sáu sống trong tòa nhà 5.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-127.html.]

Trên tay họ đang cầm d.a.o bổ dưa hấu với côn sắt mà giằng co với nhóm Tôn Hầu Tử.

Rõ ràng hai bên trải qua một vòng đại chiến. Có nhiều thương mặt, mặt của Tôn Hầu Tử cũng bầm tím một chút.

Bác gái lắm mồm là thím Trần ở phía mấy đàn ông ngừng chửi bậy: “Đồ khốn khiếp chuyên mấy chuyện xa. Mấy tay chân nhưng tự tìm vật tư, mà hưởng ư? Muốn lấy gạo từ chỗ của chúng , đừng mơ.”

Nghe thấy thím Trần chửi bậy, Đinh Mộ cũng đoán đại khái chuyện gì đang xảy ! Đây là đến nhà ăn cướp.

Đám đó chặn ở phía cầu thang, Mai Ngạn Quân bước lên phía vài bước, giọng lạnh lùng:

“Có chuyện gì ở đây ?”

Đôi mắt của Tôn Hầu Tử sáng lên khi thấy mấy ở tầng 17 trở về.

Anh còn kịp đến chuyện thì đối phương lên tiếng , giọng điệu vô cùng kiêu ngạo: “Anh là ai? Tiểu khu là do chúng tiếp quản, chúng đến để thu lương thực bảo vệ!”

“À, ở tầng 17.” Mai Ngạn Quân bình thản .

Người đàn ông dẫn đầu đến mặt Mai Ngạn Quân. Anh dùng d.a.o bổ dưa hấu chỉ , vô cùng kiêu ngạo và hách dịch : “Mấy về đúng lúc lắm, mau lấy lương thực dự trữ mang đây! Nếu giao thì lát nữa em chúng sẽ đánh lên nhà mấy .”

Đối mặt với con d.a.o bổ dưa hấu mà đối phương chĩa , Mai Ngạn Quân vui cau mày.

Anh bất ngờ giơ tay trái túm lấy bàn tay đang cầm con d.a.o bổ dưa của đối phương, mạnh mẽ kéo tay xuống. Dao bổ dưa hấu dễ dàng Mai Ngạn Quân cướp .

Sau đó thấy một tiếng “Răng rắc”, tiếp theo đó là tiếng hét “A!” thảm thiết. Anh dùng sức bóp nát xương cổ tay của đối phương.

Người đàn ông đau đến mức trán đổ hôi mồ hôi lạnh. Anh dùng bàn tay lành lặn của ôm lấy bàn tay bóp nát xương, thể mềm nhũn , định xuống thì Mai Ngạn Quân ném d.a.o bổ dưa hấu xuống đất, bước lên một bước, túm lấy bả vai và quần áo ở eo đàn ông, ném mạnh qua cửa sổ.

Người đàn ông kịp kêu lên tiếng nào thì lập tức thấy một tiếng “Bịch”, là tiếng của một vật nặng rơi lên nền băng.

Một đàn ông khác khi thấy đồng đội của ném xuống đất thì giống như hung thần ác sát giơ con d.a.o đang cầm trong tay nhanh chóng c.h.é.m về phía Mai Ngạn Quân.

“Anh! Cẩn…” Đầu Trọc ở phía hét lên lao nhanh về phía .

Đinh Mộ vẫn luôn chằm chằm đối phương, khi thấy , tim cô chợt run lên. Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, cô nhặt con d.a.o bổ dưa mặt đất lên dùng hết sức lao lên đ.â.m mạnh eo đàn ông.

Bởi vì trời lạnh nên ai cũng mặc nhiều quần áo, con d.a.o bổ dưa hấu chịu lực cản lớn từ lớp quần áo khiến cô c.h.é.m sâu, nhưng cũng thành công chặn bước chân của đàn ông.

Anh chững một chút, trong lúc dừng Mai Ngạn Quân nhanh chóng phản ứng . Anh cướp lấy d.a.o và cứa lên cổ .

Máu ở cổ trong chớp mắt giống như vòi nước cao áp bật, b.ắ.n tung toé lên bức tường cao 3 mét và b.ắ.n thẳng lên trần nhà.

Anh ngã đất phát âm thanh “Hô hô”, giãy giụa mấy cái thì im bất động.

Nhất thời, bộ hành lang lặng ngắt như tờ, những thu lương bảo hộ đều vô cùng run sợ.

vẫn nữa sợ chết. Anh nghiến răng nghiến lợi, cầm thanh sắt giơ ngang mặt lập tức lao về phía Mai Ngạn Quân, Mai Ngạn Quân nhẹ nhàng tránh . Anh tóm lấy quần áo ở lưng , ném mạnh đó ngoài cửa sổ rơi xuống tầng.

Loading...