Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 137
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:47:39
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về đến nhà, bọn họ về, Diêu Nghiêu và Lý Gia Minh nhóm lửa trong lò lớn, lửa đang cháy rực.
Hai đến gần Lam Vũ, đang dài ghế sô pha, kể những chuyện xảy núi.
Sau một ngày lạnh giá ở bên ngoài, buổi tối Đinh Mộ định ăn món canh thịt dê để ấm .
“Hay là, tối nay chúng ăn canh thịt dê nhé.”
Cô ba đang vây quanh lò sưởi, thì thầm với .
“Được, vấn đề gì! Chị dâu, chúng em kén ăn .” Lý Gia Minh đang say sưa thì ngẩng đầu lên .
Thực tế, bình thường khi nấu ăn cô ít khi hỏi ý kiến của ba , thường thì cô nấu gì thì bọn họ ăn nấy, hơn nữa còn ăn hết sạch.
Đối với điều , Đinh Mộ khỏi giơ ngón tay cái lên, ba dễ nuôi, kén ăn.
Cô bếp, lấy miến khoai lang từ trong gian ngâm, nước canh thịt dê sẵn trong gian, chỉ cần trụng miến chín đổ là .
Mai Ngạn Quân xách túi da rắn đựng thỏ bếp, đưa cho Đinh Mộ.
“Mộ Mộ, em thả thỏ nuôi !”
Đinh Mộ nhận lấy túi, cầm tay ước lượng.
“Chồng , xem con thỏ nặng bao nhiêu cân?”
Mai Ngạn Quân lập tức biến một chiếc cân tay từ trong khí, móc túi nhấc lên.
“Chín cân tám lạng.”
Đinh Mộ thả thỏ gian, dùng ý niệm đặt chúng một chuồng gà khác, tạm thời nuôi riêng với những con thỏ khác.
“Anh thấy chúng nên dùng vật tư gì để đổi với Lý Trí Dũng ở tầng 13 đây?”
“Cần thiết thực chút, đổi cho bọn họ một ít lương thực ! Cụ thể đổi cái gì, em cứ xem nhé!”
Đinh Mộ trầm ngâm một lúc, chậm rãi : “Vậy thì cho bọn họ năm cân gạo ẩm mà chúng mua trong đợt mưa, năm cân khoai lang tích trữ, thêm một cân thịt hun khói nữa .”
Trong thời mạt thế, lương thực khan hiếm, thịt và lương thực đều quý giá như .
Như , vật tư Đinh Mộ đưa, cho dù là trọng lượng lượng thì đều để đối phương chịu thiệt.
Mai Ngạn Quân khẽ nhếch khóe miệng, nở một nụ . “Ừm, như !”
Khi nấu cơm, cô xé riêng một miếng ức gà trộn với thức ăn cho chó cho hai chú chó Bình An và Thiểm Điệm.
Nghe Lam Vũ kể về những gì xảy núi, Mai Vũ Văn cứ theo hỏi chi tiết.
Mai Ngạc Quân bên cạnh nổi nữa, “Ăn cơm , ăn xong con gì thì cha sẽ kể cho con .”
Hôm nay, Mai Đóa cần tắm, Đinh Mộ chỉ rửa mặt và chân tay cho cô bé, để cô bé lên giường truyện tranh.
Khi con gái ngủ, Đinh Mộ dẫn cha con Mai Ngạn Quân gian.
Mai Vũ Văn phấn khích xem con thỏ mới hôm nay, bé học cách phân biệt thỏ đực và thỏ cái.
“Mẹ, cả hai con thỏ đều là cái,” Cậu bé hào hứng huơ tay múa chân: “Vài ngày nữa, chúng sẽ sinh nhiều thỏ con.”
DTV
Đinh Mộ mỉm gật đầu với bé.
“Con xem xong thì cho chúng ăn và uống nước, dọn vệ sinh chuồng nhé.”
“Vâng, , cứ để đó con hết cho, con sẽ ạ. Mẹ mau tắm !”
Có Mai Ngạn Quân ở bên cạnh trông nom, cô cũng cần lo lắng.
Đợi đến khi Đinh Mộ thoải mái tắm xong , hai cha con cho gà, heo, trâu ăn, còn dọn dẹp phân của chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-137.html.]
Sau đó Đinh Mộ để con trai đào đất một lúc, mới đưa bé khỏi gian.
Cô giúp con trai cắm điện cho chăn điện, kiểm tra vấn đề an của lò sửa.
“Mẹ ơi, chú Lam Vũ giỏi, chú lo rằng bao lâu nữa, sẽ vượt qua bọn họ đó.”
Mai Vũ Văn đắp hai lớp chăn dày, chỉ để lộ một cái đầu tròn tròn, bé đang Đình Mộ với ánh mắt ngưỡng mộ.
Đình Mộ xuống bên giường, đưa tay vuốt ve khuôn mặt non nớt của con trai.
“Chỉ cần kiên trì luyện tập ngừng, con thể khiến bản trở nên mạnh mẽ hơn.”
Cậu bé đưa tay nắm lấy tay Đinh Mộ. “Mẹ, nếu thấy quá mệt, cứ dừng nghỉ ngơi, cha ở đây , con vất vả quá.”
“Mọi chuyện đều cha con xông pha phía , theo nên vất vả.”
Có lẽ đây chính là ý nghĩa của sự nỗ lực của , cô nghĩ.
Bình An và Thiểm Điện đều ngủ say trong ổ của , Đinh Mộ ngoài, chúng cũng chỉ mở hé mắt .
Trong phòng sách, Đinh Mộ bàn vẽ, sắp xếp và ghi chép các vật tư lương thực gian.
Đồ đạc quá nhiều, đôi khi cô nhớ hết, trí nhớ bằng ghi chép, cô hình thành thói quen, cảm thấy ghi sổ, lật thì thể rõ ràng.
Hôm nay Mai Ngạn Quân tắm lâu, Đinh Mộ thu dọn sổ sách xong sách một lúc, mà vẫn thấy .
Lo lắng chuyện gì, cô đến phòng tắm, giơ tay định gõ cửa, thì cửa phòng tắm mở từ bên trong.
Mai Ngạn Quân mặc một chiếc áo ngủ rộng thùng thình cửa, thấy lồng n.g.ự.c rắn chắc như thép trụ của , Đinh Mộ lái xe nhiều năm, trong mắt khỏi nhuộm một chút màu sắc, cô nhẹ nhàng dời mắt .
Giả vờ bình thản, cô vô tình : “Sao tắm lâu thế? Em còn tưởng ngủ trong đó chứ.”
Mai Ngạn Quân bước lên một bước, áp sát cô, “Không em, ngủ chứ?”
Đinh Mộ ngẩng đầu , đôi mắt trong veo sáng ngời pha lẫn một chút mệt mỏi.
“Hôm nay ngoài trời mệt lạnh, chúng ngoài nghỉ ngơi sớm !”
Cô cao 1m6, Mai Ngạn Quân cao 1m8, hai chênh lệch 20cm.
Nhìn thấy khóe môi mím chặt của Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân áp sát cô, ôm chặt lấy cô hôn say đắm.
Đinh Mộ giật vì sự nhiệt tình đột ngột của , nhưng kịp suy nghĩ nhiều, cô dẫn theo lơ lửng biển cả mênh mông, tìm bờ bến...
Chết tiệt, tên khốn , khi cô mơ màng, còn ngừng lải nhải nhiều lời bên tai cô.
Hóa là màn trình diễn của cô hôm nay khiến lòng tự trọng c.h.ế.t tiệt của nổi lên, sợ rằng Đinh Mộ ngày càng mạnh mẽ hơn sẽ ngày cần nữa.
Đinh Mộ bất đắc dĩ dỗ dành nhiều lời ý , mới chịu thôi.
Ngủ một giấc, Đinh Mộ ngủ đến tận trưa hôm mới dậy, cô mặc áo bông , phòng khách ai.
Mai Ngạn Quân và ba Lam Vũ ăn cơm trưa xong , bọn họ và hai đứa nhỏ đang sửa ấm mũi tên thủ công.
Cô ủ rũ, còn chút tinh thần nào.
Đinh Mộ hâm nóng thức ăn Mai Ngạn Quân để trong nồi bếp ăn, cô uống một cốc nước Linh Tuyền gian, mới từ từ bình tĩnh .
Dọn dẹp bát đũa xong, Đinh Mộ mang lương thực đổi cho nhà Lý Trí Dũng ngoài. Mai Ngạn Quân ở nhà bên cạnh thấy tiếng động, mở cửa thấy là Đinh Mộ, mặt thoáng hiện vẻ tự nhiên, tối qua quá quắt.
“Mộ Mộ, em xuống lầu ? Anh chung với em.” Thấy cô đang cầm đồ, chủ động bước đến cầm lấy.
Đinh Mộ hận thể cắn c.h.ế.t Mai Ngạn Quân, cô lườm một cái, gì, mở cửa sắt cầu thang, kéo lê đôi chân mềm nhũn xuống lầu.
Đến 1301, mở cửa là thím Trần, thấy vợ chồng Đinh Mộ cửa, bà ngạc nhiên.
Không đợi bà , Đinh Mộ cầm đồ tay Mai Ngạn Quân đặt mặt bà .