Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 140
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:47:47
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chắc chắn thể chỗ ngọn núi phía nữa, tiểu khu chúng gần núi, thể sẽ trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên của bầy sói, vì bình thường ở nhà đóng chặt cửa, cần thiết thì đừng ngoài.”
Nhìn thấy than trong lò cháy gần hết, chỉ thể bảo bọn họ về .
Không vất vả sống sót trong thiên tai, cuối cùng c.h.ế.t trong miệng sói.
Trước khi cửa, Đinh Mộ với Tôn Hầu Tử: “Nếu thể, nhất nên thông báo cho mấy ở các tòa nhà khác, để bọn họ nâng cao cảnh giác.”
Còn gặp thật sự thể sống sót , chỉ thể dựa chính hoặc là xem vận may.
Tôn Hầu Tử gật đầu, rằng một dân ở các tòa nhà khác giao tình với , đều là .
Đầu Trọc xách lò về nhà.
Bọn họ trở về 1701, Đinh Mộ lấy máy tính bảng từ phòng việc, mở bản đồ tải xuống, cẩn thận tra cứu đó.
Một lúc , cuối cùng cô cũng tìm nguyên nhân.
“Cách tiểu khu bốn mươi cây một vườn thú hoang dã lớn nhất cả nước, bầy sói chạy từ nơi ?”
Cô đưa máy tính bảng cho Mai Ngạn Quân xem.
Nghe đến vườn thú , Dương Thiến Vân cẩn thận nhớ .
“Mộ Mộ, năm chị dẫn Mộc Thần đến vườn thú hoang dã , thật sự ở đó lớn, lúc đó chị còn giữ tờ rơi giới thiệu của vườn thú, để chị về tìm xem thử.”
Vạn Lạc Vận chút khó tin.
“Vườn thú hoang dã cách chúng bốn mươi cây , bầy sói tìm đến đây ?”
“Người dã tâm sói lớn bao nhiêu, bước chân sói thể xa bấy nhiêu, khả năng di chuyển của chúng mạnh, một đêm tám mươi cây cũng thành vấn đề.” Lý Gia Minh bên cạnh phổ cập kiến thức.
“Không thì lòng lang sói chứ!” Lam Vũ tiếp lời bên cạnh.
Không lâu , Dương Thiến Vân cầm một tập tài liệu giới thiệu vườn thú hoang dã dày mấy chục trang xuống.
Đinh Mộ mở tờ rơi giới thiệu trải bàn , cùng xem xét.
Diêu Nghiêu chỉ khu vực hổ lớn của công viên và kêu lên: “Chà! Gần 300 con hổ các loại trong bộ công viên!”
Mọi còn phát hiện lượng các loại động vật hung dữ trong vườn thú cũng ít.
Mọi đều lo lắng thôi.
“Mọi cần lo lắng thái quá, dù thì nhiều động vật trong vườn thú đều nuôi trong môi trường nhiệt độ định, hiện tại thời tiết cực lạnh, chắc bọn chúng đều sống sót .”
Mai Ngạn Quân vẫn luôn giữ cái đầu lạnh, phân tích khách quan.
“Xem giới thiệu ở đây, vườn thú nhiều loại sói, tổng cộng hơn 200 con.”
Đinh Mộ tìm thấy phần giới thiệu về sói, chỉ cho bọn họ xem.
Cô ngẩng đầu hỏi Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, nghĩ cần bao nhiêu con sói mới thể bao vây sáu đàn ông trưởng thành?”
Mai Ngạn Quân nhíu mày: “Ít nhất 10 con, hoặc thậm chí còn nhiều hơn.”
Lý Gia Minh cầm máy tính bảng ngừng phóng to thu nhỏ bản đồ, điều chỉnh cách vị trí.
“Anh Quân, em phát hiện tuy vườn thú hoang dã cách chúng ít nhất bốn mươi cây , nhưng phía bắc chính là một cơ sở nông nghiệp loại hình lớn, chuyên trồng rau và trái cây trong nhà kính.
Nếu về phía nam mà lệch hướng, thì bọn chúng sẽ ngang qua chỗ chúng , xem sói tìm đến đây vì ?”
“Có thể, chúng tìm đến đây vì mùi m.á.u tanh của mấy chúng g.i.ế.c hôm , dù bây giờ cũng dễ tìm đồ ăn bên ngoài.” Mai Ngạn Quân gật đầu.
Vậy thì bí ẩn giải đáp, hôm qua lên núi đốn củi, vặn gặp bầy sói đang thưởng thức thức ăn, kết quả cho bầy sói thêm món ăn.
Nghĩ đến khu Đông Châu Nhất Hào gần núi, nước lũ sớm nhấn chìm tầng 8 và tường bao quanh, bầy sói xuống núi, chẳng là chuyện dễ như trở bàn tay ?
Đinh Mộ dám nghĩ tiếp: “Tối nay bầy sói sẽ xuống núi ?”
“Có khả năng, Đầu Trọc, về chú ý quan sát tình hình ngọn núi phía nhiều hơn.”
Mai Ngạn Quân xong, lấy mấy cái bộ đàm từ trong gian , đây là đồ lấy khi mua sắm miễn phí ở bến tàu lúc .
Anh điều chỉnh kênh, đưa cho mỗi nhà một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-140.html.]
“Có tình huống gì thì liên lạc ngay lập tức, hết pin thì sạc kịp thời.”
Đầu Trọc nhận bộ đàm: “Anh, em .”
Diêu Nghiêu bên cạnh đang dạy Dương Thiến Vân sử dụng bộ đàm, chỉ chỗ để bật, chỗ để điều chỉnh kênh, truyền giọng .
Sau khi Dương Thiến Vân học cách sử dụng bộ đàm, cô và Đầu Trọc trở về tầng 18.
Thời gian đến trưa, mỗi ngày Đinh Mộ đều nấu gì, rơi tình trạng khó chọn.
Cô bốn Mai Ngạn Quân: “Hay là, trưa nay chúng gói sủi cảo ăn ?”
Nhận tín hiệu của Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân gật đầu.
“Để nhào bột cho, trời lạnh, hôm nay cùng giúp một tay, gói nhiều một chút để đông lạnh ăn dần.”
Đề nghị của hợp ý Đinh Mộ: “Vậy em bếp băm nhân đây.”
Đinh Mộ bếp, lấy máy xay thịt từ trong tủ .
Cô chuẩn mấy loại nhân khác , thể đổi khẩu vị.
Đinh Mộ lấy mấy bắp ngô trái cây hôm qua hái trong gian từ tủ lạnh , bảo mấy Lam Vũ giúp tách hạt ở ngoài phòng khách.
Đinh Mộ dùng ý thức quét qua rau trồng trong gian, cô thấy một luống rau tể thái xanh mướt, thì món sủi cảo rau tể thái thịt heo.
Cô trộn thêm vài chậu nhân như củ cải thịt bò, cà rốt ngô thịt heo, dưa cải thịt heo, tam tiên…
Nhìn mấy chậu nhân Đinh Mộ bưng , ba Lam Vũ mà trợn tròn mắt há hốc mồm.
Mai Ngạn Quân lập tức phân công nhiệm vụ: “Anh và Diêu Nghiêu tốc độ nhanh phụ trách cán vỏ, Lam Vũ và Gia Minh hai đứa phụ trách gói cùng chị dâu.”
Nhìn , hai đàn ông gói sủi cảo cũng ngô khoai.
Bữa trưa Đinh Mộ vội vàng nấu cho mỗi và hai chú chó một bát sủi cảo, bọn họ ăn xong tiếp tục gói ngừng nghỉ.
Mọi cứ bận rộn mãi đến hơn ba giờ chiều mới gói sủi cảo xong.
Vừa dọn dẹp nhà cửa xong, giọng của Đầu Trọc vang lên trong bộ đàm.
“Anh! Anh! Chị dâu! Mọi đó ?”
Mai Ngạn Quân cầm bộ đàm: “ đây, Đầu Trọc, chuyện gì ?”
“Anh, sói ở ngọn núi phía xuất hiện , em đếm sơ qua mười mấy con, chúng cứ quanh quẩn ở vị trí phát hiện đàn trâu, , lên xem ?”
Giọng của Đầu Trọc vẻ run rẩy.
“Được, lên ngay đây.”
Mai Ngạn Quân xong thì đặt bộ đàm xuống, và mấy Đinh Mộ chạy thẳng lên tầng 18.
1801, nhà Đầu Trọc.
Vạn Lạc Vận mở cửa, thấy Đinh Mộ, cô sợ đến mức giọng run rẩy.
“Chị dâu, nhiều sói ở ngọn núi phía .”
Đến ban công, Mai Ngạn Quân lấy vài cái ống nhòm độ phân giải cao đưa cho Đinh Mộ và Lam Vũ.
Đinh Mộ nhận lấy, lau lớp sương mù kính, áp sát cửa sổ để quan sát.
DTV
Một đàn sói cao lớn, hình thon thả đang dùng chân đào rễ cỏ ở khu vực thung lũng nơi bọn họ từng bắt trâu.
Cô đếm kỹ, tổng cộng mười tám con sói, một đang gặm cỏ, một hình như đang chờ đợi điều gì đó.
Đột nhiên, ánh mắt cô lướt qua đỉnh núi, thấy một con sói trắng toát, đang sải bước mạnh mẽ về phía bầy sói bên , còn sáu con sói vạm vỡ theo phía .
“Anh Quân, mau con sói trắng đỉnh núi .” Đinh Mộ vội vàng với Mai Ngạn Quân.
Mai Ngạn Quân di chuyển ống nhòm: “Trong mỗi bầy sói đều một con sói đầu đàn, đây là con sói đầu đàn của chúng.”
Lúc , con sói đầu đàn đang trao đổi gì với bầy sói, thỉnh thoảng nó ngẩng đầu về phía tiểu khu.
“Không , chúng sắp xuống núi .” Mai Ngạn Quân phát hiện ý đồ của con sói đầu đàn.