Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:47:54
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi chiếc xe đầu tiên dừng , ùa tới, vây quanh chiếc xe tải.

Một cảnh sát vũ trang nhảy khỏi xe, một nhân viên công tác đeo thẻ công tác n.g.ự.c theo .

Thấy ùa tới, cảnh sát hét lớn yêu cầu lùi , nhưng ai .

còn lợi dụng tình hình hỗn loạn để leo lên thùng xe phía , kết quả một họng s.ú.n.g đen ngòm chĩa bọn họ.

Những phía chuyện gì đang xảy , vẫn tiếp tục đẩy phía .

Nhân viên quân đội trong xe thấy , giơ s.ú.n.g lên trời b.ắ.n chỉ thiên cảnh cáo.

“Đoàng” một tiếng s.ú.n.g vang lên, đám đông ngay lập tức im lặng.

Bọn họ ngẩng đầu lên thấy một hàng 5 lính cầm s.ú.n.g bên cạnh thùng xe, ai nấy đều sợ hãi lùi .

Nhân viên công tác kịp thời lấy loa : “Tất cả lùi , vui lòng xếp thành ba hàng cách xe tải năm mét, theo chỉ huy của , xếp một hàng ở đây, hàng thứ hai, hàng thứ ba.”

Mọi nhanh chóng xếp hàng xong, Đinh Mộ chen lấn với , cô xếp ở nửa của hàng thứ ba.

Những chiếc xe tải khác lượt lái đến, sáu chiếc xe tải quân sự xếp thành một hàng.

Tổng cộng hơn mười lính vũ trang xuống xe, bọn họ bắt đầu phân công hợp tác một cách trật tự, thì phụ trách khiêng lương thực, thì bê bàn ghế.

Ba chiếc bàn đặt lượt ba hàng, mỗi bàn một chiếc cân.

Trước mỗi hàng đều một cảnh sát cầm súng, ai dám chen lấn nữa.

Nhân viên công tác việc hiệu quả, đặt bàn xong, bắt đầu cho những xếp hàng cầm chứng minh thư lên, cởi mũ và khẩu trang để xác minh khuôn mặt.

Xác minh thông tin chứng minh thư, và chứng minh thư khớp với , để tránh khác mạo nhận hoặc nhận , chỉ thể là đó cầm chứng minh thư của để nhận.

Phát ba cân khoai lang và ba cân gạo cũ, lúc ngửi gạo cũ còn một mùi mốc meo nhàn nhạt.

Người nhà của c.h.ế.t khi nhận lương thực xếp hàng ở hàng thứ hai, khi nhận lương thực, cô buộc túi đựng lương thực bên trong áo khoác.

Sau đó bên cạnh thi thể, cởi chiếc khăn quàng cổ cổ t.h.i t.h.ể , thắt hai đầu thành nút chết, luồn nách, bước khó khăn kéo t.h.i t.h.ể từ từ tiến về phía .

Những mặt thấy, nhiều khỏi xúc động.

Mọi khi nhận lương thực dám nán lâu, sợ cướp.

Quân nhân cầm s.ú.n.g đủ , sợ nhân cơ hội loạn, bọn họ tuần tra qua trong phạm vi một cây địa điểm nhận lương thực, vượt quá cách sẽ tương đối nguy hiểm.

Những tên cướp nhanh nhẹn cướp xong chạy, những sống c.h.ế.t chịu buông tay, bọn cướp đủ cách để khiến buông tay, chặt tay, hoặc đ.â.m c.h.ế.t .

Bọn họ kêu trời gọi đất, kêu cứu quân nhân cũng vô dụng, bọn cướp chạy mất dạng.

Xếp hàng gần một tiếng đồng hồ, mới đến lượt Đinh Mộ nhận lương thực.

Sau khi nhận lương thực, Lam Vũ giúp Lâm Chí Viễn và Vương Huệ Trinh xách, nhưng hai ông bà từ chối.

“Hai ông bà già vẫn còn xách chút lương thực mà.”

“Vậy khi nào chú dì xách nổi thì với cháu nhé.”

Mặt băng trơn trượt, Lam Vũ sợ hai vững sẽ ngã.

Hai ông bà kiên cường, bỏ lương thực chiếc ba lô nhỏ lưng, dìu cùng từ từ về.

Hai bạn nhỏ Mai Đóa và Thẩm Khả Nhi vui vẻ, trong xe kéo nhỏ, ôm chặt phần lương thực của lòng.

Còn nhờ Đinh Mộ đắp chăn bông nhỏ cho bọn họ, để kẻ thấy.

Khi rẽ con đường nhỏ của khu phố, bọn họ thấy ba đang cướp một nhận lương thực đang trở về, còn một bất động mặt đất.

Người cướp cầm một con d.a.o gọt hoa quả tay, ba vây quanh, từ từ tiến gần.

DTV

Có một kéo đất, cầm d.a.o xông tới, c.h.é.m mạnh tay đó, cánh tay đó lập tức rạch một vết thương sâu hoắm.

“Con khốn ! Anh em chúng cùng xông lên, hôm nay đưa cô về, để cô hầu hạ em cho .”

Người đàn ông trở nên hung dữ, lệnh cho hai còn cùng xông lên, quyết tâm hạ gục cầm dao.

Trong lúc hỗn chiến, khẩu trang của cầm d.a.o giật xuống, một khuôn mặt xinh khí lộ ngoài.

Đinh Mộ cách đó xa, là một cô gái còn trẻ.

“Ơ, cô gái đó là hàng xóm lầu của chúng .” Một bà thím chỉ cô gái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-143.html.]

Lam Vũ thấy ba đàn ông trưởng thành bắt nạt một cô gái, rút cây nỏ lưng b.ắ.n mỗi một mũi tên.

Tiếng kêu la như heo g.i.ế.c vang lên khắp nơi, mũi tên trúng chỗ hiểm, Lam Vũ để cho ba một thở.

Cô gái về phía mấy Đinh Mộ, cô bước đến mà vội vàng chạy đến bên cạnh mặt đất, sửa sang quần áo và mũ kéo .

Đinh Mộ nhận , mặt đất chính là c.h.ế.t ở quảng trường.

Mọi cứ lặng lẽ cô gái sửa sang cho t.h.i t.h.ể mặt đất.

Tiếng kêu la của ba cũng thu hút sự chú ý của quân nhân đang tuần tra ở ngã tư đường.

“Chuyện gì ?”

Giọng của quân nhân lạnh lùng, mang theo chút cảm xúc nào, chứng kiến quá nhiều chuyện như thế mỗi ngày. Ba ngay lập tức ngược tình thế, chỉ Lam Vũ.

“Anh b.ắ.n tên chúng .”

Quân nhân , bước tới chỗ một trong ba , quan tâm đến sống c.h.ế.t của đó, rút mạnh mũi tên , cầm tay xem xét kỹ lưỡng.

“Anh tự mũi tên ?”

Lam Vũ gật đầu.

“Giao nộp tất cả các cung tên còn , theo quy định, cá nhân phép sở hữu vũ khí gây sát thương.”

Quân nhân cây nỏ tay Lam Vũ, cứng nhắc.

“Nếu cây nỏ , thì cô gái chỉ cướp lương thực, mà còn ba tên khốn nạn sỉ nhục.”

Lam Vũ giải thích ngắn gọn lý do b.ắ.n tên.

“Vậy thể đảm bảo rằng việc sở hữu vũ khí sẽ gây mối đe dọa cho dân vô tội ?”

Quân nhân cảnh giác siết chặt khẩu s.ú.n.g trong tay, với vẻ mặt giống như nếu đưa một câu trả lời thỏa đáng thì sẽ chuyện.

thể đảm bảo!”

Lam Vũ đưa tay túi lấy giấy chứng nhận công việc còn giữ đưa cho quân nhân xem.

“Anh là của hệ thống cảnh sát ? Tại nhiệm vụ?”

Anh cầm giấy chứng nhận công việc cũ của Lam Vũ tay lật lật , giấy tờ là thật, nhưng vẫn nghi ngờ.

thương nặng trong khi cứu trợ thiên tai, dân cứu sống, hiện tại vẫn đang nghỉ dưỡng, khi bình phục cũng nên báo cáo ở ?”

Nghe những lời của Lam Vũ, sắc mặt quân nhân dịu , đưa mũi tên và giấy tờ rút trả cho .

“Hiện tại quân đội và cảnh sát hợp nhất, thiếu , nếu như bình phục, thì hy vọng các thể gia nhập với chúng .”

Sau đó, đưa một địa chỉ cho Lam Vũ, để bọn họ thể đến đó báo cáo.

“Vậy còn ba bọn họ?” Lam Vũ chỉ ba thương do tên mặt đất.

“Giao cho .”

Quân nhân xong thì giơ s.ú.n.g lên, dứt khoát cho mỗi một viên đạn.

“Rất mong các gia nhập!” Trước khi rời , trịnh trọng với Lam Vũ và những khác.

Thấy giơ s.ú.n.g lên, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đoán định gì.

Bọn họ nhanh chóng xổm xuống che mắt Mai Đóa và Thẩm Khả Nhi, quá trình quá đẫm máu, bọn nhỏ từng thấy, sợ dọa.

Diêu Nghiêu bước đến rút hai mũi tên còn , lau sạch quần áo của hai .

Cô gái từ đầu đến cuối vẫn bên cạnh im lặng quan sát, thấy ba tên cướp chết.

bước tới, cúi đầu thật sâu Lam Vũ.

“Cảm ơn !”

Sau đó cô kéo khẩu trang và mũ lên, bên cạnh thi thể, kéo dây thừng.

“Anh Quân, em giúp cô .”

Diêu Nghiêu đưa mũi tên cho Lam Vũ, một câu chạy tới giúp đỡ.

Anh kéo một đầu dây thừng, cô gái chỉ một cái nhường một chút chỗ, hai cùng kéo t.h.i t.h.ể tiểu khu.

Loading...