Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:48:32
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu Trọc vỗ đầu một cái, nhất thời cảm thấy đầu đầy vạch đen.

“Chuyện đứa nhỏ mà, bây giờ tình hình đặc biệt, thiếu bác sĩ thiếu thuốc thang, và Đào Dương vẫn còn trẻ, đề nghị hai đợi thiên tai kết thúc mới cân nhắc chuyện sinh con.”

Diêu Nghiêu chợt hiểu , Lam Vũ và Lý Gia Minh trừng lớn mắt hết đến khác, cuối cùng ánh mắt dừng ở eo , đồng thời vô cùng bỉ ổi.

Diêu Nghiêu lượt đ.ấ.m mỗi một đấm, “ chứ, Quân và chị dâu cũng với như .”

Nói xong, đưa tay túi áo lấy một hộp bao cao su , giọng điệu vô cùng tự hào.

“Nhìn , Quân đưa đấy!”

Lam Vũ đưa tay định lấy, nhưng nhanh chóng rút .

“Hehe, cuối cùng đây cũng dùng thứ các một bước .”

Lam Vũ tức giận đến mức đ.ấ.m xuống giường, cắn chăn kêu “a a”.

Thấy thời gian còn sớm, Đầu Trọc dậy, vỗ vai .

“Mọi đồng lòng, đoàn kết , cùng cố gắng mới thể tiếp. Đi ! Đêm xuân đáng giá ngàn vàng! cũng về ôm vợ yêu của ngủ đây.”

Lam Vũ và Lý Gia Minh nhận một vạn điểm sát thương, độc của bọn họ ?

Lò sưởi trong phòng cháy bập bùng, tiếng tách tách phát đáy lò, cả căn phòng sưởi ấm.

Đào Dương cởi bỏ chiếc áo len và áo khoác lông vũ nặng nề, chiếc váy cưới mà Đinh Mộ tặng cô , tô thêm chút son môi.

Mở cửa, Diêu Nghiêu thấy Đào Dương mặc váy trắng lặng lẽ giường đợi , sự kinh ngạc lóe lên trong đôi mắt, khuôn mặt tuấn toát lên vẻ dịu dàng.

Đôi bàn tay đan chặt để lộ sự căng thẳng trong lòng Đào Dương lúc , thấy Diêu Nghiêu bước , khuôn mặt cô chút ngượng ngùng.

Vào phòng, một chiếc thùng con cháu và một cái chậu màu đỏ đặt ở góc, bàn bày đậu phộng, hạt dưa và táo đỏ.

Diêu Nghiêu đặt ấm nước lên bếp, chậm rãi xuống bên cạnh Đào Dương, nắm lấy bàn tay run của cô .

“Em lạnh ?”

Đào Dương lắc đầu, “Em chỉ căng thẳng thôi.”

Sợ cô lạnh, Diêu Nghiêu cởi áo khoác lông vũ của choàng lên Đào Dương.

“Em đừng sợ, bàn vài chuyện với em.”

Ngửi thấy mùi hương đàn ông áo, Đào Dương ngẩng đầu Diêu Nghiêu, “Chuyện gì ?”

Diêu Nghiêu đối diện với cô , đôi mắt trong veo của Đào Dương.

“Một là về vấn đề ăn uống, khi em đến, và hai Lam Vũ đều ăn cơm ở nhà Quân, cũng tiếp tục như , ăn ở nhà Quân.

Anh lớn lên ở trại trẻ mồ côi, cha , khi ngoài việc thì Quân luôn dẫn dắt , đó cứu vài khi nhiệm vụ, ân cứu mạng trả cả đời, coi Quân và chị dâu như của , hy vọng em sẽ tôn trọng bọn họ.”

Đào Dương nắm tay , “Lúc sống như thế nào, thì vẫn như , đừng vì sự xuất hiện của em mà đổi.

Em còn một ít lương thực dự trữ, ngày mai em sẽ mang qua cho chị dâu, em cũng sẽ cùng đến đó ăn cơm, em nhiều điều , nhưng em sẽ học hỏi chăm chỉ, mong đừng chê em ngốc.”

“Chỗ chúng nhiều việc, chuyện gì lạ em cũng đừng ngạc nhiên, hiểu thì về hỏi nhé.” Nói đến đây, giọng dần trở nên dịu dàng.

“Còn nữa, trong cảnh hiện nay, điều kiện y tế cũng , chúng vẫn còn trẻ, để suy nghĩ cho , chúng tạm thời nên nghĩ đến chuyện sinh con, em thấy thế nào?”

Nghe đến chuyện sinh con, Đào Dương đỏ bừng mặt, chút ngượng ngùng đầu , dám thẳng Diêu Nghiêu.

“Em theo , chúng hãy cố gắng sống sót qua thiên tai .”

Diêu Nghiêu thấy dáng vẻ e thẹn ngoan ngoãn của cô , những ánh lấp lánh hiện lên trong đôi mắt đen láy, lòng khẽ rung động, vòng tay qua vai cô , mặt từ từ tiến gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-158.html.]

...

Sáng hôm , mấy Đinh Mộ vẫn tỉnh giấc, Diêu Nghiêu đưa Đào Dương đến 1701.

Anh lấy chìa khóa mở cửa, Đào Dương chút ngạc nhiên.

Mai Ngạn Quân thấy tiếng động ngoài, thấy Diêu Nghiêu và Đào Dương đang xách mấy túi lớn túi nhỏ phòng khách.

Nhìn đồng hồ, với Diêu Nghiêu: “Đói thì tự xuống bếp nấu đồ ăn .”

Thấy Mai Ngạn Quân về phòng, Đinh Mộ ngẩng đầu hỏi: “Ai ở ngoài đó ?”

“Diêu Nghiêu và Đào Dương, chắc là bọn họ chuyển hết lương thực của Đào Dương sang đây , chắc lát nữa lễ kính , em xem gì thì cho bọn họ chút quà đáp lễ .”

DTV

Mai Ngạn Quân tỉnh giấc từng ngủ nướng, đang mặc quần áo bên giường.

Nghe , Đinh Mộ đắp chăn cho Mai Đóa, cô cũng dậy mặc quần áo rửa mặt.

Trước khi Diêu Nghiêu và Đào Dương xong bữa sáng, Đinh Mộ đánh thức hai đứa trẻ dậy và mặc quần áo cho bọn nhỏ.

Lam Vũ và Lý Gia Minh cũng đến, khi ăn sáng xong còn lên xưởng ở tầng 20 việc, còn nhiều việc , cho nên bọn họ dám ngủ nướng.

Thấy đến đông đủ, Diêu Nghiêu và Đào Dương bưng .

“Anh Quân, chị dâu, mời uống !”

Diêu Nghiêu thế nào, Đào Dương cũng theo, hai dâng cho Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân.

Đinh Mộ tặng cho mỗi một bộ đồ lót giữ nhiệt quà.

Sau bữa ăn, cùng khỏi nhà, chuẩn lên xưởng tầng 20, Bình An và Thiểm Điện đợi sẵn ở cửa.

Từ thiên tai, hai chú chó từng khỏi cửa, khi tầng 20 cải tạo xong, Mai Ngạn Quân thường bảo mấy Lam Vũ đưa chó lên đó chơi, đôi khi bọn chúng còn chạy nhảy sân thượng.

Bọn chúng bao giờ xuống nhà, bây giờ ai cũng thèm thịt kinh khủng, mà nuôi hai con ch.ó béo như thì thật quá đáng.

Để tránh khác ghen ghét, Mai Ngạn Quân cấm bọn họ dẫn chó ngoài.

Hàng xóm lầu ngoài con thím Trần và Trần Tử Kiện thì hầu như ai hai con ch.ó lai sói nuôi ở tầng 17.

Đi đến cầu thang, Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện đợi sẵn bên ngoài cửa sắt.

Làm việc ở chỗ Đinh Mộ hơn một tháng, vì ăn uống đầy đủ, tuy khuôn mặt hai vẫn còn gầy gò nhưng ánh mắt sáng, tinh thần rõ ràng khá hơn nhiều.

Thím Trần cũng ngoài cửa sắt, “Chào buổi sáng! Cô Đinh.”

“Chào thím Trần, sáng sớm thím đến đây việc gì ?”

Niềm vui tràn ngập khuôn mặt hốc hác của thím Trần.

“Tối qua khi thím đổ rác, vợ của Tôn Hầu Tử với rằng chính phủ chuẩn phát thêm một đợt lương thực cứu trợ Tết, chắc hôm nay sẽ thông báo đài, cháu chú ý nhé.”

Đinh Mộ xong cũng vui mừng, tuy cô thiếu lương thực, nhưng lúc ai chê lương thực nhiều chứ?

“Vâng, hôm nay sẽ chú ý đài. Trời lạnh, thím về sớm .”

Đào Dương theo lên tầng 20, thấy giữa tầng 20 chỉ còn trơ khung một chiếc minibus hạng sang mới tinh, cô sững sờ.

thực sự thể hiểu nổi thế nào mà mấy Diêu Nghiêu thể đưa chiếc xe lên đây.

Thấy đều bình thản để ý, cô ghi nhớ lời dặn của Diêu Nghiêu tối qua, chính là ít nhiều, hiểu thì về hỏi , cô lặng lẽ theo Diêu Nghiêu, gì thì cô cũng theo.

Sau khi Diêu Nghiêu thấy cô thoáng chốc ngạc nhiên giả vờ bình tĩnh, trong lòng thầm buồn , dẫn Đào Dương đến đầu xe.

Hôm nay sẽ cải tạo hệ thống điều khiển điện tử của đầu xe, lắp đặt hệ thống định vị quân sự, radar, hệ thống đánh lửa, tín hiệu vệ tinh… mà Mai Ngạn Quân cất, những thứ đều lắp đặt .

Đinh Mộ cùng Mai Ngạn Quân và những khác lốp xe, bọn họ lốp xe thông thường bằng loại lốp siêu dày, bền, chống mài mòn, chống trơn trượt, chống nổ và chống đ.â.m thủng.

Loading...