Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:00
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ thiếu lương thực, cô gái hào phóng cách việc nên cô : “Năm cân gạo cũ.”

“Được!” Cô gái sảng khoái đồng ý, cô cầm con búp bê lên thật sâu đưa cho Mai Đóa.

Mai Đóa nhận lấy hai con búp bê cô gái đưa cho, cẩn thận bỏ ba lô của .

“Mẹ ơi, con chọn hai con tặng cho Khả Nhi nhé.”

Đinh Mộ gật đầu đồng ý, lấy một túi nilon đen từ trong túi đựng năm cân gạo cũ.

Người phụ nữ trung niên phía nhận lấy nhét trong áo của , còn cảnh giác xung quanh.

Người càng lúc càng đông, rời khỏi quầy hàng thủ công, cả gia đình bốn theo dòng tiến về phía .

Đinh Mộ đeo ba lô phía từ lúc ở quầy hàng lúc nãy, đông đúc thế , camera giám sát, chắc hẳn kẻ trộm cũng sẽ ngoài kiếm ăn.

Tại một quầy hàng bán phụ kiện tóc, Đinh Mộ dùng một cân khoai tây đổi lấy hai hộp dây buộc tóc xinh xắn.

Rẽ sang một hàng khác, một tấm ga trải giường cũ bẩn thỉu trải mặt đất, đó bày những món đồ cổ giá trị lớn.

Đinh Mộ hiểu, chủ quầy hàng thấy cả nhà bốn ăn mặc sạch sẽ ấm áp, thì nhiệt tình chào mời.

“Em gái, xem bình hoa , đây là bình hoa mai men lam thời Minh Vĩnh Lạc, trị giá ba mươi triệu đấy!”

Thời buổi nào , còn trị giá ba mươi triệu, còn đựng nước nữa, đập xuống đất cũng chỉ thấy tiếng động.

Không để ý đến bán hàng, cả nhà bốn tiếp tục về phía .

Phía một quầy hàng lớn hơn, vây quanh ba vòng trong ba vòng ngoài.

Đinh Mộ kiễng chân bên trong, hai đống đồ mặt đất, một đống là đủ loại quần áo cũ, đống còn là giày dép.

Một quần áo và giày dép vết bẩn rõ ràng, lột từ c.h.ế.t xuống.

Ưu điểm là giá rẻ, nhiều vây quanh lựa chọn, thử đồ.

Đều sắp c.h.ế.t cóng đến nơi , ai còn quan tâm ai từng mặc nó chứ?

Bọn họ tiếp tục về phía , thấy ít sách tranh thiếu nhi, sách vở, Đinh Mộ thấy ích, liền chọn đổi một .

Quảng trường rộng, Đinh Mộ bộ mệt .

Đột nhiên, cô dừng một quầy hàng, đó bày những thứ linh tinh như một hạt giống, cái bao bì, cái .

“Hạt giống ?” Đinh Mộ chắc chắn, hỏi chủ quầy.

Chủ quầy vẻ mặt buồn rầu, ông chịu đói chịu rét cả buổi sáng cũng ai đến hỏi mua hàng của ông .

Trời đất lạnh giá, đến cỏ cũng mọc , huống chi là lương thực rau xanh, đều hiểu rõ, nên chẳng ai lấy lương thực đổi.

Thấy gia đình Đinh Mộ dừng quầy hàng, chủ quầy nở một nụ , khuôn mặt đeo khẩu trang đỏ ửng nứt nẻ vì lạnh.

“Ừ! Hạt giống rau đấy, mấy hạt bao bì là hạt giống để từ ruộng nhà.”

Chủ quầy thành thật .

“Có những loại nào ?” Cảm thấy chúng trông giống , cô thực sự phân biệt .

Chủ quầy thấy cô thật lòng mua, ông chỉ từng loại hạt giống giới thiệu cẩn thận.

“Số hạt giống đổi thế nào?” Hạt giống phơi khô, bảo quản cũng , Đinh Mộ hài lòng, cô đổi hết tất cả.

“Cô đổi hết ?”

Chủ quầy thấy cô chỉ mười mấy loại hạt giống lớn nhỏ mặt đất, chút khó tin.

“Ừm! Toàn bộ!” Mấy túi hạt giống bao cộng chắc cũng năm, sáu cân, Đinh Mộ âm thầm tính toán trong lòng.

Chủ quầy thăm dò giơ một ngón tay .

“10 cân gạo cũ!” Đinh Mộ dứt khoát .

Chủ quầy vô cùng kinh ngạc, ông cảm thấy lẽ vì quá lạnh nên cổ cứng, mắt thẳng.

Ông nghĩ đổi một cân gạo lắm .

DTV

Thấy ông gì, Đinh Mộ tưởng trả ít quá. “ chỉ thể đưa bấy nhiêu thôi, thời tiết quá lạnh, những hạt giống chắc nảy mầm .”

“Được thôi.” Miệng chủ quầy khô khốc, ông khó khăn thốt hai chữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-160.html.]

Đinh Mộ xổm xuống, lấy một túi gạo 10 cân từ trong ba lô màu đen đưa cho ông .

Chủ quầy nhanh chóng nhận lấy nhét tấm đệm của che .

“Lúc chú nghề trồng rau ?” Thấy ông giúp thu dọn hạt giống mặt đất, Đinh Mộ bắt chuyện với ông .

“Ừ, trồng rau mấy chục năm , đầu tiên gặp thiên tai như thế , nước lũ rút e rằng cũng trồng nữa.” Chủ quầy cảm thán .

“Ngoài hạt giống rau, còn hạt giống nào khác ?”

Chủ quầy suy nghĩ một chút, ông thật sự .

“Con trai thuê một mảnh đất hoang để trồng thảo dược, trong nhà còn ít hạt giống thảo dược.”

“Về hỏi con trai chú xem đổi , thể đổi với hai .” Trong lòng Đinh Mộ kích động, nhưng ngoài mặt biểu lộ .

Chủ quầy thở dài, nghĩ đến vợ còn đang liệt giường, vẻ mặt đau buồn.

“Thằng bé xem ruộng thảo dược khi sóng thần ập đến, cho nên cuốn trôi , trong nhà còn nhiều sách và ghi chú trồng trọt của thằng bé, thể tự quyết định đổi với cô.”

Đinh Mộ cụp mắt, đời quá nhiều bất hạnh, chủ quầy chỉ là một trong đó.

“Được, ngày mai giờ , sẽ đợi chú ở đây nhé.”

Hẹn xong với chủ quầy, Đinh Mộ định dạo nữa, chen chúc lẫn , cũng lạnh lắm .

Trên đường ngoài, Đinh Mộ thấy Diêu Nghiêu đang kéo Đào Dương chọn chậu hoa lớn ở một quầy hàng, lẽ Đào Dương trồng cây gì đó ở nhà.

Đến nơi hẹn , chỉ gia đình bốn bọn họ sớm nhất.

Không ngừng nhân viên an ninh tuần tra qua xung quanh.

Mai Ngạn Quân đặt Mai Đóa xuống, Đinh Mộ sờ tay hai đứa trẻ, ấm áp.

“Mẹ ơi, con lạnh, miếng dán giữ nhiệt vẫn còn ấm lắm.” Mai Vũ Văn ân cần .

Đinh Mộ lấy bình giữ nhiệt cho mỗi uống một ít nước nóng, Mai Vũ Văn kéo Mai Đóa sang một bên thầm thì gì đó.

Mai Ngạn Quân luôn cảnh giác lên các tầng của quảng trường.

“Có phát hiện chuyện gì ?”

Đinh Mộ theo hướng , thấy gì cả.

“Không , nãy cảm thấy vẫn luôn đó xuống , loại ánh mắt đó thiện.”

“Anh từng đến đây, cũng quen thuộc với nơi .”

“Có lẽ bọn họ nhận phát hiện bọn họ , cho nên bây giờ còn cảm giác theo dõi nữa.”

Hai đợi thêm một lúc, những khác cũng lượt .

Có vẻ như đều thu hoạch , đổi những thứ khá thiết thực.

Diêu Nghiêu xách mấy chậu hoa lớn hình chữ nhật, ba lô của Lam Vũ và Lý Gia Minh phồng lên, bên trong chứa thuốc thú y tìm cho Bình An và Thiểm Điện.

Gia đình ba Đầu Trọc và Dương Thiến Vân cũng trở về.

Thấy đến đông đủ, cả nhóm lên đường về nhà.

Trên đường về, Diêu Nghiêu rón rén gần Đầu Trọc, bí mật rút một hộp bao cao su nhỏ nhét tay .

“Anh Tuấn , đổi hai hộp cái , cho một hộp.”

Đầu Trọc liếc , nhanh chóng nhét túi, vỗ mạnh vai Diêu Nghiêu.

“Anh em !”

Lam Vũ tò mò tiến gần, “Hai lén lút gì thế?”

Diêu Nghiêu phẩy tay về phía , “Đi ! Nói cho cũng chẳng hiểu.”

Đàn ông ăn thịt và ăn chay vốn cùng đẳng cấp, chuyện với Đầu Trọc hợp hơn.

Nghe như , trai trẻ tuổi Lam Vũ lập tức chịu thua.

thấy , đưa cho Tuấn một hộp... ưm.”

Chưa kịp hết câu, Diêu Nghiêu bịt miệng và kéo thật xa.

Loading...