Nhìn khuôn mặt sưng đỏ của cô , Đinh Mộ đưa mắt lên đôi mắt, là cô gái ở quầy bán búp bê hôm qua.
Đinh Mộ cũng nhận cô , “Cô từng đến đây, từng gặp ai ở đây, sống thì cút ngay .”
Cô gái vội vàng kéo áo, đeo khăn quàng cổ và khẩu trang, dám nán mà chạy khỏi cửa.
Lau sạch m.á.u thanh Đường đao quần áo của Tôn Hầu Tử cất gian, cô cúi xuống nhặt khẩu s.ú.n.g rơi đất, lục soát lấy hơn hai mươi viên đạn.
Liếc xác c.h.ế.t dần cứng , cô ném cả bó củi và giấy bìa ở góc phòng lên Tôn Hầu Tử.
Đá đổ chậu lửa, Đinh Mộ bước khỏi tòa nhà.
Giết phóng hỏa, bây giờ cô thuần thục như trở bàn tay.
Đến quảng trường, Đinh Mộ liếc quầy hàng bán đồ thủ công của cô gái, trống , xem cô về .
Đi giày trượt patin , cô nhanh chóng lướt về nhà.
Rẽ ngã tư tiểu khu, cô thấy một bóng quen thuộc ở cổng từ đằng xa.
DTV
Là Mai của cô đang đợi cô về nhà.
Đinh Mộ dang rộng vòng tay trượt về phía , Mai Ngạn Quân ôm cô lòng.
“Không là về nhanh ? Sao lâu thế? Thêm năm phút nữa sẽ quảng trường tìm em đó.”
Trước khi cô ngoài với là sẽ về nhanh thôi, Mai Ngạn Quân tháo ba lô lưng cô xuống, ngửi thấy cô mùi m.á.u thoang thoảng, đôi mắt trầm xuống.
“Có chuyện gì ?”
Đinh Mộ gật đầu, nắm lấy tay . “Về nhà .”
Tòa nhà 5, hai một một lên lầu.
Khi đến tầng 12, lúc cửa 1201 mở , Đinh Mộ liếc , một phụ nữ trung niên tiều tụy, quầng thâm mắt rõ rệt bước .
Là vợ của Tôn Hầu Tử, còn một con trai mười lăm, mười sáu tuổi lưng, cao lớn lực lưỡng, hề ảnh hưởng bởi thiên tai.
Thấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân lên, vợ Tôn Hầu Tử vội đầu , đội mũ và đeo khẩu trang .
Về đến nhà, trừ vợ chồng Lâm Chí Viễn mặt, đang quanh lò sưởi ăn hạt dưa trò chuyện, bốn đứa trẻ đang xem máy tính bảng trong phòng sách.
Mai Ngạn Quân giúp cô cởi mũ và khăn quàng cổ, Diêu Nghiêu và Đào Dương nhường chỗ giữa.
Đinh Mộ cầm lấy ba lô tay Mai Ngạn Quân, khi xuống, cô cầm khẩu s.ú.n.g lấy từ chỗ Tôn Hầu Tử và hơn hai mươi viên đạn tìm thấy , đặt lên bàn bên cạnh.
“Súng?” Mọi đều sững sờ.
Mai Ngạn Quân cầm lên ngắm kỹ càng, chỉ hoa văn báng s.ú.n.g : “Là s.ú.n.g đám buôn vũ khí quân đội nước ngoài bán, em lấy ở ?”
Đinh Mộ uống một ngụm nước nóng Dương Thiến Vân đưa cho nhanh chậm rằng: “Em lục ở Tôn Hầu Tử, em g.i.ế.c .”
Câu của cô như tiếng sét giữa trời quang, khiến đều giật .
Chỉ Đào Dương phản ứng , kích động tiến lên ôm lấy cánh tay cô, giơ ngón tay cái với Đinh Mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-162.html.]
“Chị dâu, chị thật sự quá tuyệt vời, đúng là trừ hại cho dân.”
Ban đầu cô ý định g.i.ế.c Tôn Hầu Tử, nhưng khi thấy rút s.ú.n.g , cô nảy sinh sát ý.
Mối quan hệ giữa Tôn Hầu Tử và tầng 17 đang , trong tay súng, khi nào sẽ mũi s.ú.n.g về phía tầng 17, cô bóp c.h.ế.t mầm mống tai họa từ trong trứng nước.
“Súng của từ ?”
Đây chính là chuyện Đinh Mộ hiểu, đối với những nhân viên an ninh tạm thời như Tôn Hầu Tử, chính phủ thể nào trang vũ khí nóng cho bọn họ .
“Có là do cấu kết với thế giới ngầm ?
Lúc Đầu Trọc từng lăn lộn trong giới giang hồ, hiểu rõ về những chuyện .
“Rất thể.” Mai Ngạn Quân cau mày, trầm ngâm : “Trong thời gian hãy cảnh giác một chút, chú ý đến động tĩnh ở lầu.”
“Bản gì, nhưng nuôi dạy con trai .”
Đinh Mộ kể chuyện gặp hai con ở cầu thang.
“Chị dâu, chị , con trai của Tôn Thế Hào giống hệt cha nó. Mấy trong tòa nhà chúng lúc chung với bọn họ đều , khi Tôn Thế Hào thành kẻ cầm đầu mấy tòa nhà thì đánh vợ, thằng con trai cũng ngu si mà cứ quát tháo với .”
Lúc hai cha con Đào Dương kiếm củi, tìm vật tư chung với , nên khá nhiều chuyện ở bên trong.
Cái c.h.ế.t của Tôn Hầu Tử gây xôn xao dư luận nhiều, Đinh Mộ từ thím Trần ngày hôm .
Lúc lửa bùng lên dữ dội nhất, đàn em của Tôn Hầu Tử mới chạy đến nơi. Lực bất tòng tâm, cả căn nhà thiêu rụi , mãi đến khi tìm thấy hai bình cứu hỏa ở văn phòng bỏ hoang lầu thì lửa mới gần tắt.
Mà bình thường bởi vì Tôn Hầu Tử ức h.i.ế.p , cơ quan địa phương phong thanh từ lâu, chỉ là khi xử lý thì thế lực của Tôn Hầu Tử lớn mạnh.
Vì , đối với vụ tai nạn , đàn em đây là nơi thường xuyên tuần tra và nghỉ ngơi, cơ quan địa phương cũng chỉ vội vàng kết luận đây là một vụ tai nạn ngoài ý .
trong lòng, đều vô cùng ơn tay g.i.ế.c c.h.ế.t Tôn Hầu Tử cho họ.
Ngay chiều hôm đó, cơ quan địa phương đến tìm vợ con Tôn Hầu Tử để nhận xác, cô bảo thím Trần cùng.
“Chà chà, cháu . Cả cháy thành than, mùi thịt nướng, quả là nghiệp chướng mà!”
Lời của thím Trần đầy tiếc nuối, nhưng trong mắt thể che giấu sự hả hê.
“Vậy nhận là ?”
Đinh Mộ cắt một miếng dưa gang, đưa đĩa cho bà .
Thím Trần cũng khách sáo, cầm lấy một miếng dưa cắn một miếng, thơm ngọt, bà gần như quên mất hương vị của dưa gang .
“Giày vẫn cháy hết, nhẫn đeo tay, vợ chỉ nhận những thứ .”
“Dưới trướng cũng cho rằng đó là tai nạn ư?”
Không là theo đông đảo ? Vậy mà tâm phúc? Cô còn diệt tận gốc mà!
“Lúc đó tất cả đều , n.g.ự.c trái đ.â.m thủng một lỗ, da thịt đỏ tươi lộn ngoài. Thật đáng sợ! cơ quan địa phương khăng khăng rằng đang nghỉ ngơi thì bất cẩn xảy hỏa hoạn, lửa thiêu chết. Ai dám cãi, dù trướng cũng chỉ vài chính thức gia nhập băng đảng, còn đều là những tay côn đồ do tự tìm kiếm bên ngoài.”
Dưa gang ngon, thím Trần là điều, bà chỉ nếm thử một miếng ăn nữa.