Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:39
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Ngạn Quân lấy hai chiếc thuyền xung phong , tầng 17, 18 trừ hai con ch.ó và vợ chồng Lâm Trí Viễn ở nhà, thì những khác và trẻ em chèo thuyền từ phía tòa nhà 1 để lên núi.
Đất đóng băng tan chảy , thể dùng xẻng xúc lên vô cùng dễ dàng.
Ba năm cực hàn, khẩu phần ăn của lầu 17, 18 hề giảm, bốn đứa trẻ cao lên nhanh chóng như cành liễu, thường xuyên tập luyện, đương nhiên đều tràn đầy sức lực.
Ngay cả những đứa trẻ nhỏ nhất như Mai Đóa và Thẩm Khả Nhi cũng hăng hái cầm xẻng lên, trông cũng dáng.
Đất mới tan băng còn khá tơi xốp, đào lên vô cùng dễ dàng.
Khi đào nhiều đất , mấy Đinh Mộ, Vạn Lạc Vận và Đào Dương phụ trách cho đất túi da rắn, dùng dây thít chặt miệng bao.
Vào thời tiết khắc nghiệt nhất, Đinh Mộ dùng khoai tây để đổi lấy nhiều túi da rắn mà ai thèm lấy.
Trong suốt thời gian lên núi nhà đào đất, thời tiết đặc biệt quang đãng, ngày nào cũng nắng rực rỡ, hơn nữa nước lũ cũng đang dần rút xuống với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.
Bọn họ liên tục đào đất gần nửa tháng ở ngọn núi phía , ai nấy đều mệt lử.
Nhiệt độ tăng lên 5 độ.
Sáng nay thức dậy, thấy mưa tuyết rơi ngoài cửa sổ, Đinh Mộ quyết định nghỉ ngơi, đợi tuyết tạnh mới đào đất tiếp.
Mưa tuyết rơi ba ngày, ngày thứ tư thì tạnh.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân dẫn theo đại bộ đội đến ngọn núi phía đào đất, để tránh trong tiểu khu chú ý, bọn họ chọn khu rừng nhỏ lưng phía tiểu khu để đào, vì còn đào nhiều gốc cây.
Cô cũng bỏ qua những gốc cây , bảo Mai Ngạn Quân cất gian, thể dùng củi đốt.
Đào thêm gần hai mươi ngày nữa, đều mệt mỏi rã rời, cả ngọn núi phía đều bọn họ đào một nửa.
Buổi tối trở về, Diêu Nghiêu tính toán một lúc, đất đào thể xây mười nhà kính lớn, Đinh Mộ mới quyết định dừng .
Vụ khoai tây chịu lạnh cuối cùng trồng, lá héo rũ, Đinh Mộ quyết định đào chúng lên trồng rau và trái cây mùa hè.
Những ngày tiếp theo đều nắng gắt, nắng nóng gay gắt suốt ba tháng, một giọt mưa nào, nhiệt độ tăng vọt lên gần 40 độ.
Trên đài phát thanh hàng ngày đều phát thông báo, nhắc nhở dân chuẩn phòng chống nắng nóng, hạn chế ngoài để tránh say nắng.
Nước lũ từ từ rút xuống tầng ba, đủ loại rác thải sinh hoạt nổi lềnh bềnh mặt đất, còn một t.h.i t.h.ể chết, nước đen ngòm, bốc mùi hôi thối.
Mấy Đinh Mộ ở tầng 17 còn đỡ, những hộ dân ở tầng thấp thật sự khổ thể tả.
Ban ngày mặt trời thiêu đốt thứ, một chút gió, chỉ buổi tối mới cảm thấy mát mẻ hơn một chút.
cũng chịu đựng đủ loại muỗi, ruồi xanh bay loạn xạ.
Đinh Mộ dám mở cửa sổ, bọn họ ở nhà bật điều hòa cả ngày, tấm pin năng lượng mặt trời phát điện đủ để chạy tủ lạnh và điều hòa trong nhà.
DTV
Hôm nay, lúc bầu trời còn trong xanh, chốc lát đột nhiên mây đen kéo đến, mới giữa trưa mà trời tối sầm .
Một cơn gió đáng sợ thổi khắp nơi, đó mưa bão ập xuống.
Đinh Mộ vội vàng cầm bộ đàm với Vạn Lạc Vận và Dương Thiến Vân rằng bọn họ sẽ lên sân thượng lấy nước.
Cô chạy phòng tắm và nhà bếp lấy mấy cái thùng lớn dùng hết nước, cùng Mai Ngạn Quân chuẩn lên sân thượng hứng nước mưa.
Vừa khỏi cửa, cửa sắt cầu thang gõ vang.
Là hàng xóm ở tầng , thím Trần cầm theo một cái chậu và một cái xô giữa đám đông.
“Cô Đinh, chúng lên sân thượng lấy nước, chậu và xô ban công nhà để ngoài , tiện lấy lắm.”
Lời đến mức , Đinh Mộ tiện từ chối, cô liếc Mai Ngạn Quân, gật đầu với cô.
Cuộc sống tận thế khó khăn, chỉ là lên sân thượng lấy nước mà thôi, Đinh Mộ khó bọn họ.
Mở cửa sắt, bảy tám xách xô và chậu chạy thẳng lên sân thượng, thùng chứa nước đặt sân thượng Mai Ngạn Quân cất gian khi băng tuyết tan chảy.
“Đã đóng cửa tầng 20 ?” Thấy lên lầu, Đinh Mộ hỏi Mai Ngạn Quân.
Mai Ngạn Quân vô cùng tự nhiên nhận lấy đồ trong tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-175.html.]
“Yên tâm , lúc nào ai lầu thì đều sẽ đống cửa, bọn họ thấy tình hình bên trong .”
Từ phòng 1702 bên cạnh, ba Lam Vũ mặc quần đùi áo ba lỗ và Đào Dương cũng xách xô .
Các loại chậu và xô đủ màu sắc bày khắp nơi sân thượng, Đầu Trọc chiếm lấy một chỗ thoát nước phòng máy.
Thấy Đinh Mộ và lên, vội vẫy tay.
“Anh, mau mang xô đây, xô của em đầy .”
Mai Ngạn Quân và Lam Vũ vội vàng mang xô và chậu đó.
Mưa to như , trong khí chút se lạnh, nhưng nhiều, vì ngay cả nước mưa rơi xuống cũng nóng hổi.
Mọi đều mưa chờ xô đầy, tiện thể tắm nước nóng tự nhiên.
Đinh Mộ cầm ô, thấy sân thượng của các tòa nhà 2, 3, 4 bên cạnh cũng đầy đang hứng nước.
Ba Lam Vũ mang xà phòng lên sân thượng, bọn họ để mưa xối ướt dựa tường thoa xà phòng lên . Cuối cùng, bọn họ chạy ào mưa, đùa vui vẻ.
Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện vốn thiết với nhóm Lam Vũ nên nhanh chóng gia nhập cùng bọn họ.
Vài đứa trẻ hàng xóm thấy cũng chủ động mượn xà phòng bắt chước tắm theo.
“Chị dâu, tắm thoải mái quá , em cũng tắm.” Đứng một lúc lâu, Đào Dương khỏi ghen tị.
Đinh Mộ tìm Mai Ngạn Quân mượn chìa khóa phòng 20, đó cô và Đào Dương, Vạn Lạc Vận và Dương Thiến Vân lấy khăn tắm và sữa tắm, bọn họ về lấy thêm vài xô nước đến phòng tắm ở tầng 20.
Khi nước đầy xô, Mai Ngạn Quân mang xuống nơi vắng , đổ các thùng chứa nước đầy trong gian của .
Thấy cần giúp đỡ gì nữa, Đinh Mộ xuống lầu.
Người xách nước mặt Đinh Mộ chính là lão Vương hàng xóm và Đàm Diễm Lệ, mỗi xách một xô nước. Đinh Mộ lặng lẽ theo bọn họ.
Xuống đến tầng 17, Đàm Diễm Lệ khẽ huých lão Vương. Bọn họ đặt xô nước xuống rón rén đến cửa phòng 1701, đưa tay định vặn nắm đ.ấ.m cửa.
“Hai định gì ?”
m thanh vang lên bất ngờ khiến hai tên trộm chột giật b.ắ.n .
Lão Vương vội vàng trừ, “Chúng chỉ xem thôi, ác ý.”
“ mời ?” Đinh Mộ khẩy.
Lão Vương định thì Đàm Diễm Lệ ngăn .
“Chúng còn , cô lo lắng cái gì chứ, chẳng lẽ nhà cô chuyện gì mờ ám thể cho khác ?”
Đinh Mộ trừng mắt hai . “Liên quan gì đến cô?”
“ cũng vì nghĩ cho hàng xóm trong tòa nhà thôi, đều là lầu lầu cả, lỡ ảnh hưởng đến thì ?”
Ồ! Muốn kiếm lợi cho mà còn viện cái cớ đường hoàng như .
“Mau cút !” Đinh Mộ lười nhảm với bọn họ.
Lão Vương bên cạnh thấy ai theo Đinh Mộ, ông gật đầu với Đàm Diễm Lệ.
“Có lạnh từ khe cửa nhà cô, chắc nhà cô lắp điều hòa , kéo cho chúng một dây điện để chúng quạt cũng mà!”
“Mọi sắp c.h.ế.t vì nóng , cô thể thấy c.h.ế.t cứu đúng ?”
Con trơ trẽn đến mức vô địch, cuối cùng Đinh Mộ cũng mở mang tầm mắt.
Cô rút một mũi tên nhỏ từ phía eo quần, chĩa n.g.ự.c lão Vương, với giọng lạnh lùng: “ nữa, lập tức rời khỏi đây, phép lên đây nữa! ngại chuyện nước lầu sẽ thêm hai t.h.i t.h.ể , coi như cho ruồi nhặng thêm một bữa ăn.”
Hai Đàm Diễm Lệ sững sờ, bọn họ chứng kiến sự lợi hại của Đinh Mộ lúc chặt củi núi, chỉ là thời gian trôi qua, bọn họ gần như quên mất.
“Còn , thật sự thử xem dám b.ắ.n tên ?”
Bị lời của cô cho giật , bọn họ xách xô nước đất lên nhanh chóng xuống lầu, thể thấy là thật sự sợ hãi, nước cũng đổ ít.