Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:52
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã qua buổi trưa mà mấy Mai Ngạn Quân vẫn trở về.

Vạn Nhạc Vận xuống tìm Đầu Trọc, mới họ ngoài giúp Trương Bằng Phi chuyển nhà.

Đinh Mộ giữ con cô ăn trưa, cô nấu mì lạnh đơn giản cho . Mì nấu xong trộn với thịt băm dự trữ trong gian, thêm vài lát dưa chuột lấy từ tủ lạnh , món ăn mát kích thích vị giác.

Cơn sốt của Trương Diệp hạ xuống, khi Đào Dương mang mì lạnh đến cho nhóc, nhóc thấy thịt băm và dưa chuột trộn trong mì thì ngạc nhiên.

Nhờ công việc của ba mà nhà đến nôi đói bụng như những nhà khác. Tuy nhiên, một năm cũng ăn mấy thịt, rau xanh cũng đợi một thời gian mới ăn.

“Dì Đinh, dì Đào, cháu đói. Sáng cháu ăn nên vẫn còn no, để mì cho em Mai Đoá ăn ạ.” Cậu nhóc thực sự ngại dám ăn.

Nhà nhóc nghèo, từ nhỏ lớn dạy nhóc ơn báo đáp. Bản chữa bệnh uống thuốc, những thứ đều trả, thể mặt dày ăn cơm của khác ?

Đinh Mộ nhận sự lúng túng của , liền bảo: “Ăn ! Trời đất bao la bằng ăn cơm, dì mời cháu ăn.”

Đào Dương đưa bát cho nhóc: “Người , nợ nhiều lo, đốt nhiều ngứa. Cháu khỏe mạnh , mới sức mà trả dần.”

Nghe hai , Trương Diệp mới nhận lấy bát và bắt đầu ăn.

Buổi chiều ngủ dậy, mấy Mai Ngạn Quân vẫn về.

Đinh Mộ khỏi lo lắng, liệu chuyện gì xảy ? Cô cầm ống nhòm ban công liên tục ngóng ngoài khu.

Cuối cùng, nhóm Mai Ngạn Quân cũng bước cổng khu với ánh chiều tà.

Nhìn từ lầu, mỗi mang nhiều đồ. Đinh Mộ đoán rằng lẽ Mai Ngạn Quân cất gian mang về.

Lên đến tầng mười bảy, Đinh Mộ để vội nhà, mà dùng bình xịt khử trùng bằng tia cực tím cho từng .

Vào nhà, Đào Dương và Vạn Nhạc Vận lấy chè đậu xanh trong tủ lạnh múc mỗi một bát.

Vợ Trương Bằng Phi và bốn già , Trương Bằng Phi khẽ gật đầu với họ, họ mới nhận bát và uống.

Uống xong, tranh thủ trời còn sáng, lên giúp dọn dẹp.

Nhà mới đều ai ở, Mai Ngạn Quân lấy một thùng nước, cùng lau dọn sạch sẽ.

Mai Ngạn Quân lấy đồ trong gian nhà họ , còn đồ dùng cá nhân thì để họ tự sắp xếp.

Trước khi , lấy một bình chứa nước đầy, một bếp ga và bình ga cho họ.

Khi , vợ Trương Bằng Phi là Lưu Lệ bình chứa nước đầy ở góc phòng khách thì tim vẫn còn đập thình thịch.

“Chồng ơi, Quân phép ?”

“Đừng linh tinh! Anh Quân đó là siêu năng lực của , em tiết lộ ngoài.” Vừa , Trương Bằng Phi bê bình ga bếp.

“Em nặng nhẹ chứ?” Lưu Lệ mang bếp ga theo bếp.

Bốn già trong phòng đang dọn dẹp, bước thấy bình chứa nước lớn ở phòng khách thì ngạc nhiên như khúc gỗ.

Trương Bằng Phi thấy , kể những gì với vợ cho họ .

Trước đây, ba vợ giáo viên nên hiểu rộng rãi.

“Hai vợ chồng họ đều là , Diệp Nhi nhờ họ tay giúp đỡ mới thoát khỏi nguy hiểm. Bí mật chính phủ , thì đừng mong sống nữa. Nhìn những xung quanh họ, tất cả đều nhờ bảo vệ, mới sống hơn khác trong tận thế . Sau chúng cũng dựa mà sống, nên rõ nặng nhẹ.”

Cả ba Trương Bằng Phi đều gật đầu tán thành: “Ông thông gia đúng, đây họ nhiều cho nhà đồ ăn, chúng giữ bí mật , họ thì mới .”

Đang chuyện thì Trương Diệp bước lên, thấy , bốn già vui mừng lau nước mắt, nhanh chóng dọn giường cho nghỉ ngơi.

Trương Bằng Phi phòng, tiếp tục dặn dò .

Tối đó, Đinh Mộ dẫn cả nhà bốn và hai chú chó gian.

Mai Đóa lớn thông minh, hai năm lúc gian tắm rửa trong mùa đông khắc nghiệt thì cô bé nhận sự khác biệt, Đinh Mộ bèn thẳng với cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-180.html.]

Hai đứa trẻ đang hái rau củ quả, Bình An và Thiểm Điện sớm chạy đó chơi .

Hai vợ chồng dạo về hướng chuồng trâu, ba con nghé mới sinh cai sữa, thể tự ăn độc lập.

Đứng bên bờ ao, Đinh Mộ cá bơi lội tự do, trong lòng đầy tâm sự.

“Chồng , chuyện về gian cho nhà Trương Bằng Phi , liệu rằng nhiều về gian của ảnh hưởng ?”

dám nghĩ, một khi gian lộ thì họ sẽ đối mặt với vấn đề gì.

“Ngốc, nếu cho họ thì cũng tin tưởng rằng họ sẽ tiết lộ ngoài. Tất cả ở đây đều chúng bảo vệ, thì họ cũng . Họ sẽ ngốc đến mức dùng để đổi lấy gì từ chính phủ !”

Mai Ngạn Quân tự tin , sự bảo vệ của và Đinh Mộ, mấy năm nay sống như thế nào thì ai cũng thấy rõ.

“Hôm nay các lâu , thuận lợi ?”

“Mộ Mộ, trận đại nạn , e là sẽ ít sống sót .”

Mai Ngạn Quân nhíu mày, nhớ những gì thấy đường, thật thể dùng từ “xác c.h.ế.t đầy đường” để miêu tả.

Tình hình bên ngoài, Đinh Mộ hiểu rõ: “Bây giờ lúc rời .”

“Ừm, bây giờ , chỉ sợ là dịch bệnh sẽ bùng phát diện rộng.”

“Vậy chúng đóng cửa sống yên , tính tiếp.”

Đinh Mộ thấy bên rừng trúc mọc nhiều măng, liền về hướng đó.

“Măng trúc lớn , chúng chặt về muối măng chua ăn, phần ngọn dùng để om thịt gà.”

DTV

Trời nóng cho khẩu vị , nghĩ đến măng chua, Đinh Mộ chảy cả nước miếng.

Mai Ngạn Quân cùng vợ con trải qua những ngày thiên tai, tâm trạng giống như Đinh Mộ, chính là một sự định, lương thực và s.ú.n.g ống, ăn uống đầy đủ, cũng bạc đãi bất kỳ ai.

Sinh tồn trong tận thế, sống một đối mặt với nguy cơ tử vong cao hơn, dễ rơi trạng thái cô đơn đến trầm cảm.

Con suy cho cùng là động vật sống thành bầy đàn, họ một đại gia đình, bạn bè thiết, khi buồn thì quan tâm, khi vui chia sẻ, khi thất bại thì động viên.

Đinh Mộ chặt năm cây măng lớn, để Mai Ngạn Quân kéo về nhà.

Mai Đóa hái xong rau cho ngày mai, Mai Vũ Văn cũng cày xới đất và tưới nước xong.

Cả gia đình bốn phiên tắm rửa, hai chú chó chơi Bình An và Thiểm Điện cũng đúng lúc trở về.

Sáng sớm hôm , trời hừng sáng, Đầu Trọc xuống.

Tối qua, trằn trọc ngủ , một vấn đề hỏi Mai Ngạn Quân.

Người mở cửa là Đinh Mộ, thấy mắt hai quầng thâm lớn như mắt gấu trúc, định tối qua trộm gà thì Đầu Trọc vội vàng hỏi: “Chị dâu, em dậy ?”

“Dậy , đợi một chút.”

Nói xong, Đinh Mộ bếp sữa đậu nành. Hôm nay cô uống sữa đậu nành với bánh bao. Đậu cho máy xay, nhấn nút khởi động.

Lúc cô khỏi bếp, Lam Vũ và Diêu Nghiêu cũng đến, vẻ mặt ủ rũ, đối diện với Đầu Trọc.

“Tối qua các trộm gà tập thể ?” Đinh Mộ đùa.

Mai Ngạn Quân bước từ phòng vệ sinh, lau nước khô mặt.

“Sao ? Bị chuyện hôm qua dọa sợ ? Không đến nỗi chứ?”

Đầu Trọc thẳng dậy từ ghế sofa, vẻ mặt lo lắng: “Anh, em nghĩ cả đêm , khi nào chúng rời ?”

Ba Lam Vũ cũng gật đầu tán thành: “Anh Quân, tối qua ba chúng em thảo luận cả đêm, trong tình hình , rời là lựa chọn nhất.”

Mai Ngạn Quân hiểu ý họ: “Bây giờ lúc rời . Hoàn cảnh khắc nghiệt như , nếu chúng vội vàng lên đường, thể sẽ nhiễm virus và vi khuẩn.”

Loading...