Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:57
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra khỏi cửa sắt xuống lầu, Đầu Trọc hỏi Mai Ngạn Quân: “Anh, chúng tìm từng nhà ?”

! Nếu c.h.ế.t thì cho túi đựng xác, chúng đem ngoài đốt.”

Họ bỏ qua tầng 16, từ khi Triệu Phong Thu dọn , Đàm Diễm Lệ chuyển , tầng 16 ở.

Tầng 15, Đầu Trọc tới gõ cửa căn hộ 1501, gõ mãi ai đáp, Mai Ngạn Quân dùng công cụ mở cửa.

Cửa mở, mùi hôi thối khó chịu xuyên qua khẩu trang và mặt nạ xộc mũi, suýt nữa khiến hai nôn mửa.

Mai Ngạn Quân lấy túi đựng xác, lượt tìm thấy hai t.h.i t.h.ể phân biệt nam nữ trong phòng khách và phòng chính. Để đảm bảo an , và Đầu Trọc đều đeo hai đôi găng tay cao su dày.

Những năm gần đây đói khổ giày vò, một túi đựng xác chứa hai t.h.i t.h.ể vẫn dư dả.

Sau khi đóng gói, Mai Ngạn Quân nhấc túi lên, trong chớp mắt di chuyển t.h.i t.h.ể cửa hàng bỏ hoang phía đối diện khu nhà.

Đợi khi dọn dẹp xong cả tòa nhà, sẽ thống nhất thiêu hủy.

Quay tầng 15, Đầu Trọc dùng công cụ mở cửa.

Gần cửa một chảy mủ, vẫn còn thở, thấy mặc đồ bảo hộ , tưởng là đến cứu , há miệng cố gắng kêu cứu, nhưng phát tiếng.

Đầu Trọc hiệu một ngón tay, Mai Ngạn Quân hiểu ý, rút d.a.o cắm tim đó.

Người đó co giật vài cái, còn động tĩnh. Hai cho t.h.i t.h.ể túi đựng xác, Mai Ngạn Quân nhanh chóng di chuyển ngoài.

Đầu Trọc ngoài, khóa kín cửa.

Hai hành động nhanh, trừ Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện sống ở tầng 13, họ nhanh chóng giải quyết bộ các cư dân từ tầng 10 trở lên.

Không ai thoát khỏi, tất cả đều ăn cá nhiễm bẩn, nhiễm virus chảy mủ.

Sáng nay, lão Vương và Đàm Diễm Lệ lên tìm Đinh Mộ, mụn mủ họ bắt đầu chảy mủ.

Gương mặt Đàm Diễm Lệ cào nát, sàn nhà, nhuộm đỏ bởi máu.

Khi Đầu Trọc và Mai Ngạn Quân , cô chỉ còn thở yếu ớt, Đầu Trọc cho cô một cái kết thúc nhanh gọn.

Trừ những theo Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, tất cả trong tòa nhà 5 đều c.h.ế.t sạch.

Sau khi dọn dẹp xong, Mai Ngạn Quân và Đầu Trọc đến cửa hàng bỏ hoang tập trung thi thể.

Mai Ngạn Quân lấy từ trong gian một bó củi, trải lên , đổ đều một chai xăng nhỏ, châm lửa, xăng, lửa nhanh chóng bùng lên.

Hai cởi bỏ đồ bảo hộ, khẩu trang và mặt nạ, ném lửa.

Nơi Mai Ngạn Quân chọn, xung quanh đều là tường, lửa sẽ cháy ngoài.

Không cần đợi lửa tắt, hai rời trở về khu chung cư.

Đinh Mộ đang chờ ban công, thấy hai trở về lầu liền tìm chai xịt khử trùng bằng cồn.

Lam Vũ và vẫn đang nghỉ ngơi trong phòng khách, thấy Đinh Mộ cầm chai xịt khử trùng.

Mắt Lý Gia Minh sáng lên: “Chị dâu, Quân bọn họ về ?”

“Ừm, họ đang ở lầu.” Đinh Mộ ngoài đến chỗ cánh cửa sắt chờ hai .

Sau khi hai xịt khử trùng xong và trở về nhà, Đinh Mộ rót cho họ một ly nước suối. Gần đây, virus hoành hành nên cô tăng lượng nước suối cho uống để đảm bảo sức khỏe.

Lam Vũ kìm hỏi: “Anh Quân, tình hình lầu thế nào?”

Đầu Trọc lắc lắc cái đầu trọc của : “Ngoài Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện, tất cả đều nhiễm.”

“Không còn ai sống sót ?” Diêu Nghiêu chút tin, cá đó thật sự độc đến ?

“Có vài còn thoi thóp, nhưng cũng thể cứu . Toàn mọc đầy mụn mủ, chảy mủ vàng, kinh khủng.” Nói xong, Đầu Trọc uống cạn ly nước.

Lam Vũ lè lưỡi, hôm qua thấy cảnh tượng mà Đầu Trọc miêu tả: “Cá đó thật sự độc như ?”

Mai Ngạn Quân liếc mắt một cái: “ phát hiện cá khô ướp trong nhà của một , thử ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-182.html.]

Lam Vũ mắt co , sợ hãi xua tay: “Không! Không! Em chỉ tò mò thôi.”

“Còn Đàm Diễm Lệ, bụng cô to như , là máu, khi c.h.ế.t mắt trợn trừng trông đáng sợ.” Đầu Trọc dùng tay diễn tả.

Đinh Mộ sững , sáng nay mới gặp hai , chiều c.h.ế.t nhanh như : “Mụn mủ họ chảy mủ ?”

“Toàn của cô đều chảy mủ, những mụn mủ to bằng nắm đấm, đất là máu, chắc chắn là giữ đứa bé .” Mai Ngạn Quân nhớ chi tiết thấy.

“Bị nhiễm , giữ đứa bé mới là lạ.”

Dù cô chết, Đinh Mộ cũng thấy cô đáng thương chút nào.

Cô dừng một lát, với Mai Ngạn Quân về kế hoạch sắp tới của : “Em với thím Trần bọn họ, bảo họ chuyển lên tầng 19. Một lát nữa em sẽ chuẩn dung dịch khử trùng, khử trùng cả lầu và lầu.”

“Được, sẽ sắp xếp.”

“Thêm nữa, tòa nhà chỉ còn của chúng , nghĩ nên lắp một cánh cửa sắt lầu để ngăn cho ngoài tùy tiện ?” Trong lòng Đinh Mộ tính toán cẩn thận.

“Chị dâu nghĩ !” Đào Dương Đinh Mộ , liền lập tức tán thành.

Lam Vũ cảm thấy cả ngày gì, luôn cảm thấy thoải mái: “Anh Quân, để em lo việc khử trùng cầu thang.”

“Được, chúng chia , cố gắng thành trong hôm nay.”

Mai Ngạn Quân mở cửa lớn căn hộ 1902, Đinh Mộ dẫn Đào Dương lên vệ sinh.

Trên lầu, Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân thấy động tĩnh xem. Đào Dương kể chuyện lầu, hai đều kinh ngạc thôi.

Họ lấy giẻ lau và chổi, bắt đầu việc. Khi thím Trần và những khác lên, vệ sinh trong nhà dọn dẹp xong.

Tiếng di chuyển đồ đạc lớn, Trương Bằng Phi mở cửa , thấy Đinh Mộ và đang dọn dẹp đồ đạc bên cạnh.

“Chị dâu, các chị sắp chuyển lên đây ở ?”

Đinh Mộ xua tay: “Không , là Trí Dũng và Tử Kiện họ sẽ chuyển lên đây.”

Trương Bằng Phi nhanh chóng hiểu chuyện gì thể xảy lầu: “Có lầu cũng...?”

“Ừ, cả tòa nhà chỉ còn mấy nhà chúng ở tầng 17, 18 và 19. Anh Quân và đang lắp cửa sắt và lắp đặt camera lầu, còn khử trùng nữa.” Đinh Mộ thật với .

Trương Bằng Phi vỗ đùi một cái: “Ôi, em xuống giúp ngay.”

Đinh Mộ kịp gọi thì nhanh chóng chạy xuống lầu .

Lưu Lệ ló đầu từ phòng 1901 thấy Đinh Mộ đang ở cửa phòng 1902, thẹn thùng cô mỉm .

“Xin chào! tên là Lưu lệ, Trương Bằng Phi là chồng của .”

“Xin chào! là Đinh Mộ.”

Lưu Lệ đột nhiên phản ứng : “A! Cô chính là chị dâu mà Bằng Phi thường xuyên nhắc đến ở nhà Quân !”

DTV

Đinh Mộ gật đầu.

đến cúi thật sâu chào Đinh Mộ: “Ngàn vạn lời cũng thể hết sự ơn và lời cảm ơn của với cô! Cảm ơn cô mấy năm nay vẫn luôn giúp đỡ chúng , ngày hôm qua cô còn cứu mạng Tiểu Diệp. cũng nên thế nào thì mới thể báo đáp cô !”

“Sống thật !” Đinh Mộ đáp .

“Hả?” Lưu lệ ngạc nhiên. Cô còn cho rằng bản nhầm.

Đinh Mộ một nữa: “Sống thật ! Để nuôi dạy bọn trẻ trưởng thành.”

Lưu Lệ lập tức rớt nước mắt. Mấy năm thiên tai, mỗi sắp chịu đựng nữa thì nghĩ đến con cái với ba và cả chồng đang liều mạng việc ở bên ngoài, cô cắn răng kiên trì cố gắng.

Mấy năm nay cô nhận thức lòng quá lạnh lùng và ích kỷ.

phụ nữ vẫn luôn giúp đỡ nhà cô , mà cô cũng cần cô báo đáp mà chỉ cần cô sống thật , nuôi con khôn lớn.

cố gắng kìm nén cảm xúc của , lau khô nước mắt mặt, hai con mắt to như hạt pha lê, trong mắt tràn đầy ánh sáng.

“Được! Chị dâu. Chúng đều thật !”

“Ừm, sống thật .”

Loading...