Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:58:27
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ ơi, kỹ năng của thật ngầu quá mất.”

Đồng thời trong lòng Mai Vũ Văn càng thêm kiên định, nhất định bảo vệ thật , để ngoài về dị năng của .

Cậu lớn , Lâm Trí Viễn dạy nhiều kiến thức, bản cũng ít sách, hiểu rõ đạo lý ngọc quý dễ chuốc họa .

Đinh Mộ dùng tinh thần lực lấy hai que kem từ tủ lạnh trong kho đưa cho Mai Vũ Văn. “Con trai của cũng giỏi, con sẽ còn giỏi hơn nữa.”

Mai Đóa xé lớp vỏ bọc kem vội vàng l.i.ế.m một miếng, đôi mắt híp , hài lòng nên lời.

“Mẹ ơi, con cũng sẽ giỏi đấy.”

, Đóa Đóa và hai sẽ còn giỏi hơn cả cha nữa.”

Một nhà bốn trở về phòng sách xuống. Mai Ngạn Quân tay chân nhanh nhẹn đun sôi nước pha một ấm hoa cúc.

DTV

Anh rót một ly cho Đinh Mộ, xuống cầm một quyển vở bên cạnh lên nghiêm túc nghiên cứu nó.

Trong quyển vở các tư liệu về địa lý và biến đổi khí hậu của các vùng khác mà mấy Đinh Mộ cùng sách tìm tư liệu, thảo luận nghiên cứu trong suốt mấy năm nay.

Đó cũng chính là ngôi nhà mới mà bọn họ dự định xây dựng trong tương lai.

Bọn họ sẽ loại trừ những khu vực trong vành đai núi lửa, động đất, thường xuyên xảy bão và lốc xoáy, và những khu vực độ cao thấp - những nơi chắc chắn phù hợp để bọn họ định cư lâu dài trong tương lai.

“Đã quyết định ?” Đinh Mộ đang lưỡng lự giữa hai địa điểm cuối cùng.

Mai Ngạn Quân lắc đầu, chỉ một trong hai nơi : “Vẫn , bây giờ thông tin rõ ràng, nhưng nếu dựa theo ghi chép trong sách cổ hàng nghìn năm, thì chỗ chính là lựa chọn nhất.”

“Anh nghĩ khi nào chúng xuất phát mới đây?”

Anh trầm ngâm một lúc : “Ngày mai chúng ngoài nhặt phế liệu để xem tình hình bên ngoài , khi nào virus và vi khuẩn suy yếu và ảnh hưởng nhiều đến cơ thể con nữa, thì chúng thể xuất phát bất cứ lúc nào, sớm để định sớm.”

Hai đứa trẻ bên cạnh lặng lẽ cha chuyện, từ khi Mai Đóa về gian của Đinh Mộ, vợ chồng bọn họ thường tránh mặt các con khi bàn bạc công việc.

Trừ khi đó là những chuyện nên để bọn nhỏ , thì bọn họ mới cố tình tránh .

“Em cũng nghĩ .” Đinh Mộ chuyện với Mai Ngạn Quân, lấy sổ sách ghi chép thu hoạch đậu phộng hôm nay.

Mạc Viện Quân thấy cô chi tiết, “Em trồng gì mảnh đất trống đó?”

“À, em mới trồng xong , em trồng lúa mạch.”

Hoàn thành ghi chép, Đinh Mộ cất sổ sách, cầm cốc lên uống một ngụm để ẩm cổ họng.

Mai Ngạn Quân im lặng, từ khi con trai và con gái giúp đỡ, cũng ít khi can thiệp chuyện trồng trọt.

Chủ yếu là vì tinh thần lực của Đinh Mộ bây giờ mạnh, cô còn thử khống chế vật sống, một con gà, cô chẳng tốn chút sức nào bắt .

Trời còn sớm, Đinh Mộ giục hai đứa nhỏ phiên tắm, Mai Ngạn Quân và cô cầm chai đến bờ ao bên ngoài, lấy nước để ngày mai mang theo.

Cô quyết định rót nước linh tuyền tất cả cái chai, để đảm bảo an tuyệt đối.

Sáng sớm trời còn sáng, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân thức dậy .

Bữa sáng chính là bánh bao và nước đậu đơn giản, cô chuẩn ít bánh bao và bánh màn thầu để lương khô khi ngoài.

Hôm nay bọn họ và hai vợ chồng Đầu Trọc, Lý Trí Dũng sẽ ngoài nhặt phế liệu.

Mọi rời khỏi tiểu khu, tại một cửa hàng bỏ hoang, Mai Ngạn Quân lấy một chiếc xe bán tải cũ cải tiến từ gian , đây là chiếc xe mà và Đinh Mộ mua miễn phí khi cực hạn ập đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-190.html.]

Trước khi bọn họ khỏi cửa, Lam Vũ nhất quyết đòi theo, ghế đủ chỗ, nhanh nhẹn trèo lên thùng xe ngoan ngoãn đó, trông giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn gây phiền phức cho lớn.

Nếu kiên quyết, Mai Ngạn Quân đành mặc kệ .

“Anh, chúng sẽ tìm loại vật liệu nào?” Đầu Trọc ở hàng ghế , ghế phụ hỏi Mai Ngạn Quân.

Nói đến chuyện , Lý Trí Dũng ghi chép chi tiết khi phát thanh , vội vàng lấy một tờ giấy từ chiếc túi nhỏ đưa cho Đầu Trọc.

“Anh Tuấn, em ở đây , xem !”

Đầu Trọc nhận lấy tờ giấy cẩn thận nó trong khi xe rung lắc.

“Sắt, thép gỉ, đồng, nhôm, crôm, hợp kim magiê, titan. Ôi chao, hợp kim titan của mắt chó hợp kim titan !”

Đầu Trọc trêu chọc, “Anh, sắt, đồng, thép gỉ thể tìm thấy ở khắp nơi trong cuộc sống, dễ tìm mà.”

Đinh Mộ lấy một chiếc máy tính bảng từ túi xách , trong đó là bản đồ mà cô và Mai Ngạn Quân tìm thấy tối qua, một chợ bán buôn vật liệu xây dựng khá xa xôi, bọn họ đến đó khi dân thu gom hết tài liệu ở khu vực thành phố.

“Vãi! Vẫn là chị dâu giỏi nhất! Chúng một vụ , thì chúng thể ăn ngon lâu .” Đầu Trọc bản đồ máy tính bảng, đó đưa cho Lý Trí Dũng bên cạnh.

Chiếc xe chợt rung lắc mạnh, Lý Trí Dũng giữ máy tính bảng, suýt rơi xuống đất, khiến sợ hãi và vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn.

Con đường gồ ghề, là bùn đất nứt nẻ thành từng những khe rãnh khi nước lũ rút phơi nắng.

Lam Vũ ở phía thùng xe càng xóc mạnh hơn, đeo găng tay bám chặt thành xe.

Môi tái nhợt, đang cố gắng hết sức để chịu đựng, thùng xe xóc đến mức khiến xương cụt của đau nhức.

Anh dám kêu dừng , dù thì cũng là do tự đòi theo.

Trách ai bây giờ?

Những trong xe cũng khá hơn, xóc đến mức ngả nghiêng.

Không ai còn tâm trạng chuyện nữa, khi Đinh Mộ cảm thấy chóng mặt và buồn nôn thì xe dừng .

Ngay khi xe dừng , Lam Vũ là đầu tiên nhảy xuống, một tay xoa m.ô.n.g đến xe.

“Anh Quân, đến ?”

Mai Ngạn Quân liếc bàn tay đang xoa xương cụt của , “Đến , chính là chỗ . Cậu thương ?”

“Không, chỉ là xóc quá mạnh nên đau m.ô.n.g thôi.”

“Về nhà thoa chút rượu thuốc nhé.” Mai Ngạn Quân quan tâm .

Đinh Mộ và Đầu Trọc cũng lượt xuống xe, cô đối chiếu với bản đồ máy tính bảng , gật đầu với Mai Ngạn Quân.

, chính là chỗ .”

Sau khi xác nhận địa chỉ chính xác, cô đặt máy tính bảng ba lô cất gian.

Mai Ngạn Quân cất xe gian, với : “ dạo một vòng , đây đợi .”

Mọi đều hiểu ý ‘ dạo’ mà nghĩa là cất những vật lớn .

Đinh Mộ xung quanh, vị trí bọn họ đang chính là lối của chợ buôn bán vật liệu xây dựng.

Trong chợ là những tòa nhà một tầng, bùn đất vẫn dọn dẹp khi nước lũ rút chôn vùi mấy tòa nhà gần một mét, nhiều biển hiệu của cửa hàng rơi xuống trong trận động đất, hoặc sụp đổ thành đống đổ nát, cả khu chợ trông vô cùng thê thảm.

Loading...