Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:58:36
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân lùi một chút, đó bọn họ nhanh chóng lấy một khẩu trang y tế từ trong túi đưa cho đeo .

“Tại mấy đưa cách ly?” Mai Ngạn Quân bọn họ với ánh mắt lạnh như dao.

Người đàn ông với gương mặt gớm ghiếc nở nụ gian xảo. “Cách ly hả? Vậy thì chẳng thú vị chút nào! Không tự do, đủ ăn, phụ nữ!”

Đám đàn em phía đều ha hả, nột tên tiểu nhảy , nhe răng vung móng vuốt.

“Nói thật cho tụi mày , cả của bọn tao quen phía đấy.”

Mai Ngạn Quân lạnh giọng hỏi: “Người phía đang bảo kê tụi mày ?”

Người đàn ông Mai Ngạn Quân đang cố lời , nên cũng ngốc, vẻ mặt đổi, một tia tham lam độc ác hiện lên trong đôi mắt.

“Đừng nhiều nữa, em, lên ! Giết hết đàn ông, để phụ nữ và xe!”

Đinh Mộ sớm ý đồ của đàn ông , cô cầm nỏ lên nhắm tên cầm đầu, đồng thời quên nhắc nhở mấy Mai Ngạn Quân.

“Bọn họ đều là nhiễm bệnh, đừng gần bọn họ.”

Nói xong, cô liên tục kéo dây nỏ, những mũi tên bay vun vút.

Vạn Lạc Vận bên cạnh thấy lời Đinh Mộ, vội vàng kéo Đầu Trọc lưng, giơ ống tay áo gắn nỏ bướm lên, những mũi tên cô và Đinh Mộ b.ắ.n một một nhanh chóng lao đến chỗ đối phương.

Trong chốc lát, tiếng la hét vang lên khắp nơi, những trúng tên ôm vết thương đau đớn rên rỉ.

Gã đàn ông kiêu ngạo lâu , là bá chủ của mấy con phố gần đây, rõ ràng ngờ rằng Đinh Mộ thực sự sẽ b.ắ.n tên, hơn nữa cũng đánh giá quá thấp sức mạnh của Đinh Mộ, những mũi tên cô b.ắ.n đều chính xác như .

Sau khi né tránh ba mũi tên, một nỗi sợ hãi tên bỗng dâng lên trong lòng , mũi tên cuối cùng găm thẳng tim , đuôi tên vẫn còn run rẩy.

Để tránh tiếng kêu la của đối phương thu hút sự chú ý của đội tuần tra an ninh, Mai Ngạn Quân sử dụng khả năng dịch chuyển tức thời, bóng dáng lóe lên, tất cả những mặt đất đều còn âm thanh, co giật vài cái bất động.

Lam Vũ há hốc mồm, đường đường là một tay s.ú.n.g thần vẫn tay mà kết thúc ?

Đinh Mộ cất nỏ , từng bước đến chỗ đống thi thể, cô rút từng mũi tên cắm bọn họ , lau lau quần áo của bọn họ, cuối cùng cho một túi ni lông riêng, mang về khử trùng.

Có hai đang run rẩy trong góc hẻm, một chiếc túi lặng lẽ vứt xuống đất, một ít gạo vụn ngả vàng rơi .

Đinh Mộ lấy con d.a.o găm từ trong ba lô , từ từ tiến gần bọn họ, Mai Ngạn Quân sử dụng dị năng, hai bọn họ thấy, thể để sống .

Dừng cách bọn họ hai bước, cô nắm chặt con d.a.o găm chuẩn tay thì một giọng vội vã vang lên.

“Chị!”

Một trong những đang xổm ngẩng đầu lên, Đinh Mộ với vẻ mặt hoảng loạn, đôi mắt to tròn lấp lánh nước mắt.

Là giọng của một cô gái trẻ, Đinh Mộ bối rối, cô quen cô ?

Đinh Mộ vô cùng khó hiểu, cô gái lấy một chiếc khăn tay từ trong túi , vặn mở chai nước ngả vàng, nhanh chóng ướt khăn dùng sức chà xát lên mặt.

Một khuôn mặt đỏ ửng dần hiện rõ ràng, cặp má tròn trịa ban đầu lõm sâu xuống, làn da ngăm đen thô ráp, cô khuôn mặt cô gái, cảm giác quen thuộc khó tả, hình như gặp ở ?

Thấy Đinh Mộ vẫn nhận , cô gái chút thất vọng buông thõng vai xuống, đó hình như cô nhớ điều gì, khoa chân múa tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-193.html.]

“Chị ơi, chị từng dùng khoai tây để đổi khoai tây với em đó, chị còn nhớ ?”

Được cô nhắc nhở, Đinh Mộ chợt nhớ , thì là cô gái mô hình mà Mai Đóa dùng khoai tẩy để đổi lấy mấy con búp bê của cô phiên chợ đường phố đầu tiên lúc cực hàn.

Nhìn phụ nữ trung niên đang co rúm bên cạnh cô gái, quần áo rách rưới, gầy trơ xương.

Tận thế tàn khốc, chắc hẳn những năm qua bọn họ sống khó khăn.

Cho dù là như , nghĩ đến chuyện một khi Mai Ngạn Quân lộ, bọn họ sẽ đối mặt với nguy hiểm, trái tim Đinh Mộ trở nên cứng rắn, sát khí trong mắt càng đậm hơn.

Nhiều năm tận thế, cô gái sớm rèn luyện khả năng cảm nhận nguy hiểm.

“Chị ơi, cầu xin chị, đừng g.i.ế.c hai con em mà! Hai con thấy gì cả, cũng tuyệt đối tiết lộ nửa lời ngoài. Cha em c.h.ế.t để bảo vệ hai con em , em chịu nổi kích động, bây giờ bà trở nên giống như một đứa trẻ bốn, năm tuổi, em cầu xin chị hãy để hai con sống ?”

Cô gái , “Lần ở quảng trường, chị từng cứu em, kể từ lúc đó em thề rằng nếu gặp chị, em sẽ báo đáp ân tình của chị.”

Đinh Mộ lạnh lùng khuôn mặt đầy nước mắt của cô gái, trong lòng hề lay động, một đôi bàn tay ấm áp to lớn bao bọc bàn tay đang cầm d.a.o găm của cô.

đầu , là Mai Ngạn Quân.

Mai Ngạn Quân cầm lấy con d.a.o găm, nắm lấy tay Đinh Mộ.

“Mộ Mộ, chúng thôi!”

Một mũi tên tay áo xé khí bay tới, Mai Ngạn Quân lách né tránh, mũi tên dài hơn ngón tay một chút nắm chặt trong tay.

Anh liếc Vạn Lạc Vận, khiến cô sợ hãi trốn lưng Đầu Trọc.

Mai Ngạn Quân kéo Đinh Mộ về phía xe.

Người phụ nữ co rúm trong góc tường thấy nguy hiểm qua, bà bò đến bên những bao gạo rơi vãi, nhặt từng hạt gạo rơi mặt đất lên bỏ miệng.

Cô gái thấy vội vàng ngăn cản, “Mẹ ơi, gạo rơi đất thể ăn sống , nhặt về chúng nấu chín mới ăn nhé!”

DTV

Người phụ nữ ngoan ngoãn gật đầu, đưa gạo tay cho cô gái, cô gái cẩn thận bỏ gạo bao. Thấy xe dần xa, cô gái kéo tay phụ nữ nhanh chóng đuổi theo.

Mọi đều lên xe, Mai Ngạn Quân khởi động xe, lùi khỏi con hẻm. Đổi đường khác, tiếp tục về phía điểm đổi hàng của xã khu.

“Tại g.i.ế.c bọn họ?” Đinh Mộ với vẻ khó hiểu.

“Một cô gái chăm sóc một tinh thần thất thường, nghĩ cô sẽ gây mối đe dọa cho chúng .” Ánh mắt Mai Ngạn Quân kiên định, thần thái tự tin.

Đinh Mộ về hướng xe đang , một lúc lâu cô mới chậm rãi lên tiếng.

“Anh đấy, nếu chuyện gian lộ , tất cả chúng đều sẽ gặp tai họa. Đừng trách em nhẫn tâm, em cũng còn lựa chọn nào khác, chỉ c.h.ế.t mới là an nhất.”

“Mộ Mộ, em cứu cô gái đó hai , tin cô sẽ phản bội chúng .” Mai Ngạn Quân vô cùng chắc chắn.

Đinh Mộ khẽ nhạo một tiếng, “Đừng nghĩ bọn họ yếu đuối vô tội, nhiều khi đ.â.m lưng là những như đấy.”

“Không, ý đó.” Mai Ngạn Quân cảm thấy chút giải thích rõ .

Trong khoảnh khắc , Đinh Mộ cảm thấy nản lòng.

Loading...