Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 195
Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:58:42
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đào Dương chu đáo nấu cơm xong xuôi , Đinh Mộ chào hỏi cô phòng tắm để tắm .
Sau khi tắm xong, cô cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều, khi bước , cô yêu cầu Mai Ngạn Quân nhanh chóng tắm.
Khi thấy cô bước , Mai Đóa lập tức dính lấy cô, ôm lấy eo cô.
“Mẹ ơi, khi lên đây, hai theo đến bên ngoài cửa sắt tầng 8, nhưng bây giờ bọn họ .”
Đinh Mộ đoán chắc chắn đó là hai con cô gái bán mô hình.
“Là hai phụ nữ, nán một lát thấy trời sắp tối thì , nhưng vẻ như bọn họ sẽ .”
Hôm nay Lý Gia Minh xem camera.
Có thể theo từ con hẻm đến tận lầu, cô gái ý chí kiên cường dạng , chắc chắn cô mục đích gì đó, Đinh Mộ chờ đợi cô mở lời .
“Tạm thời cứ mặc kệ cô , đợi cô đến tiếp. Ở nhà chuyện gì chứ?”
Lý Gia Minh lắc đầu, “Không chuyện gì, ban ngày gần như trong tiểu khu đều nhặt phế liệu.”
Chưa đầy mười phút, Mai Ngạn Quân tắm xong .
Trời nóng, Đào Dương nấu mấy món tăng khẩu vị, ăn ngon miệng.
“Chị dâu, hôm nay thu hoạch thế nào?” Lý Gia Minh thấy ai cũng vẻ mệt mỏi.
Đinh Mộ thở dài, kể những thứ nhặt hôm nay và chuyện bọn họ đổi lấy bột mì, muối.
“Vậy cũng tệ, mỗi ngày chúng đều thể ngoài nhặt phế liệu, cũng coi như là một cách sống .”
“Anh Quân, ngày mai đến lượt ba bọn em ngoài đúng !” Diêu Nghiêu và Đào Dương tỏ vẻ mong đợi Mai Ngạn Quân.
Đinh Mộ nhớ cuộc trò chuyện giữa Đầu Trọc và nhân viên công tác, “Ba suy nghĩ cho kỹ, bên ngoài vẫn còn nhiều nhiễm bệnh, hôm nay chúng gặp mấy .”
Đào Dương suy nghĩ một chút. “Mọi sợ, thì bọn em sợ gì chứ, chỉ cần đeo khẩu trang là , chẳng tiếp xúc là thể giảm nguy cơ lây nhiễm ?”
“Chúng cứ chuẩn bảo hộ là .” Diêu Nghiêu ở bên cạnh phụ họa.
DTV
“Vậy thì tối nay chuẩn nước uống và đồ ăn mang theo, đặc biệt là nước, mang thêm mấy chai nhé.” Lam Vũ kinh nghiệm, dặn dò hai .
Sau bữa tối, Trương Bằng Phi và Lâm Trí Viễn xuống tìm hiểu tình hình ngoài hôm nay. Biết virus vẫn còn tồn tại, hai vô cùng lo lắng.
Cuối cùng bàn bạc quyết định, chợ vật liệu xây dựng khá hẻo lánh, bọn họ sẽ lục tìm hết kim loại bên trong ngoài nữa.
Buổi tối, Đinh Mộ đưa em Mai Vũ Văn và hai chú chó Bình An, Thiểm Điện gian, hẹn thời gian sẽ đưa bọn họ .
Cô chuẩn sẵn nước uống và đồ ăn để ngày mai mang theo khi ngoài, cô và Mai Ngạn Quân chuyện trong phòng sách trong nhà.
“Chuyện đôi con đó cứ theo chúng đến lầu, nghĩ thế nào?”
Mai Ngạn Quân ghế, tay trái chống cằm trầm ngâm suy nghĩ, một lúc ngẩng đầu Đinh Mộ.
“Nếu bọn họ chúng thu nhận bọn họ, thì em đồng ý ?”
“Anh cũng nhận !” Đinh Mộ hai tay bưng cốc nước, hình ảnh cô gái hiện lên trong đầu cô.
Uống một ngụm nước, cô tiếp: “Nếu bọn họ đến, thì cứ để bọn họ ở tầng 16 , tầng đó ai ở, sạch sẽ.”
Cô còn suy nghĩ chu cho bọn họ, thà để bọn họ ở ngay mắt còn hơn là để bọn họ ở bên ngoài an .
“ nếu cô đến thì ?”
“Cô sẽ đến thôi!” Đinh Mộ khẳng định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-195.html.]
Sáng hôm , 4 giờ sáng, khi Đinh Mộ đang chuẩn thức dậy, cô thấy một tiếng cảnh báo nhẹ từ camera ở phòng khách.
Cô mặc quần áo chỉnh tề đến camera ở phòng khách. Hai bóng xuất hiện màn hình, bọn họ đang ở góc cầu thang, tựa tường ngủ, bên cạnh hai chiếc vali lớn và ba túi lớn.
“Đến !” Mai Ngạn Quân đến bên Đinh Mộ, lưng là Bình An và Thiểm Điện.
“Đi! Chúng xuống xem thử!” Đinh Mộ cầm chìa khóa cửa sắt lầu ngoài.
Hai hai chó xuống lầu, còn cách cửa sắt hai tầng, Bình An và Thiểm Điện bắt đầu kích động, vẫn luôn lao xuống lầu, bọn chúng ngửi thấy mùi của lạ.
Đến cửa sắt, Bình An và Thiểm Điện sủa ầm lên, đánh thức hai đang ngủ ở góc tường.
“Bình An, Thiểm Điện, xuống!” Chó sủa một tiếng Mai Ngạn Quân quát.
Chó thấy mệnh lệnh, ngoan ngoãn cầu thang, cảnh giác chằm chằm hai ngoài cửa sắt.
Cô gái sợ hãi bật dậy, cô cũng dậy theo, bọn họ hoảng sợ hai con ch.ó trong cửa sắt.
“Chó?”
Cô gái gần như thể tin mắt , nuốt nước bọt một cách khó khăn, cô nhớ bao lâu ăn thịt.
Mấy năm tận thế, mà vẫn nuôi chó?
Hai con ch.ó nuôi dưỡng béo , khỏe mạnh, trông giống như chó cảnh sát.
“Đồng Đồng, sợ!” Mẹ cô gái nắm chặt lấy áo cô , vẫn luôn gắng sức trốn lưng cô .
Cô gái vỗ tay bà an ủi: “Mẹ, đừng sợ, bọn chúng là chó cảnh sát, cắn .”
Lời của cô gái rõ ràng tác dụng, phụ nữ còn sợ hãi nữa, còn thò đầu từ lưng cô để lén hai con chó.
“Cô đến đây gì?” Đinh Mộ cô gái thành thạo an ủi , giọng lạnh lùng vang lên.
Cô gái ngẩng đầu thấy Đinh Mộ lưng chó, đôi mắt như hai viên ngọc đen, ánh lên vẻ bi thương.
“Chị, em đến đây là cầu xin chị thu nhận hai con em!”
“Chỗ là nơi trú ẩn, chứa chấp ngoài!” Đinh Mộ cố ý thử lòng cô gái.
“Em , dù chị cho em ngủ ở hành lang, em cũng bằng lòng, chỉ mong chị thể thu nhận con em.”
“ dựa mà thu nhận cô?”
“Chị, hôm qua em bí mật của rể , cũng g.i.ế.c em, bây giờ em đưa đến đây chính là tự chui đầu lưới, đối với chị mà , để em ở mí mắt chẳng an hơn ? Em khả năng nuôi sống bản và .”
Đôi mắt của cô gái trong veo sáng ngời, lời của cô vô cùng chân thành tha thiết.
Đinh Mộ hừ lạnh một tiếng, “Miệng nhỏ của cô cũng ngọt ngào thật đó, còn kêu cả rể luôn .”
Cô mở bàn tay , để lộ chùm chìa khóa, cô gái thấy thì mắt sáng lên, che giấu sự phấn khích mặt.
Đinh Mộ chậm rãi mở miệng, “Ở trong tòa nhà , tự ý ngoài một , nếu vấn đề gì thì kịp thời với .”
Cô gái gật đầu liên tục, vui mừng , “Chị bảo em về phía đông, em tuyệt đối sẽ về phía tây.”
Lúc , lầu, Trương Bằng Phi, Đầu Trọc và Lam Vũ thấy tiếng động liền cầm theo vũ khí chạy xuống.
“Anh Quân, chị dâu, xảy chuyện gì ? Bọn em thấy tiếng sủa của Bình An và Thiểm Điện.”
“Chúng sắp thêm mới trong tòa nhà.” Mai Ngạn Quân thản nhiên .
“ , vẫn tên cô là gì?” Đinh Mộ cầm chìa khóa mở cửa hỏi cô gái.
Giọng vui vẻ của cô gái vang lên, “Chị ơi, em tên là Diệp Vũ Đồng, chị thể gọi em là Đồng Đồng.”