Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:12
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dường như thấy tiếng kêu, Mai Ngạn Quân mở to mắt.

Lông mày của Đinh Mộ sẽ nhíu , trong mắt hiện lên sự lo lắng vô cùng. Cô tiến gần chăm chú , giơ tay xoa lên khuôn mặt ngăm đen do phơi nắng của : “Chồng . Anh cảm thấy chỗ nào thoải mái ?”

Mai Ngạn Quân nắm tay cô: “Anh , chỉ cảm thấy chút mệt.”

Đinh Mộ cẩn thận . Ngoại bỏ đôi môi chút nhợt nhạt thì tinh thần vẫn . Cô lấy một chai nước suối ở trong gian đưa cho : “Xuống xe ăn cơm thôi! Nhóm Đào Dương nấu xong .”

Trước khi xuống xe, Đinh Mộ lấy một túi khoai tây, khoai lang đỏ và ngô đặt ở xe. Sau lúc nào tiện thì cô sẽ nấu những thứ để ăn. Cô đưa cho Mai Ngạn Quân một túi đùi gà đông lạnh, đợi lát nữa cô để trong nồi nấu cho hai con ch.ó Bình An và Thiểm Điện ăn.

Giữa trưa sẽ để cho Lam Vũ cho chúng nó ăn hai cái xúc xích, trứng gà và thức ăn cho chó. Thời tiết nóng nên Đinh Mộ cho một chút probiotics trong thức ăn cho chó.

Hai ngày đều bận rộn, ăn uống đầy đủ. Một bàn đủ nên mấy nhóm Dương Thiến Vân bày hai cái bàn.

Trong lòng Lâm Trí Viễn chuyện nên ông chỉ ăn một bát cơm thôi.

Đinh Mộ thấy cũng khuyên. Hiện tại bên ngoài, ai cũng nỗi lòng của , cô cũng thể quan tâm nhiều như .

Mai Ngạn Quân vô cùng vất vả mới đưa ngoài, thể tổn thương .

Sau khi ăn xong, thím Trần với mấy phụ nữ lớn tuổi giúp thu đọn bát đũa. Đinh Mộ bảo họ lên xe lấy chút khoai tây, khoai lang đỏ và ngô ngoài để nấu. Sau lúc tiện nấu cơm thì thể lấy ăn trực tiếp kết hợp với nướng một ít bánh mì.

Diêu Nghiêu lắp một cột thu sóng dài radio và cùng trèo lên nóc xe với Lam Vũ để thu nhận tín hiệu.

Sau khi thời gian và thấy mặt trời sắp mọc, Mai Ngạn Quân, Trương Bằng Phi, Đầu Trọc đồng ý nghỉ ngơi nửa giờ lập tức xuất phát.

Uống xong chai nước suối mà Đinh Mộ đưa, cảm giác tinh thần khôi phục một chút, chuẩn xe nghỉ một chút.

Khi dậy, Lâm Trí Viễn cuối cùng cũng nhịn gọi : “Ngạn Quân, chúng ?”

Mai Ngạn Quân xoa đôi mắt đang đau nhức của : “Chú Lâm, cháu chuẩn về phía Tây Bắc.”

“Tây Bắc khá xa xôi lạc hậu, chúng đến thành phố lớn chứ?” Tuy ông dò hỏi nơi thể đến từ chỗ Đầu Trọc nhưng chính miệng Mai Ngạn Quân , Lâm Trí Viễn vẫn chút thất vọng.

Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của ông , Mai Ngạn Quân xuống ghế một nữa: “Ý của chú Lâm là gì?”

Ánh mắt của Lâm Trí Viễn sáng ngời chăm chú : “Sao chúng đến Thủ Đô?”

Nghe ông xong, Mai Ngạn Quân ngước mắt Lâm Trí Viễn, vô cùng khó hiểu, ánh mắt thâm thúy mà trầm tĩnh, dường như thể thấu lòng : “Không khả năng!”

Anh từ chối thẳng thừng, cho bất cứ hy vọng nào: “Cháu sẽ mang sinh mạng của nhiều như để đùa giỡn. Thủ Đô càng gần biển hơn, nếu gặp tai hoạ thì khả năng sẽ tệ hơn ở Dương Thành. Thủ Đô là một thành phố lớn, dân cư đông đúc nên sẽ nhiều tai họa, tài nguyên thiếu thốn, sẽ sống sót như thế nào?”

“Chú chỉ cháu suy xét một chút.”

Lâm Trí Viễn vẫn điều gì đó thì Vương Huệ Trinh ở bên cạnh giữ : “Ông già, ông ngốc ? Lúc ngoài vẫn còn , bây giờ suy nghĩ như chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-206.html.]

chỉ Thủ Đô gặp Tư Hành!” Trước khi thiên tai chỉ cần một hai giờ là thể gặp mặt, hiện tại lẽ cả đời cũng sẽ thấy. Ai mà chẳng chút nỗi lòng của chứ. Đôi mắt ông ảm đạm, vẻ mặt vô cùng chán nản.

“Nửa giờ chúng sẽ xuất phát.” Nói xong, Mai Ngạn Quân dậy, nhanh chóng rời .

DTV

“Anh Quân, tín hiệu!” Diêu Nghiêu giơ radio ở đỉnh xe, vẻ mặt vô cùng rạng rỡ.

“Cho âm thanh lớn lên một chút để xem nó cái gì.” Đinh Mộ mới giải quyết vấn đề sinh lý trở về.

Radio rõ ràng lắm, âm thanh của dòng điện lớn, tiếng thông báo cố gắng lắm mới thể rõ.

Chương trình thông báo đưa hai ý chính. Một là thông báo một giếng nước trong thành phố khô kiệt, thông báo điểm cấp nước mới và cũng nhắc nhở dân chúng một nữa rằng lấy nước bẩn ở nơi khác. Ngoại trừ việc lấy nước thì cố gắng giảm bớt việc ngoài cho những việc cần thiết và trang bảo hộ cá nhân.

Hai là các nhà tài trợ ẩn danh thành lập ở hai khu phía đông và phía bắc Dương Thành tài trợ một thuốc thảo dược quý giá của Trung Quốc, giảm đáng kể những khó khăn trong điều trị bệnh. Các nhà nghiên cứu đang đẩy mạnh nghiên cứu chế tạo các loại thuốc đặc trị chống virus và vi khuẩn.

Nước ngầm đang dần dần khô kiệt. Đinh Mộ chẳng bao lâu nữa giếng ở những điểm cấp nước cũng khô cạn.

Các loại thuốc thảo dược Trung Quốc quyên góp cũng chỉ giảm bớt nỗi đau của bệnh. Thuốc đặc trị khi mạt thế đầy đủ thiết cũng thể tùy tiện nghiên cứu chế tạo thành công, huống chi hiện tại điều kiện hạn, trong thời gian ngắn chắc chắn thể thực hiện .

Thành phố sẽ biến thành địa ngục trần gian, sống sót và một điều vô cùng khó khăn.

Nhóm thím Trần nấu xong khoai tây, khoai lang đỏ, bắp, còn Lý Trí Dũng với Trần Tử Kiện phụ trách cho chúng lên xe.

Mai Ngạn Quân cất bếp ga, bàn ghế mà họ thu dọn xong trong gian.

Đinh Mộ gói ghém đùi gà nấu cho Bình An và Thiểm Điện. Hai con ch.ó ngửi thấy mùi thơm từ xa thì vội vàng chạy đến, quấn xung quanh chân cô: “Chỉ thể ăn một cái, nhiều hơn.”

Sau khi giải quyết xong vấn đề sinh lý, tất cả cùng lên xe .

Trương Bằng Phi lái xe, còn Lý Gia Minh ở bên cạnh xem phương hướng.

Ngay khi khởi động xe thì mặt trời ló rạng.

Mặt trời lúc 6 giờ sáng nóng rát, bên trong xe bật điều hòa, khí lạnh đủ, nhanh chóng đóng cửa sổ .

Xe chạy mặt đất khô cạn nước, đường bằng phẳng, dù xe cải tạo nhưng vẫn khá xóc nảy.

Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân ở phía phòng điều khiển, đầu đang ở trong xe lúc ẩn lúc hiện, cảm thấy thức ăn mới ăn xong sắp rơi ngoài.

Đinh Mộ vội vàng mở miệng : “Bằng Phi, cho xe chạy chậm một chút. Mọi sắp chịu nữa .”

Trương Bằng Phi mới bước trạng thái điều khiển xe, mấy ông bà lớn tuổi mặt mũi tái nhợt vì xóc nảy thì lập tức giảm tốc độ xuống.

“Mọi lâu ô tô, tạm thời vẫn quen. Hai ngày chúng chậm một chút, đợi khi nào quen thì thể tăng tốc độ.” Mai Ngạn Quân điều chỉnh ghế, nhắm mắt chậm rãi điều khiển tinh thần lực.

Trương Bằng Phi lái xe hai giờ thì đổi cho Lam Vũ lái.

Đinh Mộ ngủ. Cô khung cảnh đường , xe vẫn luôn dọc theo chân núi.

Loading...