Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:17
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy Người Mai Ngạn Quân, Đầu Trọc và Trương Bằng Phi đều bật dậy.

“Mộ Mộ, em nhầm chứ?” Tinh thần lực của Mai Ngạn Quân hồi phục nhiều, nhưng ngũ giác của bao giờ mạnh bằng Đinh Mộ.

Đinh Mộ nhắm mắt tập trung tinh thần lực thính giác, tai khẽ động đậy, đó cô đột ngột mở mắt , ánh mắt lóe lên, “Có hai , đang về phía .”

Mấy Lam Vũ tập trung lắng , nhưng bọn họ thấy gì, trong khi cô phân biệt phương hướng và lượng .

Lý Gia Minh lấy ống nhòm từ trong túi , chọn một cái cây nhảy lên, giữ vững cơ thể, quan sát kỹ theo hướng Đinh Mộ chỉ. Chẳng mấy chốc, phát hiện bóng dáng của hai , “Anh Quân, cách đây ba cây , hai đàn ông, đúng như chị dâu , đang về phía chúng , bọn họ cầm theo dao.”

Hai đó di chuyển nhanh trong rừng, Mai Ngạn Quân cũng thấy tiếng bước chân giẫm lên cành khô, “Tất cả lên xe ngay!”

Thím Trần thấy vẻ mặt nghiêm trọng của bọn họ, tim bà cũng đập thình thịch, một tay ôm ngực, một tay kéo Mai Đóa, miệng lẩm bẩm: “Ngàn vạn đừng xảy chuyện gì mới ! Bồ Tát phù hộ chúng con!”

Mẹ của Trương Bằng Phi bài học từ việc mở cửa sổ sáng nay, bà cúi đầu dám lung tung, xếp hàng phía .

Lâm Trí Viễn cũng nhanh chóng Lục Mộc Thần dìu lên xe.

Thấy lên xe, Mai Ngạn Quân nhanh chóng cất tất cả đồ đạc gian.

Anh lấy một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hạng nặng từ trong gian đưa cho Lam Vũ, một khẩu s.ú.n.g lục và một băng đạn 20 viên ném cho Lý Gia Minh cây, với hai : “Chú ý an !”

Lam Vũ nhận lấy chạy nhanh về phía bên trái, đến một gò đất nhỏ mà nhắm đó.

Mai Ngạn Quân tiếp tục lấy những nỏ tên của bọn họ , phát cho từng , nhanh chóng lắp tên , tản .

Đầu Trọc Mai Ngạn Quân xe, chậm rãi đóng cửa xe nâng tất cả các tấm thép của cửa sổ lên.

Mọi thứ sẵn sàng, tất cả vị trí, Đinh Mộ thẳng về phía , miệng báo cách của hai , “500 mét, 400 mét...”

“200 mét.”

Vừa dứt lời, hai đàn ông cầm mã tấu từ xa đến gần xuất hiện mặt .

Một già một trẻ.

DTV

Cách một trăm mét, hai định xông lên chào hỏi, nhưng thấy đám Đinh Mộ nào cũng đều cầm nỏ, liền dừng bước.

Người đàn ông trẻ tuổi đặt ngang con d.a.o ngực, cảnh giác chằm chằm đám Đinh Mộ, “Mấy là ai?”

Bốn năm tận thế, đàn ông vẫn một hình vạm vỡ, thoạt hề đơn giản.

Mọi nắm chặt nỏ, trả lời câu hỏi của đối phương.

Đinh Mộ mặt cùng Mai Ngạn Quân, hỏi ngược : “Hai là ai?”

Người đàn ông lớn tuổi cầm d.a.o bước lên một bước, làn da rám nắng, khuôn mặt sương gió, đầy nếp nhăn, “ canh rừng của mấy khu rừng , tên là Trịnh Đào, khác gọi là bác Trịnh, sống trong khu rừng , đây là con trai , xin hỏi mấy là ai, tại đến đây?”

Đinh Mộ thấy vẻ mặt ông giống như đang dối, nhướng mày, “Chúng ngang qua, nghỉ ngơi ở đây, ý mạo phạm hai .”

Người đàn ông trẻ tuổi Đinh Mộ ngang qua, liếc thấy một chiếc xe buýt màu đen đậu bên cạnh rừng, mắt lập tức sáng lên, giọng chút gấp gáp, “Mấy từ thị trấn Đại Lăng ngang qua đây ?”

“Chúng ngang qua một thị trấn, là nơi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-208.html.]

Người đàn ông thêm một đặc điểm địa lý của thị trấn Đại Lăng, trùng khớp với những gì đám Đinh Mộ thấy xe.

Hai cha con ngừng hỏi về tình hình của thị trấn Đại Lăng, Mai Ngạn Quân trầm ngâm, “Chúng trong, nên rõ tình hình cụ thể bên trong. Hai sống trong thị trấn ?”

Nói đến thị trấn, đàn ông trông giống như trải qua kiếp nạn, nghĩ vẫn thấy sợ, “Cha vẫn luôn sống trong núi, và em trai một ít việc kinh doanh nhỏ trong thị trấn, khi động đất xảy , nhà cửa sập, chúng núi sống cùng cha . May mà chúng núi, tránh trận lũ lụt và giá rét đó.”

Gia đình , thực sự may mắn.

Đinh Mộ nghi ngờ, “Mấy năm nay mấy từng xuống núi một nào ?”

Người đàn ông lắc đầu, “Cha trồng một ít lương thực núi, đủ ăn đủ mặc. Lần xuống núi là vì em dâu mang thai đau bụng hai ngày vẫn sinh, thị trấn tìm bác sĩ xem .”

Quả nhiên, thì sợ.

Trên núi chỉ thể trồng lương thực, mà còn nguồn nước sạch. Khóe miệng Đinh Mộ giật giật, liếc mắt Mai Ngạn Quân, nếu thể, cô cũng lên đó xem thử.

“Hai cần , trong trấn chắc c.h.ế.t hết . Bây giờ khắp nơi đều đang lưu hành một loại siêu virus, nhiễm bệnh hoặc là sốt cao dứt, đỏ rực, thất khiếu chảy m.á.u mà chết, hoặc là virus xâm nhập biến thành quái vật bất tử, chúng gặp loại quái vật ở ngoài trấn nên mới đường vòng qua đây.”

Đinh Mộ kể những gì bọn họ gặp ở trong trấn.

Bác Trịnh xong, con d.a.o trong tay loảng xoảng rơi xuống đất, tay run lẩy bẩy, “Sao thế , bọn họ nhiễm bệnh như thế nào?”

Đinh Mộ liếc con d.a.o rơi đất, bốn năm tận thế, bên ngoài như sói như hổ, hai sạch sẽ cứ giống như thuộc về thế giới .

“Lũ lụt khiến virus trong một phòng thí nghiệm rò rỉ, bọn họ ăn cá vớt trong nước lũ và uống nước sạch nên mới nhiễm bệnh.”

“Vậy đây? Con dâu thứ hai của thể sinh đứa nhỏ, cứ kéo dài thế thì cả lẫn con đều nguy mất.” Bác Trịnh thể kìm nén cảm xúc của nữa, miệng đắng ngắt.

Trương Bằng Phi nhặt con d.a.o c.h.é.m từ đất lên, đưa cho ông , bác Trịnh run rẩy nhận lấy cài thắt lưng.

Người đàn ông Đinh Mộ, ánh mắt m.ô.n.g lung đầy hy vọng, giọng nghèn nghẹn, “Xin hỏi mấy vị thông thạo y thuật ?”

Sợ cô đồng ý, đàn ông vội vã : “Chỉ cần mấy vị giúp chúng , chúng sẽ quà tặng đền ơn.”

Cô và Mai Ngạn Quân liếc mắt , khẽ gật đầu với cô.

còn xe của chúng thì đây?” Đinh Mộ chiếc xe.

Bác Trịnh mừng rỡ, vội : “Đi vòng qua phía ngọn núi thể lái thẳng lên , lúc đều lái xe từ đó lên, dẫn đường cho .”

“Được!”

Mai Ngạn Quân giơ tay hiệu, Lý Gia Minh cây cầm s.ú.n.g và ống nhòm, vô cùng nhẹ nhàng từ cây tụt xuống, động tác nhanh nhẹn trai.

Lam Vũ đội một chiếc mũ rơm, cầm một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hạng nặng nhảy xuống từ một gò đất cao xa.

Sự xuất hiện của hai khiến hai cha con giật , đàn ông run môi hỏi: “Sao bọn họ súng?”

Mai Ngạn Quân liếc hai , thản nhiên : “Ồ! Trước đây bọn họ việc trong hệ thống quân cảnh, đường chúng gặp quá nhiều thổ phỉ, còn cách nào khác, đều là để tự vệ thôi.”

Hai cha con liếc , trong lòng đồng thời nghĩ, rõ ràng bọn họ thường, dẫn bọn họ về nhà, quá sơ ý ?

bọn họ nghĩ, trong nhà còn một sản phụ sắp sinh, lo nhiều như , cứu mạng quan trọng hơn.

Loading...