Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:34
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Trần nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy , “Mộ Mộ, đường ăn uống gì đó, chúng ăn riêng ăn chung với bọn họ đây?”
“Cứ ăn riêng !”
Đinh Mộ cân nhắc vấn đề , bọn họ hơn hai mươi , nhà bác Trịnh mười , sẽ hình thành hai nhóm nhỏ, nếu tách riêng lâu dài sẽ lợi cho đoàn kết, mà nấu ăn cho ba mươi mấy cũng là một công việc lớn.
“Chúng cứ quan sát đường , nếu bọn họ thì chúng tính bước tiếp theo.” Vương Huệ Trinh cũng tích cực đưa ý kiến.
Vạn Lạc Vận chút lo lắng, “Chuyện gian của Quân, bọn họ thì đây?”
“Đã cho bọn họ tham gia , việc bọn họ chỉ là sớm muộn thôi, chuẩn tâm lý .” Mai Ngạn Quân thản nhiên .
“Chấy nhiều sợ cắn, bọn họ dám ý đồ gì đó, cứ g.i.ế.c luôn là .” Đinh Mộ với vẻ bá khí, bận tâm.
Đào Dương vẫn luôn ủng hộ lời của Đinh Mộ, “ , dám ý đồ thì g.i.ế.c luôn!”
Khiến Diêu Nghiêu chằm chằm cô , ánh mắt bất lực cưng chiều.
Đinh Mộ chỉ hai chiếc xe đậu cửa nhà bác Trịnh, “Chuyện tiếp theo cần cân nhắc là vấn đề xe cộ, thấy xe của bọn họ thể chạy ?”
Mai Ngạn Quân vuốt cằm, hai chiếc xe cũ nát, nhíu mày.
Lý Trí Dũng ghế dậy, thò đầu ngoài cửa sổ, quan sát kỹ một lúc, : “Chiếc xe việt dã đời cũ hiệu suất , chỉ cần sửa đổi một chút thì thể chạy ngay, còn chiếc bán tải thì khó , chắc sửa xong cũng chạy đường dài .”
“Ruộng khoai lang nhà bác Trịnh bảy phần là của chúng , dù cũng thu hoạch đúng ?”
Vừa dứt lời, thím Trần vội vàng : “Thu hoạch chứ, chúng nhất định thu hoạch, bây giờ lương thực quý giá lắm.”
“Sau còn xây nhà, cả khu rừng nữa, nhiều cây tuổi đời lâu năm, chúng thể bỏ qua .” Trần Tử Kiện những cây to khỏe mà thèm chảy nước miếng.
Mọi đều phát biểu ý kiến, đưa từng việc cần , Đinh Mộ vỗ tay, bảo bọn họ im lặng.
“Thế , chúng phân công, chia thành ba đội, đội một thu hoạch khoai lang ở ruộng, đội hai phụ trách cải tạo xe cộ, đội ba chặt cây.”
Mai Ngạn Quân ý kiến gì với sự sắp xếp của Đinh Mộ, và Lý Trí Dũng, Diêu Nghiêu, Lý Gia Minh, Lâm Chí Viễn phụ trách cải tạo xe cộ.
Hai đội còn thu hoạch khoai lang và chặt cây, hậu cần do thím Trần, Diệp Nhất Đồng, Vương Huệ Trinh, Lưu Lệ đảm nhiệm.
Bọ họ còn sắp xếp công việc cho Bình An và Thiểm Điện, do Mai Vũ Văn và Lục Mộc Thần dẫn bọn chúng tuần tra xung quanh, xem kẻ đột nhập nào .
Mọi đều ý kiến về sự sắp xếp , Đinh Mộ đồng hồ, gần tám giờ , “Được, chúng bàn bạc với gia đình bác Trịnh.”
Mọi xuống xe, gia đình bác Trịnh ở cửa, thấy mấy Đinh Mộ xuống xe, thì vội vàng vây .
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân ngắn gọn với bọn họ về sự sắp xếp của , “Chúng dự định ở đây ba ngày, ba ngày sẽ lên đường. Chú xem thử, nhà chú ai thể sắp xếp việc gì.”
Bác Trịnh suy nghĩ một chút, “Vợ và hai đứa con gái sẽ thu hoạch khoai lang, Trịnh Hoằng và Trịnh Tín theo sửa xe, nó nghề ở thị trấn, Trịnh Vĩ và sẽ chặt cây với , khu rừng nào cây , sẽ dẫn đến đó.”
Mai Ngại Quân né tránh ánh mắt của bọn họ, trực tiếp lấy bốn chiếc bộ đàm từ trong gian , chỉnh kênh giữ một chiếc, ba chiếc còn đưa cho Mai Vũ Văn đang tuần, Trương Bằng Phi dẫn đội đốn củi và Đinh Mộ phụ trách thu hoạch khoai lang.
Cả nhà bác Trịnh há hốc mồm, sững sờ tập thể. Trong thế giới nhận thức của bọn họ, bao giờ thấy chuyện gì huyền ảo như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-214.html.]
Khiến bọn họ cảm giác như và mấy Đinh Mộ cùng một thế giới.
Đối với phản ứng của gia đình , Đinh Mộ quá để ý, cô động viên cuối cùng, “Thời gian khá gấp, hãy xắn tay áo lên cố gắng hết nhé!”
Cô đến bên cạnh thím Trần, dặn dò chuyện chuẩn bữa trưa.
“Thím Trần, trưa nay vất vả thím nấu cơm .”
“Ôi dào, một nhà cả, gì mà vất vả chứ.” Thím Trần xua tay với cô.
Đinh Mộ kéo bà lên xe, chỉ phía chỗ của và Mai Ngạn Quân, “Nhà bác Trịnh gia nhập đội chúng , trưa nay chúng ăn thịnh soạn một chút để chúc mừng . Trong sáu con gà và ba mươi quả trứng, trưa nay thím cứ xem nấu nhé.”
Thím Trần vội vàng cúi xuống kéo thùng đồ , sáu con gà sạch còn dính chút băng vụn, tay bóc ngô vẫn còn đau nhức, nuôi gà dễ, bà nỡ, “Mộ Mộ, nấu tạm cháo khoai lang ăn qua bữa là .”
DTV
“Không vì khác, chúng cũng ăn đúng , việc vất vả ăn ngon mới sức mà.” Đinh Mộ tươi như hoa, trong mắt mấy già trong đội, cô luôn ăn uống phung phí, tiết kiệm.
Trong lòng cô tính toán, cô liên tục trồng xen kẽ mấy loại lương thực, nuôi mấy nghìn con gà gian, trứng gà nhiều đếm xuể, cô nuôi năm con heo thiến thể sinh sản, nuôi hai năm g.i.ế.c hết lấy thịt dự trữ trong gian.
“Trong xe điều hòa, trưa nay thím và Diệp Nhất Đồng lên xe lấy nhé, cứ việc cho dầu thoải mái.” Đinh Mộ dặn dò khi xuống xe.
Thím Trần dậy, liếc cô với ánh mắt trách yêu đưa mũ rơm xe cho cô, “Biết , đảm bảo khiến cháu ăn hết hai bát cơm. Cháu đội mũ , nhớ uống nhiều nước nhé.”
Xuống xe, cô cầm dụng cụ, Mai Đóa theo , dẫn đầu đoàn thẳng tiến đến ruộng khoai lang.
Bác Trịnh chọn đất cát pha, đất cát pha thoáng khí , tơi xốp màu mỡ, thích hợp trồng khoai lang.
Vợ bác Trịnh là Hà Tú Lệ cầm liềm bắt đầu cắt dây khoai lang, con dâu cả Đặng Giai dùng cuốc đào phía , cháu gái Trịnh Tư nhặt khoai lang bỏ bao tải.
Đinh Mộ hài lòng với tốc độ việc của ba , Dương Thiến Vân và Vạn Lạc Vận từng ruộng cũng bắt chước theo.
Mặt trời chói chang, chỉ cần cũng đủ khiến toát mồ hôi, huống chi còn phơi nắng việc.
Chưa đầy nửa tiếng, Đinh Mộ gọi đến nghỉ bóng cây, ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi.
Dừng , giơ cốc nước lên uống ừng ực.
Hà Tú Lệ và con dâu , trong nhà còn nhiều nước, bọn họ mang nước theo.
Trời nóng như , nhiều mồ hôi, uống .
Đinh Mộ lấy ba chiếc cốc dùng một từ trong túi đưa cho bọn họ, Hà Tú Lệ nguồn nước quý giá, vội vàng từ chối, “Không cần ! Lát nữa chúng về nhà uống.”
“Uống , thì lát nữa say nắng càng phiền hơn, đứa nhỏ chịu khát nước, chúng cũng thiếu nước.” Đinh Mộ rót một cốc nước từ thùng nhựa mặt đất đưa cho Trịnh Tư.
Cô bé nhận lấy, rụt rè : “Cảm ơn dì Đinh!”
Thấy con gái nhận nước, Đặng Giai nhận lấy chiếc cốc từ tay Đinh Mộ, tự rót nước đưa cho Hà Tú Lệ một cốc, cô mới cẩn thận uống từng ngụm nhỏ, nước vị ngọt thanh, uống mát lạnh, cả lập tức sảng khoái.
“Dì Đinh, nước của vị ngọt.” Cô bé tâm hồn đơn thuần, cảm thấy nước ngon hơn nhiều so với nước ở giếng nhà .
Đinh Mộ mỉm với cô bé, cô pha một nửa nước tuyền nhãn trong gian nước đóng thùng.
Từ khi bắt đầu những ngày nắng nóng cực độ, ban đêm lúc nghỉ ngơi, cô đổ đầy nước linh tuyền trong gian tất cả các thùng chứa nước, xô, chậu, bất cứ thứ gì thể đựng nước để dự trữ, cho dù ngày nào đó linh tuyền trong gian cạn nước, cô cũng sẽ quá hoảng loạn.