Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 220
Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:50
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy A Thủy giết, chân Hà Tú Lệ mềm nhũn. Bà kêu bò đến nâng đầu dậy, tay run rẩy liên tục lau vết m.á.u ngừng chảy từ khoé miệng của và che lỗ m.á.u ở .
Ba cha con nhà họ Trịnh thấy như , cũng tiến đến xung quanh.
Lúc ngang qua Đinh Mộ, bác Trịnh tỏ vẻ điều nhưng thôi, nhưng Đinh Mộ giả vờ như thấy.
Sau khi mấy tên cầm đầu giết, mấy chục tên cướp phía , nhất thời như thế nào.
Một tên đàn em ngẩng đầu Đinh Mộ: “Lời của cô còn tính ?”
“Ý của là đang đến chuyện gì?” Khoé miệng của Đinh Mộ khẽ giật. Anh mà cũng khá dũng cảm.
“ chỉ cần lương thực.” Tên đàn em chăm chú cô, sợ cô đổi ý.
“Được!”
Đinh Mộ đưa mắt hiệu với Đầu Trọc. Đầu Trọc mở khoang hành lý ở xe, kéo nửa túi khoai lang đỏ ở bên trong .
“ lời giữ lời. Túi khoai lang đỏ cầm !”
Tên đàn em nhận chỗ khoai lang đỏ đó, mở lướt qua, phân phát cho mười mấy theo mặt nhóm Đinh Mộ.
Chia xong cong thừa mười cân, đổ chỗ khoai lang đỏ còn đó lên lớp bùn dính m.á.u và lăn qua lăn . Sau đó nhặt lên, gói , bôi m.á.u lên và mặt của .
Những theo vô cùng khó hiểu, tên đàn em trầm giọng : “ Đại ca A Thủy cùng với ba bốn sống c.h.ế.t giành giật mới giữ túi lương thực khó kiếm .”
Đấu tranh sinh tồn trong thời mạt thế , con ai cũng đều là tinh khôn cả.
Mười mấy nhanh chóng bước đến lấy m.á.u mặt đất bôi lên . Thậm chí còn lăn lộn vài vòng mặt đất.
Xách túi khoai lang đỏ mặt đất lên, tên đàn em dẫn mười mấy nhấc chướng ngại vật chặn ở đường lên nhanh chóng rời .
“Người đàn ông thật sự là dũng cảm và quyết đoán!” Đầu Trọc cảm thán khi bóng dáng họ rời .
Loạn thế xuất hùng, đàn ông sẽ cơ hội bộc lộ tài năng.
“Mấy còn tiếp tục theo chúng nữa ?” Đinh Mộ lạnh lùng Hà Tú Lệ đất.
Bác Trịnh vội vàng gật đầu: “Có, chúng lập tức lên xe.”
“Dù mấy cũng để A Thủy an nghỉ chứ?” Hà Tú Lệ trông vẻ điên rồ: “Tại cháu độc ác như ?”
“Cháu chỉ dùng cách của trả mà thôi.” Đinh Mộ lạnh .
“Đầu Trọc, gọi tất cả họ Trịnh ở xe xuống, để họ tiễn đưa A Thuỷ. Cậu cùng với Gia Minh lái xe ở phía , chúng lập tức xuất phát.”
Đinh Mộ kịp mở miệng , Mai Ngạn Quân trực tiếp .
Bác Trịnh thấy , đồng tử khẽ động: “Chúng lập tức lên xe.”
Không dám trì hoãn một chút nào nữa, Trịnh Hoằng với Trịnh Vĩ vội vàng kéo Hà Tú Lệ lên. Hai mỗi nhấc một tay của bà và về phía xe phía .
“Đợi một chút, để Trịnh Tín đổi chỗ với bà !” Đinh Mộ kịp thời ngăn cản bọn họ nhấc chân lên xe.
Nếu cách thì cần thiết để ở mắt gây khó chịu.
“Cháu……” Hà Tú Lệ yếu ớt thêm điều gì nữa nhưng hai đứa con con trai nhấc về chiếc xe ở phía .
Sau khi lên xe, cũng ai hỏi nguyên nhân vì Hà Tú Lệ lên xe .
DTV
Khi xảy xung đột, Diêu Nghiêu cũng đóng tấm thép của cửa sổ , ba Trương Bằng Phi với thím Trần cũng mở cửa sổ hé một chút nên bọn họ đều rõ chuyện ở bên ngoài.
Nhìn thấy Hà Tú Lệ hai đứa con trai đưa lên xe phía , thím Trần bĩu môi, liếc mắt khinh thường, lấy một quyển sổ ở trong lên đó.
“Mẹ, xe xóc, cái gì , cẩn thận kẻo hỏng mắt.”
Trông Lý Trí Dũng giống như một học sinh đang bài tập, miệng còn lẩm bẩm điều gì đó.
Thím Trần thèm để ý , một lúc bà lập tức cất quyển sổ trong túi.
Sau khi xe khởi động, một ở trong xe nhỏ giọng chuyện, một thì nhắm mắt nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-220.html.]
Trịnh Tư với Trịnh Nhụy thấy cả cũng lên xe thì vui, bắt chuyện với Thẩm Khả Nhi.
từ nhỏ, Thẩm Khả Nhi là một đứa trẻ tinh ranh. Cô bé đều thấy rõ ràng chuyện ở bên ngoài xe. Ban đầu cô bé còn trở thành bạn bè với Trịnh Tư và Trịnh Nhụy nhưng lẽ là khả năng. Người lớn nhà họ coi lòng của thím Đinh thành lòng lang thú, thật là điều mà.
Đây là đầu tiên Trịnh Tín ngoài mấy năm nên vô cùng hào hứng, chia sẻ chuyện xảy đường với Trương Diệp. thao thao bất tuyệt một lúc lâu cũng thấy Trương Diệp đáp .
Đó là do bà nội Trương Diệp dùng tay bịt chặt miệng Trương Diệp để cho nhóc , suýt chút nữa khiến cho nhóc trợn mắt. Bà nội Trương Diệp với Trịnh Tín: “Diệp Nhi ngủ , mấy đứa đừng chuyện ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của .”
Lục Mộc Thần cùng hàng thấy , khẽ nhếch môi mỉm với Trương Diệp.
Trương Diệp bất đắc dĩ, khẽ vỗ tay bà nội của , ý bảo bà buông tay nên bà mới buông lỏng tay.
Ngồi gần họ nhất là Từ Hiểu Linh đang ôm con trong lòng, cảm nhận bầu khí đổi, trong lòng thầm thở dài.
Mai Đóa với Mai Vũ Văn phía liếc mắt , chuyện gì.
Đinh Mộ phía buồng lái nên tất nhiên tranh chấp của bọn trẻ.
Với chuyện của Hà Tú Lệ, cô cũng thành để trong lòng. Không hợp thì tách là .
Đinh Mộ nhắm mắt nghỉ ngơi, Mai Ngạn Quân thấy vẻ mặt cô vẫn như bình thường thì yên lòng.
“Gia Minh, chúng còn cách thành phố bao xa?”
Lý Gia Minh đưa bản đồ cho Mai Ngạn Quân, “Anh Quân, nửa tiếng nữa chúng thể thành phố .”
“Chúng sẽ thành phố, chúng đường vòng từ bên cạnh.”
Mai Ngạn Quân chỉ bản đồ bản đồ .
Đinh Mộ mở mắt : “Đi đường vòng gì?”
“Vừa bọn cướp , đại ca của bọn họ nắm giữ trong thành phố, còn cấu kết với chính phủ, quan hệ phức tạp, chúng mới g.i.ế.c c.h.ế.t mấy tên thủ lĩnh của bọn họ, hơn nữa đoàn xe thành phố sẽ là mục tiêu lớn.”
Đầu Trọc xong ở một bên xoa tay hầm hè : “Chúng tới thì chúng tiếp, cũng là thể đánh .”
“Tình thế bây giờ phức tạp, thể tránh thì tránh , nên lãng phí nhiên liệu.”
Mai Ngạn Quân liếc mắt một cái, từ khi nào mà trở thành phần tử hiếu chiến như ?
Đầu Trọc là lắng lời khuyên, suy nghĩ một chút liền hiểu mấu chốt trong đó.
“Em lời .”
Lái xe hơn một tiếng, Mai Ngạn Quân lái cho Diêu Nghiêu.
“Sau khi lái xe qua ngọn núi , chúng sẽ rời khỏi thành phố.” Lý Gia Minh bản đồ với Mai Ngạn Quân.
Đã quá mười hai giờ, chắc đều đói bụng .
“Anh Quân, giữa trưa , chúng tìm chỗ nào đó mát mẻ để dừng nấu cơm trưa .” Đinh Mộ đề nghị.
“Được!”
Trên con đường phía rải rác những đang lẩn trốn, quần áo của bọn họ tả tơi, đỡ bước về phía , họ đều gầy gò, vẻ mặt c.h.ế.t lặng.
Khi thấy một chiếc xe ô tô đ ngang qua, họ ngơ ngác mất một lúc lâu mới phản ứng , đuổi theo nhưng vài bước từ bỏ.
Mong dừng ăn cơm trưa nghỉ ngơi của Đinh Mộ thất bại.
Xe càng về phía thì càng nhiều xuất hiện.
“Anh Quân, bây giờ?” Lý Gia Minh thấy những phía tiếng xe thì đều ngăn cản, khiến trong lòng của chút hoảng sợ.
Mai Ngạn Quân thị lực , chỉ cần liếc mắt một cái liền phát hiện trong đám hỗn loạn đó ít nhiễm bệnh.
“Trong đám đó nhiễm bệnh, lái xe lên đây.”
Nói xong nhấn mạnh chân ga, chiếc xe lập tức tăng tốc lao ngoài.