Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:53
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo sát phía là chiếc xe việt dã do Trịnh Hoằng lái, thấy xe của đám Mai Ngạn Quân tăng tốc vượt qua, đ.â.m đập lên mui xe việt dã, sắc mặt tái nhợt, hai bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, theo bản năng suýt chút nữa thì dẫm phanh , cắn răng một cái, đó đạp ga đuổi theo chiếc xe xuyên qua đám .

Hà Tú Lệ ở phía lớn tiếng hét lên: “Đâm c.h.ế.t ! A Hoằng, con thể đ.â.m c.h.ế.t những vô tội đó chứ?”

“Bà câm miệng ! Bà đang hại c.h.ế.t thì bà mới lòng đúng ?”

Bác Trịnh trách mắng, dù cho mắt ông mờ nhưng ông vẫn thể thấy rõ những nốt mụn đầu và mặt của đó.

“Mấy đều là đao phủ!” Hà Tú Lệ kích thích cho chút cuồng loạn.

Những chạy nạn thấy chiếc xe nhỏ lao dân đang chắn đường như sát thần, cuối cùng ai dám nhảy ngoài tìm c.h.ế.t nữa.

Dọc theo đường đều là chạy nạn, Mai Ngạn Quân cũng dám khinh thường.

“Mộ Mộ, đường an , chúng ăn cơm trưa xe nhé!”

“Được, Đầu Trọc, thông báo cho đám Trịnh Hoằng .”

Khi xuất phát, thức ăn và nước uống cũng chuẩn sẵn xe việt dã để đề phòng trường hợp khẩn cấp.

“Thím Trần, thím đây một chút.” Đinh Mộ hô lên.

Kể từ khi lên đường, Đinh Mộ giao việc hậu cần và nấu nướng cho thím Trần phụ trách.

Đinh Mộ kéo ghế dựa lấy một giỏ khoai lang đỏ và ngô nấu buổi sáng lên, “Thím Trần, đường an , nên chúng ăn cơm trưa xe nhé!”

“Không thành vấn đề, thể lấp đầy bụng là .”

Thím Trần việc càng ngày càng sảng khoái.

Đào Dương ở phía cũng chủ động tới giúp đỡ, hai di chuyển thùng, phân phát đồ cho phía .

Trên đường quá nhiều chạy nạn, Đầu Trọc nâng hết tất cả tấm thép cửa sổ của lên.

Xe đột nhiên xóc nảy một cách dữ dội, đứa bé trong lòng n.g.ự.c Từ Hiểu Linh dọa sợ tới mức lớn, cô vội vàng vén áo lên nhét v.ú trong miệng đứa bé để trấn an.

“Mọi hãy bám chặt , đoạn đường khá xóc .” Lý Gia Minh ở phía nhắc nhở .

“Có chuyện gì thế?” Đinh Mộ phía .

Bùn đất đường phía là một mảnh đỏ như máu, đầu gãy, mất một bên mắt, đường ít nội tạng và bộ phận cơ thể như tay chân cụt, một còn xe đè nát và trộn lẫn với bùn đất, cảnh tượng cho sợ hãi.

May mắn là Đầu Trọc dự kiến điều , nên kéo tấm thép cửa sổ của lên, nếu để thấy cảnh thì ai còn nuốt trôi cơm nữa.

“Đây là gì?” Đinh Mộ cảm thấy khó hiểu.

Sắc mặt Lý Gia Minh vẫn như bình thường mà : “Chị dâu, đây đều là những chạy nạn ô tô đ.â.m chết, hẳn là phía một đoàn xe qua.”

“Có thể đó chính là đội mà chúng thấy dấu vết ô tô đây chăng?”

“Cũng thể loại trừ khả năng .” Lý Gia Minh , cả đoạn đường đều là một mảnh m.á.u thịt mơ hồ, nếu xuống xe kĩ, thì căn bản thể .

Xe dần dần rời khỏi khu vực , mặt đường trở nên thông thoáng hơn.

Đinh Mộ lấy bát thức ăn của Bình An và Thiểm Điện , đổ thức ăn cho chó , đó xé hai chiếc xúc xích, bỏ thêm giăm bông ức gà bát chúng.

Khi cô cầm lên thì thấy hai con ch.ó đang đất cẩn thận gặm ngô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-221.html.]

Thấy cô đến, Bình An và Thiểm Điện vui và phe phẩy cái đuôi.

Trịnh Tư chiếc mũi thính như chó, thông minh, cách hai hàng mà cô bé cũng thể ngửi thấy mùi thịt.

“Dì Đinh, dì cho chó ăn thịt ?”

“Ừm.” Đinh Mộ nhàn nhạt đáp .

“Trước đây nhà chúng cháu cũng nuôi một con chó, đều ăn đồ ăn thừa trong nhà, bà nội cháu , chó là loài súc vật, mỗi ngày chúng nó chỉ ăn với ngủ, nên cần cho chúng nó ăn ngon như . Buổi trưa chúng cũng chỉ ăn khoai lang đỏ và ngô thôi.” Nói xong, cô bé đáng thương vô cùng mà Đinh Mộ.

Cô bé hồn nhiên hoạt bát, nhưng mà hề dễ thương.

Mấy đứa trẻ trong nhà xong, liền đầu cô bé.

Đinh Mộ để ý đến cô bé, cô vuốt lông của Bình An và Thiểm Điện, hai chú chó hiểu ý của cô, chúng nâng đôi mắt ướt dầm dề mà Đinh Mộ, “Không , mau ăn !”

“Bình An và Thiểm Điện là súc vật, chúng là một phần của gia đình chúng , là nhà của chúng , chúng nó bao giờ ăn thức ăn thừa.”

Mai Đóa tức giận lên phản bác lời của cô bé, Bình An ngoan ngoãn l.i.ế.m tay cô nhóc.

“Sau cho phép chạm Bình An và Thiểm Điện nữa.” Thẩm Khả Nhi lên khí phách .

“Được , mấy đứa xuống hết , đường xóc nảy lắm đấy.”

Đinh Mộ trấn an xong hai chú chó, đôi mắt liếc vẻ mặt tức giận của Trịnh Tư, “Thím Trần, dì để mắt đến bọn trẻ nhé, đừng để cho chúng loạn.”

, cô cứ việc !” Thím Trần tủm tỉm với cô.

Đinh Mộ rời , bà lập tức nghiêm mặt xuống, vẻ mặt nghiêm túc với Trịnh Tư và Trịnh Nhụy đang nhỏ giọng chuyện ở phía : “Ăn no thì nhắm mắt nghỉ ngơi , đừng ảnh hưởng đến khác.”

Sau hơn ba tiếng lái xe, đường mới còn chạy nạn, mà dấu vết bánh xe của đoàn xe phía lệch khỏi hướng mà đám Đinh Mộ đang tới.

Trong thời gian , dừng mười phút để xuống xe và giải quyết vấn đề sinh lý của .

Lại nữa lên đường, lái xe đổi thành Trương Bằng Phi.

DTV

Ngoại trừ trẻ em và già, thì về cơ bản tất cả xe đều thể lái xe.

Khi họ khởi hành, Mai Ngạn Quân bảo với Lam Vũ, cứ cách hai tiếng sẽ đến lái cho nhà họ Trịnh ở xe việt dã, nhưng vụ của Hà Tú Lệ, dường như cũng quên mất chuyện đó.

Anh nhắc đến vấn đề đó, thì đám Lam Vũ cũng sẽ coi như , đường , Mai Ngạn Quân và Đinh Mộ giúp đỡ khá nhiều.

một cảm kích, mà còn coi đó là chuyện hiển nhiên.

Mặt trời lặn về phía Tây, Trương Bằng Phi dựa theo chỉ dẫn của Lý Gia Minh, rẽ xe một chỗ sâu bên trong thung lũng.

Ngồi xe cả một ngày, đều mệt c.h.ế.t .

Sau khi dừng xe , đều vội vàng tìm chỗ để giải quyết vấn đề.

Đinh Mộ phụ giúp Mai Ngạn Quân lấy nguyên liệu và nồi chảo để nấu bữa tối, thím Trần rảnh tay, cũng lên giúp đỡ.

cẩn thận đếm nguyên liệu nấu ăn bàn, khi thấy ba túi thịt, bà nhíu mày, đó cầm lấy nhét cho Đinh Mộ: “Lấy về cất , nhiều như , thịt cũng thể đủ cho từng .”

“Thím Trần, chút thịt nhiều lắm, chính chúng cũng cần ăn.” Đinh Mộ cảm thấy bất đắc dĩ.

“Thím hiểu, mấu chốt là ăn mì ăn đến đáy bát, họ chung đường với chúng cũng .”

Loading...