Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 232
Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:44:18
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Ngạn Quân nhíu mày, đôi mắt đầy vẻ suy tư.
Trong chớp mắt, Mai Ngạn Quân biến mất tại chỗ. Đinh Mộ với các con: “Các con cắn ? Mấy con rắn mà các con b.ắ.n đều là rắn nọc độc mạnh, nếu thương thì nhất định .”
Bọn trẻ lắc đầu, Mai Vũ Văn tiến lên một bước trầm tĩnh : “Mẹ yên tâm! Chúng con cách từ xa b.ắ.n c.h.ế.t rắn độc, hơn nữa tất cả đều b.ắ.n trúng đầu rắn.”
Hai con đang chuyện, trong thời gian đầy một chén , Mai Ngạn Quân trở .
“Thế nào ?” Đinh Mộ sốt ruột hỏi.
Mai Ngạn Quân bình tĩnh : “Tình hình lắm, chúng về .”
Khi họ trở về sân, từ miệng Mai Đóa rằng ở phía núi rắn độc.
Thấy Mai Ngạn Quân xách tay một loạt rắn độc mà bọn trẻ bắn, đồng loạt hít một lạnh.
“Rắn cạp nong ư?” Đầu Trọc chỉ con rắn vằn trắng hỏi.
Lý Gia Minh càng là kêu lên thất thanh: “Đệt! Rắn sa mạc! Sao nó xuất hiện ở đây?”
“Toàn là rắn độc!”
Thẩm Khả Nhi tự hào chỉ con rắn cạp nong với Đầu Trọc: “Ba, ba thật là giỏi, liền ngay loại rắn mà con bắn.”
DTV
“ ! Con gái ba thật sự là thông minh dũng cảm, sắp vượt qua ba .” Đầu Trọc vui vẻ khen ngợi.
Nhiều rắn như , Vạn Nhạc Vận nổi da gà khắp . Cô Đầu Trọc khen con gái, liền nhéo mạnh hông .
Đầu Trọc đau đến mức méo mó mặt mày, miệng dám kêu tiếng nào.
“Cái gì? Toàn là rắn độc, tại chúng xuất hiện đông đảo ở đây ?” Thím Trần xong, đồng tử co , bà nắm chặt quần áo ngực.
Ba vợ của Trương Bằng Phi là Lưu Hoa Bân xem hết các loại rắn. Trước khi tận thế, ông là giáo viên trung học, hồi đại học từng tham gia một đề tài nghiên cứu về các loại rắn độc thế giới.
“Phần lớn các loài rắn sống ở vùng đồi núi, thể do biến đổi khí hậu gây áp lực lớn lên sự sinh tồn của động vật, khiến cảm nhận chúng với môi trường sai lệch.”
“Trời lạnh khủng khiếp như đợt mà rắn vẫn sống .” Đầu Trọc cảm thấy khó tin, khi tận thế chỉ thấy rắn bàn ăn.
Ba của Trương Bằng Phi cầm một con rắn hổ mang, đầy tiếc nuối, đây là nguyên liệu tuyệt vời để ngâm rượu.
Ông chậm rãi : “Có câu : Rắn đường của rắn, chuột đường của chuột. Khi còn ở nông thôn, mỗi năm tiết kinh trập, nhiều rắn bò đường phơi nắng, chúng sẽ trốn ngủ đông mùa đông.”
“Cùng hội cùng thuyền, cả hai thứ đều xuất hiện, tiếp theo còn cái gì nữa?” Đầu Trọc xoa tay, mong chờ những chặng đường phía .
Anh dường như nghiện đánh quái vật, Đinh Mộ trợn mắt: “Sau một quãng thời gian cực lạnh khắc nghiệt kéo dài, luôn những sinh vật kiên cường sống sót, ví dụ như loài chúng .”
“Sau núi xuất hiện nhiều rắn độc, ngoài mấy loại , còn nhận rắn đuôi ngắn, rắn hoa mai, rắn bụng trắng, rắn mũi nhọn, và một loài thường thấy.” Mai Ngạn Quân căng thẳng, khuôn mặt ngăm ngăm nghiêm nghị.
Lâm Trí Viễn xong ý kiến của , tổng kết: “Được , chúng nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi đây!”
Ông dứt lời, bộ đàm của Mai Ngạn Quân vang lên giọng gấp gáp của Trịnh Hoằng: “Ngạn Quân, xung quanh lều của chúng phát hiện mấy con rắn. Anh ở đó ? Nhận hãy trả lời.”
“Có, nhận ! đến ngay.” Mai Ngạn Quân kết thúc cuộc gọi bộ đàm, với Đầu Trọc: “Các thu dọn đồ đạc , sang bên nhà họ Trịnh xem .”
“Em cùng !” Đinh Mộ lấy từ túi hai cái khẩu trang đeo lên.
Ngoài hai cái lều, đất hai con rắn đập nát đầu. Đinh Mộ dùng gậy chọc, chúng chết, là rắn cạp nong và rắn hổ mang.
Anh em Trịnh Hoằng và Trịnh Vĩ mỗi cầm một cái xẻng từ lều .
“Anh Quân, hai đến ! Nhìn xem, chúng g.i.ế.c thêm một con rắn lều.” Thấy vợ chồng Đinh Mộ, Trịnh Vĩ giơ con rắn g.i.ế.c cho họ xem.
Mai Ngạn Quân hỏi: “Không ai cắn chứ?”
“Không, là chị dâu phát hiện con rắn cạp nong đầu tiên bên cạnh thùng nước, đó lượt phát hiện mấy con quanh lều.”
Trịnh Vĩ xong, Trịnh Hoằng lo lắng hỏi: “Ngạn Quân, ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-232.html.]
“Bác Trịnh hôm nay thế nào?” Đinh Mộ hỏi đợi Mai Ngạn Quân trả lời.
“Đã hết sốt , vết sưng ở cổ cũng giảm nhiều.” Tình hình bệnh của ba chuyển biến khiến em họ thở phào nhẹ nhõm.
“Các thì ?”
Trịnh Hoằng gật đầu: “Cơ thể chúng đều khỏe mạnh, triệu chứng gì.”
“Tốt! Bây giờ các thu dọn đồ đạc ngay, chúng sẽ xuất phát rời khỏi đây ngay.” Giọng trầm thấp của Mai Ngạn Quân vững vàng, mang cảm giác an .
Anh em Trịnh Hoằng vội vàng gật đầu: “Chúng sẽ thu dọn ngay.”
Trở về sân, Mai Vũ Văn và Mai Đóa thu dọn quần áo đang phơi. Trong phòng nhiều đồ, vì mỗi sáng khi thức dậy, Đinh Mộ sẽ thu phần lớn đồ gian.
Mai Ngạn Quân nhanh chóng thu dọn bếp núc, nồi niêu bát đĩa, bàn ghế. Bốn trai độc gồm Lam Vũ và Lý Gia Minh, đeo ba lô từ lầu xuống.
“Các kiểm tra hai chiếc xe, xem trong các góc xe rắn .”
Bốn nhận lệnh ngay, lâu , bộ đàm truyền đến giọng của Trần Tử Kiện, và Lý Gia Minh phát hiện hai con rắn độc xe địa hình.
Mọi lượt lên xe, vẫn là Mai Ngạn Quân phụ trách lái, Lý Gia Minh ở bên cạnh chỉ đường.
Xe chạy một đoạn, thấy cảnh tượng khiến ai cũng rợn tóc gáy.
Giữa đường phía đầy rắn đang cuộn , Đinh Mộ cảm giác như đang tổ rắn.
Rắn quá nhiều, thể vượt qua nhưng Đinh Mộ sợ rắn chui gầm xe, cô thà đường vòng cũng mạo hiểm, bèn hỏi: “Gia Minh, đường nào khác ?”
“Có, chị dâu, bên con đường nhỏ thể xuyên qua dãy núi .” Lý Gia Minh chỉ lối rẽ bên phía .
Mai Ngạn Quân đưa mắt chằm chằm phía , : “Vậy chúng đường vòng.”
“Anh, cần với Trịnh Hoằng phía ?” Đầu Trọc cầm bộ đàm.
“Không cần, họ thấy sẽ theo.” Mai Ngạn Quân nhạt, ánh mắt thản nhiên.
Chiếc xe lăn bánh gần ba giờ đồng hồ con đường bùn lầy trong rừng núi, cảm nhận nước trong két nước của xe đang sôi sùng sục.
“Gia Minh, chúng cần tìm chỗ nghỉ ngơi, nước trong két nước sôi trào .” Mai Ngạn Quân chăm chú đèn cảnh báo nhiệt độ bảng đồng hồ của xe.
“Anh Quân, phía chướng ngại vật.”
Lý Gia Minh cầm ống nhòm, về phía chớp mắt.
Đinh Mộ đang nhắm mắt điều khiển gian bằng ý thức thì mở mắt, cầm lấy ống nhòm. Con đường giữa hẻm núi, năm đội nón rơm, cầm d.a.o và rìu, cạnh hàng rào gỗ quấn đầy dây thép gai.
“Thổ phỉ chặn đường đánh cướp chăng?” Đinh Mộ nghi hoặc.
Đã cách tương đối gần, tránh cũng kịp nữa .
Ánh mắt Mai Ngạn Quân lạnh lùng, giọng uy nghiêm: “Lam Vũ, Bằng Phi chuẩn , chúng qua xem !”
Chiếc xe từ từ dừng , Đinh Mộ cũng lấy nỏ trong túi . Năm đầu xe quan sát xe, hành động gì thêm.
Kẻ địch động, mấy Đinh Mộ xe cũng lặng lẽ .
Sau thời gian uống một tách , xe cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, một tiến lên, lịch sự gõ cửa xe.
Người cạnh cửa xe Mai Ngạn Quân: “Anh, mở cửa ?”
Lam Vũ cầm s.ú.n.g ngắm tiến lên, gật đầu với Mai Ngạn Quân.
“Mở !”
Ấn công tắc cửa xe, cạnh cửa xe vội lùi một bước.
Cửa xe từ từ mở , vẫn thấy ai bước , xe ngẩng đầu trong xe.