Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:44:27
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô là một thông minh nên cách lợi dụng đứa bé để thu hẹp cách với Đinh Mộ.
“Việc đặt tên cho đứa bé quan trọng, nên thường do cha của đứa bé đặt để thể hiện mong của họ với đứa bé.”
Từ Hiểu Linh chút lo lắng, sợ cô sẽ từ chối: “Chị dâu. Nếu nhờ chị thì em với con cũng sống đến hôm nay. Em nhờ chị đặt tên, cũng coi như là món quà cuối cùng cho đứa bé.”
“Vậy để suy nghĩ kỹ xem.” Lau khô nước tay, cô giơ tay nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt trắng nõn của đứa bé.
“Đứa bé vẫn họ Trịnh ?” Đinh Mộ hỏi.
“Không, lấy họ Từ của em .”
Đinh Mộ suy nghĩ một chút, đó mỉm : “Từ Nặc, chúng gọi nó là Từ Nặc!”
“Là lời hứa ?” Từ Hiểu Linh vui vẻ .
“Ừ, hy vọng khi thằng bé lớn lên sẽ là giữ lời hứa.” Đinh Mộ một lời nhiều ý .
“Được, em nhất định sẽ dạy dỗ thằng bé thật .”
Trịnh Nhuỵ ở bên cạnh thùng nước ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ vô cùng ngưỡng mộ: “Dì Đinh, dì cũng đặt cho cháu một cái tên mới nữa, ?”
Đinh Mộ buồn cô bé. Đứa trẻ thật nhạy cảm: “Cháu lấy tên gì.”
Cô nhóc nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Giống như em trai .”
“Vậy cháu cũng lấy họ Từ giống ? Gọi là Từ Nhuỵ thì như thế nào?” Cứ như , hai đứa bé lập tức còn liên quan gì đến nhà họ Trịnh.
DTV
“Được. Từ bây giờ cháu sẽ tên là Từ Nhuỵ!” Từ Nhuỵ đợi Từ Hiểu Linh lên tiếng, cô bé ngây ngô và nhắc nhắc tên đổi của .
Từ Hiểu Linh con gái thích nhà họ Trịnh nên dù hiện tại mỗi ngày đều ở đường xóc nảy, nhưng cô bé càng ngày càng hoạt bát hơn, khiến cô càng cảm thấy bản lựa chọn đúng.
“Chị dâu, cảm ơn chị!” Từ Hiểu Linh chân thành cảm ơn.
“Vậy về , hai giặt nhanh lên về ăn cơm!”
Nhóm Đinh Mộ nghỉ ngơi đến gần bốn giờ chiều mới bắt đầu xuất phát. Mặt trời vẫn chiếu chói chang nhưng nóng gắt như buổi trưa.
Mai Ngạn Quân với Lý Trí Dũng cũng đổi thời gian lái xe để lợi cho xe nhất trong hai thời gian là bình và bốn giờ chiều. Mỗi di chuyển bốn giờ đồng hồ.
Giữa trưa thì sẽ lập tức tìm một nơi để tránh nóng và nghỉ ngơi.
Cứ như , hành trình của họ chậm nhiều nhưng cũng bởi vì biện pháp nào khác. Nhiệt độ khí cao, xe hư hỏng càng lớn và cũng chịu nổi.
Có nhiều , giữa trưa là lúc thời điểm nóng nhất ngay cả điều hòa trong xe cũng thổi gió nóng.
Rắn độc xuất hiện ở khắp nơi nên họ liên tục gặp chúng.
Trên đường càng ngày càng thấy nhiều xác c.h.ế.t hơn. Có một xác c.h.ế.t biến thành bộ xương khô, một loài chuột và rắn sống chung hoà bình với , cùng chia sẻ bữa tiệc lớn.
Trên đường liên tục xảy các tình huống. Mai Ngạn Quân, Diêu Nghiêu và Lý Trí Dũng cải tạo gầm xe và lắp đặt thêm thiết cảm ứng.
Đinh Mộ xem cuốn sách ghi chú nhỏ ở trong tay. Đây là ghi chú mỗi sâu tử thần xuất hiện, bao gồm thời gian xuất hiện, đặc điểm và kích thước lớn nhỏ của chúng.
Trên đường , họ nhiều chiến đấu với sâu tử thần nên tìm quy luật để g.i.ế.c c.h.ế.t những con sâu tử thần . Những nơi như thành thị hoặc nơi nhiều sinh sống nhất chính là nơi mà loài chuột với sâu tử thần thường xuyên xuất hiện nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-235.html.]
Sâu tử thần vô cùng thông minh. Chúng sẽ săn và mai phục ở những nơi tập trung nhiều sinh sống. Sâu trưởng thành hành động nhanh nhẹn và sẽ chủ động tấn công nếu cảm nhận sinh vật sống.
“Chị dâu, phía một thôn trang nhỏ bỏ hoang. Chúng nên đó nghỉ ngơi ?” Lý Gia Minh dùng kính viễn vọng quan sát cẩn thận ngôi làng nhỏ xuất hiện phía .
“Đi, dù cũng hơn so với việc ăn ngủ ngoài trời hoang dã.”
Đi ngang qua những nơi nhà ở, họ sẽ lập tức nghỉ ngơi thêm một hoặc hai ngày. Trước đó, họ liên tục đường gần nửa tháng.
Ngôi làng nhỏ, chỉ một vài ngôi nhà, đa đều vùi lấp, chỉ còn một hoặc hai tầng lộ bên ngoài. Một ngôi nhà chỉ một tầng với mái che hoặc lối cầu thang mái.
Nhà ở dấu vết của bếp khói, tất cả đều trông sạch sẽ. Chắc là khi xảy rét đậm rét hại thì ai sống ở đây nữa .
Sau khi xuống xe, Đinh Mộ liên tục tháo ống nước của mấy nhà nhưng đều nước, khả năng giếng nước bùn lấp kín.
Thím Trần kéo Vương Huệ Trinh với ba Trương Bằng Phi xem xung quanh hai ngôi nhà cao hơn một chút ở bên cạnh. Cuối cùng họ chọn một ngôi nhà ba tầng chỗ nghỉ ngơi. Mọi nhanh chân nhanh tay lấy ngải cứu để xông khử trùng phòng ở.
Thấy Đinh Mộ , thím Trần giữ cô và hỏi: “Mộ Mộ, hai ngày nữa là tết , là chúng ở đây ăn tết xong thì xuất phát?”
“Ăn tết ư?” Đinh Mộ vẻ mặt mờ mịt.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một năm nữa trôi qua.
Mẹ của Trương Bằng Phi lắc đầu: “Nếu chúng nhắc nhở, qua mấy năm nữa thì hẳn những trẻ tuổi sẽ còn nhớ nữa.”
“Nghe mấy thím, chúng ăn tết ở đây.”
Khóe miệng Đinh Mộ cong lên, trong mắt tràn đầy ý .
“Thím Trần, thím phân chia phòng cho .”
Vừa cô định ngoài, kiểm tra tình hình xung quanh với Mai Ngạn Quân, nhưng thím Trần túm .
“Mộ Mộ, bọn thím mới xem qua, tầng cao nhất một gian phòng tính riêng tư , bọn thím định sẽ sắp xếp cho cháu với Ngạn Quân ở đó.”
“Thím Trần, cháu và Ngạn Quân sẽ ở tầng một, thím đấy, nếu chuyện gì xảy thì chúng cháu thể kịp thời phát hiện.”
Không thể cô đổi ý, thím Trần đành bỏ cuộc.
Sau khi khỏi nhà, Đinh Mộ ngẩng đầu lên bầu trời.
Mỗi ngày mặt trời đều treo cao bầu trời tỏa ánh sáng gay gắt, cho con sinh một loại ảo giác như thời gian đang ngừng trôi, ngờ tới là năm mới đến bất ngờ như .
Nhìn lũ trẻ đang bận rộn dọn đồ từ trong xe như những con ong chăm chỉ, Đinh Mộ quyết định vì lũ trẻ, vì sự kì vọng của , những sẽ tổ chức ăn tết, mà còn cho cái tết thật sôi nổi mới .
Mai Ngạn Quân dẫn theo Diêu Nghiêu, Trương Bằng Phi và mấy đàn ông khác lắp đặt cảm ứng ở các hướng, để khi bất cứ sinh vật nào xuất hiện là thể nhanh chóng phát cảnh báo cho họ.
Cô cẩn thận dạo quanh thôn thì phát hiện gì bất thường, nên cô rắc một vòng bột phấn hùng hoàng để đuổi rắn.
Khi trở về cô gặp Mai Ngạn Quân đang ngoài tìm cô: “Các ở bên đó xong ?”
“Mọi thứ sắp xếp xong xuôi , thím Thẩm còn hai ngày nữa là đến tết, bôn ba lâu như , nghĩ nên ăn cái tết náo nhiệt một chút.”
Suy nghĩ của mà trùng hợp với suy nghĩ của cô.
“Trùng hợp quá, em cũng nghĩ như .” Đinh Mộ nhoẻn miệng .
Khi xung quanh ai, Đinh Mộ lấy từ trong gian những nguyên liệu nấu ăn cần thiết cho việc ăn tết, đó bảo Mai Ngạn Quân thu trong gian của ảnh để dự phòng.