Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:44:52
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu Trọc và Lam Vũ đồng thời gào lên, “Chỉ với cái dáng vẻ hèn nhát của mấy mà còn đánh chúng , !”

, cũng mở to mắt xem chúng trang những thứ gì.”

Nhất thời, khí trong xe trở nên náo nhiệt.

Cho dù ăn cơm trưa, cũng ngăn cản vui vẻ.

Sau khi xe chạy hơn một tiếng đồng hồ, Trương Bằng Phi chủ động lên Mai Ngạn Quân lái xe.

Đinh Mộ cầm máy tính bảng lướt qua bản đồ đó, “Gia Minh, xem đoạn đường chỗ nào thích hợp dừng , chúng chọn một chỗ để nghỉ qua đêm.”

“Được, để em xem thử.” Lý Gia Minh nhận lấy xem xét cẩn thận.

“Hôm nay chúng đều ăn uống gì mấy, tối nay ăn một bữa thật ngon.” Đinh Mộ thầm tính toán.

“Chị dâu, em thấy chỗ khá thích hợp, bốn bề là núi, mấy con sâu .”

“Được, chọn chỗ , còn cách bao xa nữa?”

“Khoảng hơn một tiếng nữa sẽ đến.”

Sau khi xe chạy gần hai tiếng đồng hồ, bọn họ đến địa điểm mà Lý Gia Minh thể dựng trại.

Xuống xe, Đinh Mộ một lượt, thật sự là một nơi , kín đáo yên tĩnh, bốn bề là núi, cho dù qua con đường lớn phía để ý, khó phát hiện nơi .

Từ sáng đến giờ, đều ở trong xe.

Cuối cùng cũng dừng , lượt xuống xe, Đầu Trọc tìm sẵn chỗ cho “giải quyết nỗi buồn”.

Mai Ngạn Quân lấy bàn ghế, nguyên liệu nấu ăn cho buổi tối, bếp lò và nước từ trong gian .

Trưởng bộ phận hậu cần thím Trần vệ sinh trở về, bà tận tâm nhanh chóng vị trí việc, bà rửa nồi vo gạo, lập tức nấu hai nồi cơm.

Đinh Mộ giúp dựng ô che nắng, đó Đào Dương và Dương Thiến Vân lượt trở về, sắp xếp bàn ghế, rửa rau cắt thịt.

Mơ hồ, Đinh Mộ cảm thấy cảm giác theo dõi.

Giác quan thứ sáu của cô luôn chính xác, khi dựng ô che nắng, cô lấy một chiếc nỏ tay nhỏ từ trong ba lô lưng buộc .

“Chị dâu, chị định luyện tập ?” Lưu Lệ thấy Đinh Mộ buộc nỏ tay, hỏi.

“Ừm, lát nữa lên núi xem .”

rõ, đợi lát nữa Mai Ngạn Quân trở về, hai sẽ cùng lên núi.

Sau khi buộc nỏ tay xong, thấy trong bếp đều tranh hết việc .

Cô bèn xuống ghế nhắm mắt dưỡng thần, nghiêng tai lắng xung quanh, ở sườn núi phía đông nam thật sự một tiếng thở cố tình thả chậm.

Từ khi ngoài, tinh thần lực của cô ngày càng mạnh mẽ, nhắm mắt , cô thử thả ý thức .

Ý thức men theo nơi phát hiện tiếng thở dò xét, cô phát hiện một bé, tám chín tuổi nấp phía một tảng đá lớn sườn núi.

Mai Ngạn Quân trở về thấy Đinh Mộ nhắm mắt ngay ngắn ghế, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

Mỗi khi Đinh Mộ như , nghĩa là cô phát hiện tình huống gì đó gần đây.

Không dám chủ quan, ngẩng đầu quanh một lượt.

Tiếc rằng khả năng như Đinh Mộ, thể phát hiện chính xác chỗ nào bất thường.

“Anh, ?”

Đầu Trọc kéo dây điện từ xe xuống, thấy Mai Ngạn Ngạn cau mày, Đinh Mộ im nhúc nhích, lập tức nhận gì đó .

“Chưa rõ.” Mai Ngạn Quân bất lực lắc đầu.

Nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, Đinh Mộ từ từ mở mắt, chỉ về hướng đông nam : “Ở đó! Anh Quân, em và qua đó xem !”

“Chị dâu, chuyện gì ?”

Đầu Trọc căng thẳng, cơm nấu , chẳng lẽ ăn bữa tối ?

“Có một đứa trẻ tám chín tuổi sườn núi phía đông nam, chắc là một đứa nhỏ nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-244.html.]

Đinh Mộ dám chắc chắn, cô luôn cảm thấy gì đó đúng.

“Chị dâu, để em và Quân xem .”

“Không, Đầu Trọc đây, Quân xem.”

“Vậy hai cẩn thận!” Đầu Trọc bất lực, chỉ còn dặn dò hai .

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân nhanh chóng leo lên núi theo hướng đông nam.

Nhìn Lam Vũ đang chơi đùa vô tư với mấy đứa nhỏ Mai Vũ Văn, Đầu Trọc thở dài, “Lam Vũ, mau đây!”

Nghe Đầu Trọc gọi, Lam Vũ đang chơi đùa mồ hôi nhễ nhại chạy tới, “Anh Tuấn, chuyện gì ?”

“Chị dâu phát hiện núi, lên đó kiểm tra cùng Quân , bảo cảnh giác .”

Lam Vũ xong thì gì, nhanh chóng xe lấy khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của .

“Ở hướng nào?”

“Chị dâu là ở sườn núi phía đông nam.”

Đầu Trọc còn xong, Lam Vũ vác s.ú.n.g b.ắ.n tỉa chạy tìm vị trí tương ứng.

“Nói là một đứa trẻ tám chín tuổi.” Đầu Trọc sờ sờ mũi nhỏ giọng , Lam Vũ xong chạy , chuyện thể trách .

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân leo lên núi từ phía bên cạnh, hai thủ nhanh nhẹn, phát tiếng động nào.

Đến phía tảng đá nơi bé đang trốn, bé vẫn mải mê xuống những đang bận rộn bên .

“Cháu là ai? Tại ở đây? Cháu định gì ở đây?”

Đinh Mộ dùng nỏ tay chĩa đầu bé, hỏi thẳng ba câu hỏi trong lòng.

Cậu bé giật bởi giọng bất ngờ, từ từ , tỏ vẻ kinh hãi : “Cháu lạc nhà, cứ trốn núi , thấy , sợ gặp nên dám xuống.”

“Chỉ một cháu thôi ?”

“Dì ơi, cháu thể theo ? Cháu nhiều ngày ăn gì ?” Cậu bé rụt rè, tỏ vẻ đáng thương .

Đối với việc nhiều ngày ăn gì, Đinh Mộ cẩn thận quan sát khuôn mặt .

Cả khuôn mặt bẩn thỉu dính đầy bụi bặm, thể sắc mặt , thể thấy nếu lạc nhà thì thời gian lạc lâu, giống đói lâu ngày, ngược nhà nuôi bé khá , cả tròn trịa.

DTV

“Chỉ một cháu thôi ?”

Đinh Mộ hỏi nữa.

định lắng những động tĩnh khác núi thì bộ đàm của Mai Ngạn Quân vang lên.

“Anh Quân, phía năm mươi mét một hang động, ở cửa hang!”

Là giọng Lam Vũ.

Mai Ngạn Quân sâu bé một cái, với Đinh Mộ: “Em ở đây trông chừng thằng bé, lên xem .”

Cậu bé bóng lưng Mai Ngạn Quân khuất dần, cụp mắt xuống, nhỏ giọng : “Người đó là chị cháu, chị kẻ bắt nạt nên .”

“Vừa nãy hỏi cháu tại ?” Đinh Mộ nghiêm giọng hỏi.

“Cháu sợ.” Cậu bé sợ hãi run rẩy cả .

Nhìn tình trạng của bé, Đinh Mộ luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng.

“Tốt nhất cháu đừng dối, nếu thì cẩn thận mạng nhỏ của cháu đấy!”

Cậu bé vẫn cúi đầu, dám Đinh Mộ.

Khoảng 10 phút , Mai Ngạn Quân kéo một cô gái , gầy, gần như xương, giống như một tờ giấy, chỉ cần gió thổi là sẽ ngã. Cô gái mười hai, mười ba tuổi.

Ánh mắt cô gái ngây ngẩn, khóe miệng loét, đó ngừng run lên.

Đinh Mộ ngửi thấy một mùi tanh nặng nề của máu. Nhìn , quần của cô gái chỗ vùng m.ô.n.g ướt một mảng lớn, lan rộng đến ống quần.

Đây là, đến kỳ? Hay là xâm hại ?

Loading...