Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:44:57
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lam Vũ mặt căng thẳng, nghiêm giọng : “ ghép các mẩu xương , mười bộ, những bộ từ 2-3 năm , gần đây nhất 2 tuần. kiểm tra kỹ, dựa xương mu và răng, tất cả đều là trẻ vị thành niên 15 tuổi.”

Nói xong, Đinh Mộ lạnh lùng, chậm rãi rút một con d.a.o Đường từ balo phía , thấy đều tránh .

Cô đạp lên chân ếch của tên đàn ông, giơ cao con d.a.o đ.â.m xuyên từ mu bàn tay qua cả bộ phận sinh dục, đó nhẫn tâm rút mạnh .

Tên đàn ông kêu thảm thiết một tiếng lập tức ngất .

“Mặt như thiên sứ mà trái tim ác quỷ, để tâm lý bệnh hoạn của mày ngoài chuyện ác.”

Tất cả mặt đều cảm thấy hả hê, cánh đàn ông xem xong thì rùng sợ hãi, đúng là quá đáng ghét.

Một thể cần lương thiện, nhưng đừng điều ác.

Dương Thiến Vân đặt cô gái xuống đất, Đinh Mộ bước đến xổm xuống bên cạnh cô gái: “Chính em nông nỗi , chị giúp em báo thù , em an nghỉ !”

Ánh mắt cô gái sáng lên chút, Đinh Mộ, mở miệng nhưng phát tiếng gì, từ từ nhắm mắt .

Đinh Mộ dùng sức rút chiếc d.a.o găm ở n.g.ự.c cô gái , đầu cô gái liền nghiêng sang một bên và ngừng thở, một chiếc mặt dây chuyền rơi từ cổ cô gái.

Cô mở , bên trong là một tấm ảnh nhỏ của một gia đình ba , lúc cô gái cũng từng là viên ngọc cha chiều chuộng, nhưng tiếc rằng kịp trưởng thành.

“Anh Quân, lấy một túi đựng xác đây, liệm xác cho cô gái .”

Nhìn lùn vẫn đang hôn mê mặt đất, Đinh Mộ : “Đánh thức dậy, đừng để quá thoải mái.”

Lý Trí Dũng định lấy nước trong bể, thím Trần ngăn , “Loại cặn bã đáng để lãng phí nước của chúng .”

Nói xong, thím Trần nhặt một khúc gỗ bên bếp lò, dùng sức đánh mặt lùn.

Người lùn “Ái ui! Ái ui!” đau đớn tỉnh .

Đinh Mộ ngăn cản thím Trần đang vung tay đánh, “Anh còn gì nữa ?”

“Hừ, rơi tay mấy , đúng là xui xẻo mà.” Người lùn vẫn còn chút bản lĩnh, sắp c.h.ế.t vẫn còn cứng miệng.

“Những bộ xương của những đứa trẻ ở núi, chẳng lẽ tất cả đều do g.i.ế.c c.h.ế.t ăn thịt ?”

bảo vệ bọn chúng bấy lâu nay, bọn chúng chút việc cho cũng là chuyện nên mà!”

“Anh thật sự xui xẻo, gặp , đáng sống đời .” Giọng Đinh Mộ lạnh băng, giống như tử thần tới từ địa ngục.

Không còn nhiều nữa, cô giơ tay, một mũi tên b.ắ.n thẳng n.g.ự.c lùn.

Sợ rằng c.h.ế.t , Đinh Mộ liền cầm lấy con d.a.o tự sát của cô gái cứa một nhát cổ , tên lùn c.h.ế.t .

“Anh Quân, hãy vứt hang núi , để những linh hồn oan uổng siêu thoát.” Đinh Mộ vẫn lạnh lùng, thản nhiên .

Mai Ngạn Quân và Trương Bằng Phi nhanh chóng xử lý xong hai thi thể, chỉ để một vũng m.á.u mặt đất.

Sắp đến giờ ăn cơm , thấy cảnh tượng thật sự khó chịu.

dậy, lấy một nửa thùng nước rửa rau đến đây, nhặt vài cành cây, Mai Đóa chủ động chạy giúp.

Đinh Mộ quét, Mai Đóa xối nước, đất cứng như đá, chỉ vài gáo nước rửa trôi sạch sẽ.

Cô gái chỉ là một qua đường vội vã trong cuộc hành trình của bọn họ, bọn họ chỉ cảm thấy thương tâm cảnh của cô bé, nhưng chuyện ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-246.html.]

, khi ăn cơm, bọn họ vẫn vui vẻ, hào hứng như thường.

“Chị dâu, chị phát hiện tên đó là lùn thế?” Đầu Trọc thực sự khâm phục khả năng quan sát tinh tường của Đinh Mộ.

Món gà sốt xì dầu mà Lưu Lệ nấu thật sự đầy đủ cả về màu sắc, hương vị và hương thơm, Đinh Mộ nuốt miếng gà sốt xì dầu trong miệng xuống.

“Ngay từ đầu cảm thấy điều gì , một đứa trẻ tám, chín tuổi, cho dù lạc nhà và sống một bên ngoài một thời gian, nhưng bản tính trẻ con thể mất , cũng chợt nhớ điều khi thấy Đóa Đóa và Khả Nhi.

Từ khi chúng phát hiện , tên lùn biểu hiện bình tĩnh, trả lời chúng logic, liền mạch, hỏi hai chỉ một , nhưng né tránh trả lời, giả vờ vô tội mong thương hại, mãi cho đến khi Lam Vũ phát hiện cô gái trong hang động.

Anh cô gái là chị gái của , cô gái tự tử nhưng cảm xúc của hề d.a.o động chút nào cả. Cho dù là chị gái ruột, nhưng bọn họ chung sống với một thời gian cũng tình cảm đúng ? , đây là dáng vẻ của một đứa trẻ.

Lâm Chí Viễn lớn : “Khả năng quan sát của Mộ Mộ ngày càng nhạy bén .”

“Chúng cùng ngoài, suốt dọc đường yên bình, nhưng thế giới hiện tại ngày càng hỗn loạn, nên cho bọn nhỏ trải nghiệm nhiều hơn, đặc biệt duy trì cảnh giác, đừng vì sự bụng của ngoài mà buông lỏng cảnh giác.”

Nhớ khi bọn họ xuống núi, vì vẻ ngoài trẻ thơ của tên lùn mà buông lỏng cảnh giác với , nếu thì nhờ Đinh Mộ, thì chừng đêm nay xảy chuyện.

Anh luôn bám theo Mai Đóa và Thẩm Khả Nhi, là tay với hai cô bé.

Đầu Trọc và Mai Ngạn Quân nghĩ đến chuyện , sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng.

“Sau mỗi dừng nghỉ ngơi, bọn nhỏ đều theo lớn việc, tuần tra.” Mai Ngạn Quân quyết định tiếp tục bảo vệ mấy đứa nhỏ quá mức nữa.

Ăn tối xong, Mai Ngạn Quân dẫn theo tất cả mấy đứa nhỏ đến hang động núi thu gom thi thể, cho túi đựng xác, lát nữa sẽ đốt chung t.h.i t.h.ể cô bé.”

Dọn dẹp xong, bọn họ ném xác tên lùn xuống vực.

“Cha ơi, con hang động xem thử.” Mai Đóa Mai Ngạn Quân, Mai Đóa xem nơi ở cuối cùng của cô gái .

DTV

“Cha với con.”

“Không cần , cha ơi, con sẽ cùng Khả Nhi và các .”

Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của cô gái , Mai Đóa suy nghĩ thấu đáo, cô bé cha trai che chở mãi, cô bé trưởng thành nhanh chóng, để dù một cũng khả năng tự đối mặt với khó khăn.

“Chú Mai, cháu cũng cùng chị Đóa.” Từ Nhụy bên cạnh nhỏ giọng .

Ánh tà dương chiếu lên mặt Mai Ngạn Quân, ánh mắt sâu thẳm, một lúc lâu mới gật đầu, lấy vài chiếc đèn tiết kiệm năng lượng từ trong gian.

“Xem xong thì sớm về nhé.”

Mấy đứa nhỏ mỗi cầm theo nỏ và tên, về phía hang động.

Dưới chân núi, Đinh Mộ cùng thím Trần, dì Vương ăn dưa hấu hóng mát.

Xa xa, Đầu Trọc cùng Trần Tử Kiện chất một đống củi đặt t.h.i t.h.ể cô bé lên , đợi Mai Ngạn Quân nhặt t.h.i t.h.ể mang về là thể đốt lửa.

“Anh ơi, bọn nhỏ ?” Đầu Trọc thắc mắc, bọn họ cùng lên nhưng chỉ Mai Ngạn Quân xuống một .

“Bọn nhỏ bảo hang động xem thử.”

“Xem cũng , mở mang tầm .” Đầu Trọc tán thành việc rèn luyện cho bọn nhỏ.

Trần Tử Kiện nhận lấy túi đựng xác từ tay Mai Ngạn Quân, “Anh Quân, tất cả đều ở đây ? Có bao nhiêu xác?”

“Có mười xác, đốt lửa !”

Trần Tử Kiện ném t.h.i t.h.ể lên, cùng Đầu Trọc châm lửa ở bốn góc đống củi, ngọn lửa phừng phừng bùng cháy, trong nháy mắt lưỡi lửa bao trùm lấy cô gái và những bạn của cô .

Loading...