Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 256

Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:45:26
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên , đàn ông dẫn đầu thấy thì vội vàng cầm bộ đàm, nhanh chóng báo cáo tình huống ở đây cho ông chủ của .

Đôi mắt của đều đẫm lệ. Những em từng phó thác phía lưng cho đối phương, mấy năm gặp, từng cho rằng cả đời sẽ còn cơ hội gặp đột nhiên gặp .

Sau khi ôm những con ch.ó xong, Chung Ngọc lượt đến ôm từng em của , Lưu Dương Hạo theo và theo với vẻ mặt ngơ ngác.

“Lưu Dương Hạo ?”

Đợi khi bọn họ chào hỏi xong, Mai Ngạn Quân thấy Lưu Dương Hạo điều gì đó đúng, cau mày hỏi.

Chung Ngọc lau nước mắt đang chảy ở khoé mắt: “Khi đang chống lũ cứu , rơi xuống nước, đầu va đập nên khi tỉnh quên nhiều chuyện.”

“Là họ cứu hai ?”

“Hiện tại, ông chủ của bọn em chính là giàu một ở Dương Thành, chính ông cứu em với Dương Hạo.”

Chung Ngọc khịt mũi, cố gắng nở một nụ với Mai Ngạn Quân.

Khi đang tâm sự thì từ xa một đàn ông mỉm vui vẻ về phía nhóm Đinh Mộ. Sau lưng ông là một phụ nữ trẻ tuổi và một lớn tuổi cùng tới.

“Ôi trời! Thật đúng là lũ lụt chảy ngập đến miếu Long Vương, một nhà nhận một nhà.”

Đinh Mộ tới, nhỏ giọng hỏi Mai Ngạn Quân: “Anh ông ông ?”

“Anh quen nhưng từng nhắc đến. Ngày ông là một nhân vật nổi tiếng ở Dương Thành.”

“Ông ở biệt thự Klein ở khu vực phía Nam ?”

“Chính là ông .”

Chu Tụ Bảo dẫn theo của tới gần. Năm vệ sĩ nhường đường ở giữa cho ông .

Chu Tụ Bảo bước đến dừng mặt nhóm Đinh Mộ, trịnh trọng chào hỏi với , những còn thì xung quanh.

“Xin chào ! là Chu Tụ Bảo.”

“Đinh Mộ.”

“Mai Ngạn Quân.”

Hai trực tiếp báo tên họ.

“Anh Mai, . Cục trưởng Cố vẫn luôn là cánh tay đắc lực của ông . Ông cho rằng c.h.ế.t trong tai nạn đó nên vẫn cảm thấy tiếc cho ”.

Quả nhiên, thể vững vàng chiếc ghế nhà giàu một ở Dương Thành là chút tài năng.

“Quá khen . Đó đều là chuyện của mấy năm .” Mai Ngạn Quân cũng khách sáo theo.

Chu Tụ Bảo híp mắt , nhận xét: “ còn nhớ rõ vị lãnh đạo tiền nhiệm khi cục trưởng Cố nhận chức. Người đó chính là ảnh hưởng lớn trong hệ thống của !”

Trong giọng tràn đầy kính nể và ẩn chứa sự nuối tiếc.

“Chú đang nhắc đến chú Lâm ?”

, nhớ tên ông là Lâm Trí Viễn.”

Mai Ngạn Quân khẽ nhếch miệng, như ông : “Chú Lâm vẫn luôn ở bên cạnh chúng .”

Lâm Trí Viễn bước lên phía , Chu Tụ Bảo thể tin mà mở to mắt , trong lòng vô cùng kinh ngạc và cảm thán. Sau đó, ông cuộc trò chuyện vui vẻ với Lâm Trí Viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-256.html.]

Tâm sự một lúc lâu, Chu Tụ Bảo về chủ đề chính: “Ông Lâm, chúng một ngày đường, tìm một nơi để dừng chân nghỉ ngơi, nhưng tiếc rằng đến nơi . Hiện tại trời cũng muộn , chúng cũng tiện tìm chỗ khác, ông thể đồng ý ?”

Lâm Trí Viễn ngẩng đầu thời tiết. , chính xác là còn sớm nữa. Tranh thủ lúc trời còn sáng, ông với vợ đều là già cả mắt mờ, nhanh tay lấy nước rửa mặt mới .

“Ông Chu . Những chuyện đều do trẻ tuổi sắp xếp, cụ thể như thế nào thì ông chuyện với Mộ Mộ và Ngạn Quân .”

Nói xong ông cầm dụng cụ tay lên, gọi mấy già với trẻ con: “Trời sắp tối , chúng việc nhanh lên.”

Chu Tụ Bảo bóng dáng ông dẫn xa, thầm mắng một câu cáo già.

Ông thu hồi tầm mắt, phụ nữ xinh ở bên cạnh Mai Ngạn Quân, mặt ông nở nụ tươi, khó xử : “Cô Đinh, cô thể đồng ý ?”

Người quản gia bằng tuổi ở phía Chu Tụ Bảo và cô gái trẻ ở phía đều chăm chú cô, Đinh Mộ giả vờ như thấy, cô bình tĩnh : “Cũng thể, vì sự an lẫn , chúng sẽ vẽ một đường ranh giới, đó ông nhắc nhở của phép bước qua ranh giới nửa bước.”

“Được! Được! Các như thế nào chúng lập tức như thế.”

Chu Tụ Bảo gật đầu đồng ý, trong lòng ông hiểu rõ, bây giờ nguy hiểm, nhất nên ở tạm đây một đêm.

Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân dẫn theo Đầu Trọc và Trương Bằng Phi chia cho nhóm của Chu Tụ Bảo một nơi cách xa lều trại của 500 mét, sử dụng nhánh cây nhặt đường ranh giới tạm thời.

DTV

Sau khi xong trở về, nhóm thím Trần nấu xong cơm.

Tối nay món khoai tây nấu với thịt gà để tăng thêm khẩu vị ăn uống cho .

“Anh, ngay cả nhà giàu một cũng ngoài tìm đường sống, xem ở Dương Thành sẽ thế nào?” Đầu Trọc bưng bát cơm lên ăn .

Mai Ngạn Quân giơ tay gắp miếng đồ ăn, đó vờ như chuyện gì gắp một miếng khoai tây: “Nhìn dáng vẻ của bọn họ chắc họ ngoài cùng lúc với chúng .”

Kiếp thời điểm nguồn nước ngầm ở Dương Thành cạn kiệt, bên chính phủ thăm dò tìm kiếm khắp nơi để đào giếng, thể nuôi sống càng ngày càng ít, cuối cùng bất đắc dĩ thành phố di chuyển.

“Chẳng lẽ Chu Tụ Bảo mạng lưới thông tin rộng lớn nên sớm nắm thông tin nội bộ trong thành phố ư?” Đinh Mộ chút nghi hoặc.

Lâm Trí Viễn nuốt đồ ăn trong miệng: “Lão già là một gian xảo, giỏi luồn cúi. Trước đây bên trong hệ thống của chính phủ chuyện gì là ông .”

“Chú Lâm, đàn ông lớn tuổi và cô gái trẻ phía ông là ai ?”

Đinh Mộ khó hiểu, bọn họ cứ chằm chằm cô mà cô quen họ.

“Người đàn ông lớn tuổi đó là quản gia già của ông , tên chú Phúc. Ông việc khôn khéo và cũng là năng lực. Mấy đứa đừng nên coi thường quản gia , năm đó tất cả những chút tiếng tăm trong giới chính trị thì đều đến ông .

Còn cô gái trẻ đó là con gái lớn của Chu Tụ Bảo, dáng vẻ hình như cũng mới ngoài hai mươi.”

Chú Lâm một mạch nhiều lời như , Vương Huệ Trinh đưa cho ông một bát canh trứng gà cà chua.

“Anh Quân, em ông cũng sẽ Tây Bắc, tuyến đường giống với chúng , chúng sẽ cùng với họ ?”

Đinh Mộ vô cùng chung đường với họ. Tiểu đội của cô đường đều ăn uống đàng hoàng. Một khi đội ngũ khác gia nhập, bọn họ sẽ hạ thấp tiêu chuẩn ăn uống xuống.

Mai Ngạn Quân còn nhiều băn khoăn hơn cô, trong lòng hai vợ chồng nhiều hí mật: “Cho dù cùng đường thì chúng cũng sẽ theo từ xa.”

“Anh Quân, tình huống ở biệt thự Klein thế nào?”

Nhớ đến cục trưởng Cố đang ở trong căn cứ của chính phủ, Lam Vũ .

“Mấy thời gian rảnh thì xem thật giả như thế nào.” Đinh Mộ thẳng thắn đề nghị với bọn họ.

, buổi tối chúng sẽ sắp xếp phiên canh gác, mỗi ca hai . với Mộ Mộ sẽ canh gác từ nửa đêm đến sáng, còn , nửa đêm thì ai sẽ canh gác?”

Ánh mắt Mai Ngạn Quân lướt qua mấy thanh niên cường tráng.

Loading...