Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 261
Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:45:40
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tối hôm qua Chung Ngọc còn cạy góc tường, rủ chúng em cùng tay sai cho Chu Tụ Bảo với !” Vẻ mặt Lam Vũ khinh thường, mới là loại nông cạn như .
Đinh Mộ chằm chằm , nhướn mày, đó lạnh lùng : “Cậu động lòng ?”
“Đi theo Quân và chị dâu mang cho em cảm giác của gia đình, cảm giác thuộc. Nếu theo Chu Tụ Bảo, cảm giác như là đang việc cho , mang giá trị thì mới cơm ăn.” Lam Vũ xem xét kỹ lưỡng.
Đinh Mộ liếc Mai Ngạn Quân, khóe miệng nhếch lên, : “Mấy năm nay Lam Vũ trưởng thành lên nhiều!”
“Anh Quân, đoàn xe của Chu Tụ Bảo đang dừng ở ngã ba phía .”
Giọng của Lý Gia Minh từ phía truyền đến.
Đinh Mộ lấy ống nhòm hỏi: “Xe bọn họ hỏng ?”
“Nhìn giống như hỏng lắm.”
Đinh Mộ qua kính viễn vọng thì thấy Chu Tụ Bảo và con gái ông , lão quản gia và đội trưởng an ninh Ngô Quảng đang cạnh chiếc xe cuối cùng.
Rõ ràng là đang đợi bọn họ.
Xe tới gần, Chu Tụ Bảo đưa tay ngăn , Trương Bằng Phi chậm rãi tấp dừng .
Đầu Trọc mở cửa sổ, thò đầu ngoài hỏi: “Ông chủ Chu, chúng gặp mặt !”
“ mời cô Đinh và Mai xuống xe chuyện một chút.” Chu Tụ Bảo lập tức thẳng vấn đề .
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân lượt xuống xe, cảnh xung quanh, cô đầu với Đầu Trọc, “Đầu Trọc, bảo trong xe nếu giải quyết thì bây giờ thể .”
Hai tới mặt Chu Tụ Bảo, khóe miệng Đinh Mộ nhếch lên, ngước mắt ông , nhàn nhạt : “Ông chủ Chu, ông với vợ chồng cái gì? Thời gian còn sớm, chúng lên đường.”
Ý của cô chính là bảo ông đừng chậm chạp nữa, rắm thì mau đánh .
“Cô Đinh, nơi đến là huyện rừng thông, mấy năm đầu tư một trạng trại ở đó.” Chu Tụ Bảo trực tiếp đưa con át chủ bài của .
Đôi mắt Đinh Mộ thoáng lóe lên, trong lòng lộp bộp một chút, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh khó đoán như cũ, tên quả nhiên tới cùng một chỗ với bọn họ.
Thấy hai vợ chồng phản ứng, ông tiếp: “Xem cũng cùng con đường với chúng , cho nên mới mời cùng.”
“Làm ông chúng cùng một đường với ông?” Đinh Mộ chút khó hiểu.
Chu Tụ Bảo nheo mắt xung quanh, đó chậm rãi giơ tay chỉ hai con đường phía , giọng điệu chắc chắn : “Ở đây ngã rẽ, hướng thẳng là đến sa mạc than, còn vòng qua là vượt qua sa mạc than, hai con đường mục đích đến cuối cùng là huyện rừng thông. Cho nên đánh liều đoán rằng nơi mà , đúng lúc cùng đường với chúng .”
Đôi mắt sâu thẳm của Mai Ngạn Quân như , trầm giọng : “Ông như thế nào?”
“Chúng dự định thẳng qua sa mạc, nếu vòng qua sạc mạc, thì cần thêm hai mươi ngày nữa, như thì sẽ tốn nhiều nhiên liệu.”
Chu Tụ Bảo đa mưu túc trí, sớm tính toán rõ ràng mất về mặt .
Đáy mắt Đinh Mộ hỗn loạn mang theo tia đánh giá, “Vì nhất quyết kéo chúng cùng, xe mấy nhiều như , mà dám qua sạc mạc ?”
“Cô Đinh, thật cho cô , sa mạc đầy rẫy những nguy hiểm, bây giờ là thời kì bất thường, nhiều thì lực lượng lớn, và vật, dù cho là loại nào thì cũng thể để tiêu hao .”
Lời của ông thẳng thắn, Đinh Mộ về phía Mai Ngạn Quân, đó : “Chúng cần thương lượng một chút.”
“Được, ở đây chờ tin tức của các .” Chu Tụ Bảo nâng cằm lên, mỉm hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-261.html.]
Những xuống giải quyết nhu cầu xong trở về, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân lên xe, Đầu Trọc ngay lập tức đóng cửa xe .
“Gia Minh, xem bản đồ một chút, thẳng với rẽ trái đều tới huyện rừng thông ?” Đinh Mộ lên xe bảo Lý Gia Minh tra bản đồ.
Căn bản cần xem, Lý Gia Minh rõ lộ trình mỗi ngày, “ , rẽ bên trái thì hơn hai mươi ngày, còn thẳng qua sa mạc rộng lớn thì mất chừng ba bốn ngày.”
“Bây giờ Chu Tụ Bảo chúng cùng với đoàn của ông vượt qua sa mạc.” Đinh Mộ trực tiếp chuyện Chu Tụ Bảo tìm hai bọn họ để thương lượng.
“Chị dâu, sa mạc nhiều nguy hiểm…” Trương Bằng Phi ở một bên xong thì kinh ngạc.
Cô cũng một chút về sa mạc đó, cô đem vấn đề ném cho Mai Ngạn Quân: “Anh Quân, thấy thế nào?”
Hai hang lông mày của Mai Ngạn Quân nhíu chặt , đang chìm trong suy nghĩ, tay vô thức gõ nhẹ lưng ghế.
Một lúc lâu , liếc những đang chờ đợi câu trả lời của , “Có một điều Chu Tụ Bảo đúng, nếu vòng, thì sẽ tốn nhiên liệu, nhiên liệu là thứ thể tái tạo, lấy sẽ khó khăn.”
Anh hắng giọng, đó tiếp: “Ý là, nếu Chu Tụ Bảo dám qua sa mạc, thì tại chúng theo phía ông ?”
Chỉ việc thể tiết kiệm nhiều nhiên liệu hơn trong hai mươi ngày cũng khiến động lòng, Đinh Mộ nhún vai, “Dù chọn thế nào thì em cũng sẽ ủng hộ! Còn ý của thế nào?”
Cô dứt lời, Đầu Trọc là đầu tiên lên bày tỏ quan điểm của : “Mặc kệ và chị dâu lựa chọn thế nào, em cũng sẽ ủng hộ hai .”
Tiếp theo là Trương Bằng Phi và Lam Vũ, Lý Trí Dũng, Trần Tử Kiện.
“Mấy đứa tuổi trẻ chọn thì , chúng già thì theo mấy trẻ tuổi các cháu thôi.” Lâm Trí Viễn , dù lựa chọn thế nào, thì bọn họ cũng đều là vì cho đoàn đội thôi.
Cuối cùng, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân xuống xe thương lượng với Chu Tụ Bảo một nữa.
“Ông chủ Chu, sa mạc khá rộng lớn, các mỏ khoáng sản lòng đất đều ảnh hưởng tới xác định phương hướng, nếu chỉ dựa la bàn là vô dụng, nếu qua, dẫn đường thì sợ là .”
Đinh Mộ và Lý Gia Minh mới tìm một thông tin và vấn đề về sa mạc .
“Cô Đinh đừng lo lắng! Đoàn đội chúng dẫn đường giàu kinh nghiệm, sẽ lạc .” Chu Tụ Bảo đảm bảo.
“Nếu ông chủ Chu như , thì yên tâm , nếu khi dừng nghỉ ngơi, hy vọng ông thể kiềm chế của , vượt quá giới hạn của .”
“Không thành vấn đề! sẽ quản cấp của .”
“Vậy thì , mời ông dẫn đường.” Đinh Mộ ý kiến gì nữa.
Chu Tụ Bảo cầm lấy bộ đàm từ tay lão quản gia, đó : “Để tiện liên lạc, hai cầm lấy bộ đàm .”
Hai bên rõ ràng xong, Chu Tụ Bảo dẫn trở về đoàn xe.
Sau khi lái về phía gần mười cây , xe tiến sa mạc.
“Bằng Phi, theo vết bánh xe của đoàn xe phía , đừng chệch hướng.” Đinh Mộ yên tâm mà dặn dò.
“Được, chị dâu.”
DTV
“Mọi phiên lái xe trong sa mạc trong hai giờ, hết sức cảnh giác, lái xe khi mệt mỏi.” Mai Ngạn Quân thời gian, hai tiếng qua liền đổi lái.
Sau khi lái xe hai ba mươi cây , la bàn bắt đầu hỏng.
Càng lái xe xa, nhiệt độ bề mặt càng cao.
Đinh Mộ nhiệt kế, nhiệt độ khí bên ngoài lên tới bảy mươi độ.