Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 264
Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:45:48
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tối qua, một trong mấy thuộc hạ của mất tích. Sáng nay, khi nhà của thức dậy, bọn họ phát hiện một cái hố trong nơi ngủ,” Chu Tụ Bảo thở dài, đây cũng là đầu tiên ông gặp chuyện kỳ lạ như thế .
Nhìn phụ nữ đang quỳ gối lóc, Đinh Mộ nghi ngờ, “Ông ngủ một ?”
Chu Tụ Bảo chỉ phụ nữ, “Lúc đó vợ cũng ngủ bên cạnh.”
Đinh Mộ kinh ngạc, hỏi phụ nữ, “Buổi tối ngoài ?”
Người phụ nữ ngẩng đầu, mắt đỏ ửng, lắc đầu, “Không, lều ngoài nữa, cho đến sáng mai thức dậy, chồng mất tích , chỉ cái hố .”
“Tối qua bà thấy tiếng gì ?”
“Không, hôm qua cả ngày trong xe, khi đang nhặt hạt mưa đá thì chồng suýt cát lún nuốt chửng, xuống ngủ luôn .” Người phụ nữ to.
“Người hôm qua rơi xuống cát lún cũng là ông ?”
Cuối cùng phụ nữ nhịn nữa, bà lấy khăn che miệng nấc lên, : “Sao khổ thế , cứ tưởng đại nạn c.h.ế.t ắt phúc về , ai ngờ giờ sống thấy , c.h.ế.t thấy xác.”
Vợ ông ngủ ngay bên cạnh, mà ông thứ gì đó âm thầm kéo từ miệng hố.
Cả khu cắm trại ai thấy động tĩnh gì, tuần tra cũng nhiệm vụ bình thường.
Đinh Mộ xong giật , rơi xuống cát lún hôm qua chính là ông , nửa đêm ông biến mất từ cái hố , liệu mối liên hệ nào giữa hai chuyện ?
Đinh Mộ xổm bên miệng hố, Mai Ngạn Quân đưa một chiếc đèn pin siêu sáng cho cô.
Cô nhận lấy soi bên trong hố, sâu thấy đáy, xung quanh miệng hố dấu vết giãy giụa, chứng tỏ kéo trong trạng thái bất tỉnh.
Ánh mắt cô theo vách hố trở bên ngoài, khi thứ đó leo lên lều mang theo nhiều cát, thậm chí lều dấu chân thứ gì tương tự.
Khoan , ánh đèn quét qua miệng hố, cô kỹ , chiếu đèn quanh miệng hố, bên cạnh một mảng đen như sợi chỉ, giống như nấm mốc bám khi thứ gì đó phân hủy.
Cô tìm thấy một chiếc que nhỏ lều, lật mảng đen đó lên, “Anh Quân, xem! Đây là gì?”
Mai Ngạn Quân tiến gần quan sát, định đưa tay sờ thì Đinh Mộ vội vàng đánh tay.
DTV
“Chúng còn là thứ gì, vội sờ , lỡ độc thì ?”
“Trông giống như sợi nấm mốc.” Mai Ngạn Quân quan sát chắc chắn.
Đinh Mộ gật đầu, “Em cũng nghĩ , nhưng sợi nấm mốc chỉ xuất hiện ở nơi ẩm thấp và lạnh lẽo, nhiệt độ hiện tại cao như , thể nào mốc .”
Chu Tụ Bảo tiến gần xem sợi nấm đen dính que, mặt đầy lo lắng, “Cô Đinh, cô nghĩ đây là gì?”
Đinh Mộ lắc đầu, cô nhà nghiên cứu vạn năng.
“ cũng rõ, nhưng thể khẳng định là quái vật biến dị kéo ông .”
“Vậy tại nó chọn ông ?” Chu Tụ Bảo hiểu.
“ đoán khi ông rơi xuống cát lún, quái vật biến dị ở đó. Ông chúng kéo lên, quái vật ghi nhớ mùi của , ban đêm tìm theo mùi trực tiếp đến tìm ông .” Đinh Mộ nhớ rằng từng thấy một quái vật g.i.ế.c theo cách trong phim ảnh.
Mai Ngạn Quân quanh lều, lo lắng rằng bọn họ từng đến đây, liệu quái vật ghi nhớ mùi bọn họ , vội vàng với Chu Tụ Bảo: “Ông chủ Chu, nơi an , chúng nhanh chóng rời .”
Người phụ nữ đất , vội vàng túm lấy quần áo Chu Tụ Bảo lóc: “Ông chủ Chu, chẳng lẽ ông quản sự sống c.h.ế.t của chồng ?”
Chu Tụ Bảo , tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, hỏi ba câu liên tiếp: “Quản thế nào? Cô quái vật kéo ? Chẳng lẽ bảo xuống hố tìm hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-264.html.]
Lúc , ông quản gia vội vàng chạy đến, đưa tay kéo phụ nữ : “Thím bọn nhỏ , lương tâm, hôm qua rơi xuống cát lún, chúng hết lòng cứu giúp, bây giờ tình hình rõ, xuống đó chắc mạng trở về. Mạng của chồng cô là mạng, mạng của khác cũng là mạng, cô hãy nén bi thương!”
“Nói cho cùng, các cứu!” Người phụ nữ đánh đùi, nước mũi nước mắt chảy đầy mặt, hét lên một cách điên cuồng.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , chào tạm biệt Chu Tụ Bảo khỏi lều, bọn họ dính líu đến chuyện .
Hai bước khỏi lều, một chạy từ bên cạnh lều đến, vén rèm bước lều.
“Em dâu, em ầm ĩ như , mấy đứa nhỏ còn sống thế nào nữa?”
Người đến vẻ quan hệ bọn họ hàng với phụ nữ, một câu khiến phụ nữ im bặt.
Đinh Mộ cảm thấy giọng chút quen thuộc, nhưng nhớ ở .
Trở về, Mai Ngạn Quân lấy bếp lò và nguyên liệu nấu ăn từ gian , bảo nhanh chóng nấu cơm ăn.
Trong bữa ăn, Đinh Mộ chuyện với về những chuyện xảy ở chỗ Chu Tụ Bảo và việc cô đột nhiên đánh thức đêm qua.
“Đêm qua em đánh thức, thấy ngủ say.” Cô Mai Ngạn Quân, vẻ ngạc nhiên lóe lên nơi đáy mắt.
Mai Ngạn Quân nhíu mày, từ đầu đến giờ vẫn luôn cảnh giác, “Ngủ say? Gia Minh và Diêu Nghiêu, hai cảm giác gì ?”
Lý Gia Minh cẩn thận nhớ , “Hình như , chỉ là khi chị dâu tỉnh dậy một lúc thì em đột nhiên cảm thấy buồn ngủ, chỉ trong một khoảnh khắc, lắc đầu một cái thì còn cảm giác đó nữa.”
“ đúng! Em cũng , chị dâu bước lên phía khiến em đột nhiên giật , tỉnh táo ngay lập tức.”
Đầu Trọc ghé đầu gần, hạ giọng : “Vừa nãy em vệ sinh, gặp vệ sĩ trực đêm qua bên đó, bọn họ đang lén rằng đêm qua cảm thấy một cơn lạnh, đó đột nhiên cảm thấy buồn ngủ, nhưng nhanh tỉnh .”
Đinh Mộ hoảng hốt, “Chẳng lẽ nó thể điều khiển con ? Hay là nó phát tán thứ gì đó trong khí khiến buồn ngủ?”
“Vậy tại trực ngã xuống, hơn nữa còn nhanh chóng tỉnh ?” Mai Ngạn Quân hiểu.
Đinh Mộ mỗi ngày đều cố gắng luyện tập tinh thần lực, hiểu khá rõ về mặt , “Nó thể khống chế ý chí của con , thể chỉ khiến mấy đề phòng tiếp tục ngủ say.”
“Chị dâu, chị em nổi da gà đấy.” Lam Vũ lo lắng xoa tay lên da gà tay.
“Ý của em là con quái vật thể giải phóng một thứ gì đó trong khí, khiến ngủ say hoặc mất ý thức.”
Ánh mắt Mai Ngạn Quân lóe lên, trong đó tia lạnh lẽo thoáng qua.
“Thứ thể sử dụng một thứ của chính nó để kiểm soát con .” Đinh Mộ khẳng định.
Mấy Đào Dương xong mặt tái mét, mấy chuyện vượt quá phạm vi nhận thức của bọn họ, “Chị dâu, nó kéo để gì?”
“Một sống lớn như , nó tốn sức kéo về ngoài ăn thì còn gì nữa.” Thím Trần lập tức nghĩ đến khả năng .
“Có cháu cũng nó nhắm đến ?” Diệp Nhất Đồng sợ hãi .
Thế là bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Liệu nó thể xuyên qua tấm thép trong xe của chúng ?”
“Phía bẫy do nó đào ?”
lúc , Chu Tụ Bảo gửi tin nhắn: “Cậu Mai, chúng dự định khởi hành nửa tiếng nữa.”
“Được!”
Đinh Mộ vẫy tay hiệu im lặng, “Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Nửa tiếng nữa khởi hành, nhanh chóng thu dọn đồ đạc.”