Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:45:57
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy Dương Thiến Vân và Đào Dưng đang đối phó một con sâu, một đường đến đây, sức mạnh và độ chính xác của bọn họ cao.

Con sâu cuối cùng, Lam Vũ b.ắ.n một mũi tên cuối cùng khiến cho đầu con sâu lập tức nổ tung.

Đinh Mộ mở nắp một chai nước tuyền nhãn uống, bổ sung năng lượng tiêu hao. Phía bên bọn họ, mấy con sâu gần như tiêu diệt hết , cô dự cảm, chắc quái vật yên sắp xuất hiện .

Nhờ mấy Trương Bằng Phi gia nhập, bên phía Chu Tụ Bảo giảm bớt áp lực, bọn họ bắt đầu phản công tiêu diệt mấy con sâu lao tới.

Không ngoài dự đoán, khi lượng sâu giảm dần, Đinh Mộ phát hiện một đám sương mù đen đặc quánh thể tan biến đang trôi đến từ phía xa.

Hồi chuông cảnh báo vang lên trong lòng cô: “Mọi mau đeo khẩu trang và mặt nạ , quái vật đến .”

Hình như sương mù đen nhận điều gì đó, nó dừng ở đằng xa để quan sát, tiến thêm nữa.

Nếu nó xuất hiện, Đinh Mộ thể bỏ qua nó .

Cô cầm nỏ, chạy thêm vài bước về phía sâu, nhắm ngay một con sâu đang há miệng chuẩn tấn công b.ắ.n một mũi tên.

Con sâu b.ắ.n trúng đầu ngay lập tức nổ tung, sâu rơi xuống đất bất động.

Đinh Mộ giơ cao chiếc nỏ trong tay, khiêu khích về phía đám sương mù đen.

Bị kích động, sương mù đen càng trở nên dày đặc hơn, rung động dữ dội, một cao lớn bước từ trong màn sương mù, ngừng, tỏa sương mù đen còn mang theo từng đợt khí lạnh.

Người đó càng càng gần, Đinh Mộ dần dần rõ hình dáng của .

Toàn khí đen bao phủ, hoặc thể gọi là , nhưng nó hình dáng con , gầy, làn da đen bọc lấy xương cốt, mặt như đầu lâu, hốc mắt trũng sâu, hai con ngươi lòng trắng, càng thấy đồng tử, là màu đen.

Theo từng bước chân của , mấy sợi tơ đen như nấm mốc ngừng rơi xuống đất.

Tia sáng cuối cùng của hoàng hôn biến mất, đất trời chìm bóng tối.

Mai Ngạn Quân bật đèn pin chiếu sáng, quái vật sương mù đen theo phản xạ đưa tay lên che.

Đinh Mộ tập trung bàn tay giơ lên của quái vật, đó thể coi là bàn tay, trông giống như mấy móng vuốt sắc nhọn ngón tay , hơn nữa cô phát hiện quái vật sợ ánh sáng!

“Nó sợ ánh sáng! Mau bật đèn pin, đốt đuốc lên .”

Con quái vật quỷ thể âm thầm lẻn đội ngũ bắt ai , đêm nay cô ý định tha cho nó.

Phòng trường hợp nó nhắm đến, loại bỏ mối nguy hiểm tiềm ẩn .

Mọi bật đèn pin và đốt đuốc lên, quái vật trong lúc lẩn trốn cẩn thận đến bên cạnh đống lửa, nó hoảng hốt nhảy xa.

Đinh Mộ rõ, nó chỉ sợ ánh sáng, mà còn sợ lửa, đó là điểm yếu của nó.

DTV

“Quái vật sợ ánh sáng, sợ lửa, mau đốt hết đống củi lên .”

Cô nhỏ giọng dặn dò Mai Ngạn Quân bên cạnh, bảo đốt hết đống củi, khả năng dịch chuyển tức thời, chỉ mới thể nhanh chóng việc .

Không thời gian để tìm hiểu ánh mắt kinh ngạc của Chu Tụ Bảo, mấy đống lửa sáng lên khắp nơi trong làng, khu vực bỗng chốc sáng như ban ngày.

Ở phía bên , hai con sâu nhỏ còn cũng Ngô Quảng dẫn đầu g.i.ế.c chết.

Quái vật đầu mấy xác sâu la liệt mặt đất, sương mù đen bốc lên, rõ ràng nổi giận.

Nó phóng nhiều sương mù đen hơn từ cơ thể, nhanh chóng lan về phía đám Đinh Mộ.

Mấy ở phía , dù khẩu trang cũng chịu nổi, ngã xuống đất, rõ sống chết.

Đinh Mộ cất nỏ ba lô lưng, “Anh Quân, trông chừng cho em, để em đối phó với nó.”

Ánh mắt Mai Ngạn Quân thoáng qua một chút do dự, đó bất đắc dĩ gật đầu, “Cẩn thận việc, thì nhanh chóng rút lui.”

Đinh Mộ nhắm mắt , tập trung điều động bộ tinh thần lực, đó kết tinh thần lực thành một tấm lưới lớn vô hình.

Dưới sự dẫn dắt của cô, tấm lưới lớn hình thành từ tinh thần lực từ từ bao phủ lấy con quái vật.

Khi quái vật hành động thêm, nó phát hiện bước chân của cản trở, thể tiến thêm một bước, sương mù đen dày đặc như mực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-267.html.]

Nó bắt đầu vùng vẫy dữ dội, cố gắng thoát khỏi cái lồng giam giữ nó.

“Nhanh lên, dùng ánh sáng chiếu quái vật!”

Mai Ngạn Quân thấu ý đồ của nó, thể để nó như ý.

Anh bảo chiếu ánh sáng quái vật, nhốt chặt nó trong lồng tinh thần lực mà Đinh Mộ dệt nên, khiến nó thể trốn thoát.

Không thể phá vỡ lồng giam phía , con quái vật đành vươn móng vuốt , móng vuốt đột nhiên dài thêm gấp mấy .

“Không ! Anh Quân, nó đào hang để chạy trốn!” Đầu Trọc vẫn luôn theo dõi hành động của con quái vật, ngay lập tức nhận ý định của nó.

Mai Ngạn Quân hai tay cầm đèn pin chiếu sáng mạnh, “Lam Vũ, b.ắ.n gãy hai tay của nó.”

Anh dứt lời, Lam Vũ nhanh chóng b.ắ.n hai phát súng, hai móng vuốt của con quái vật “rắc” một tiếng rơi xuống đất.

Nó ngước đôi mắt đen ngòm lên, một cách oán độc, hận thể xé tất cả thành từng mảnh ngay lập tức.

Đầu Trọc chiếu đèn pin mạnh mắt nó, nó giơ hai tay gãy lên để che.

Bàn tay Lam Vũ b.ắ.n gãy, ngừng chảy chất lỏng màu đen.

Hai tay con quái vật gãy, năng lực đột nhiên yếu nhiều, khí đen cũng nhạt ít.

Chính lúc , Đinh Mộ chớp lấy thời cơ, dồn chút sức lực tinh thần cuối cùng , miệng hét lớn một tiếng, “Giết!”

Dưới ánh lửa, thể thấy con quái vật như thứ gì đó trói buộc bằng mắt thường, càng ngày càng co , miệng phát tiếng kêu thê lương như trẻ con.

Sau đó, âm thanh dần nhỏ , cho đến khi biến mất.

Tiếp đó, sương mù đen con quái bắt đầu nhạt từng chút một, cuối cùng tan biến trung.

Con quái vật còn chút sức phản kháng, thể cảm nhận sức sống nó đang dần dần biến mất.

Cuối cùng, con quái vật biến thành một bộ xương khô rơi xuống đất.

Ngay đó, một tia sáng vàng lao thẳng trán Đinh Mộ.

Đinh Mộ “phụt” một tiếng, m.á.u tươi phun từ miệng, mềm nhũn ngã xuống.

Mai Ngạn Quân giật ném chiếc đèn pin tay, đỡ lấy cô.

“Mộ Mộ!”

Máu tươi vẫn còn trào từ miệng Đinh Mộ, nhuộm đỏ vạt áo ngực.

Mai Vũ Văn cách đó một đoạn, thấy liền chạy tới, “Mẹ ơi! Mẹ ?”

Mai Ngạn Quân kịp suy nghĩ nhiều, bế cô lên, trong nháy mắt đưa cô về xe.

Mấy già xe giống như đang xem trực tiếp, cảnh nâng cấp đánh quái thú khiến bọn họ sôi sục.

Vương Huệ Trinh thấy Đinh Mộ phun m.á.u tươi, đột ngột dậy.

“Mẹ!” Mai Đóa xe hét lên kinh hãi, nếu thím Trần ôm lấy, thì cô bé chạy xuống xe .

Hai con ch.ó chân cảm nhận cảm xúc của Mai Đóa, bọn chúng bất an tru lên.

Ngay đó, Mai Ngạn Quân bế Đinh Mộ xuất hiện trong xe, Mai Vũ Văn tay cầm nỏ theo .

Vương Huệ Trinh vội vàng nắm lấy tay Đinh Mộ, bắt mạch cho cô.

Bắt mạch xong tay , bà đổi sang tay trái.

Một lúc lâu , bà mới trầm ngâm , “Không thương, chỉ là do kiệt sức dẫn đến khí huyết dồn lên, nghỉ ngơi một chút sẽ hồi phục.”

“Dì Vương, một luồng sáng bay trán Mộ Mộ, thứ đó thương ?”

Mai Ngạn Quân yên tâm, Vương Huệ Trinh kiểm tra kỹ hơn, bật đèn nhỏ phía ghế .

Loading...