Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 274
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:12:13
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy đứa trẻ ngoài, cuối cùng năn nỉ Đinh Mộ cho phép, chúng ghế nhỏ bên ngoài xe ngóng động tĩnh từ hướng trang trại.
Tiếng s.ú.n.g dày đặc bên trang trại kéo dài đến gần trưa mới dần ngừng .
Cho đến khi còn thấy tiếng động từ phía đó, Đinh Mộ mới dậy xuống xe.
Thím Trần và Đào Dương cùng vài khác cầm kim chỉ, cả buổi sáng cùng mấy đứa trẻ động tĩnh trang trại may vá.
Con trai của Từ Hiểu Linh, Từ Nặc, hơn một tuổi, và gọi .
Cậu bé thấy Đinh Mộ bước xuống xe, từ xa chạy ôm chân cô: “Dì, bùm! Bùm!”
“Nặc Nặc, con cũng thấy !” Đinh Mộ cúi bế bé lên. Cậu bé nuôi dưỡng , cơ thể nhỏ nhắn mũm mĩm.
Cậu bé dùng một tay bịt tai, một tay vỗ vỗ n.g.ự.c nhỏ: “Nặc Nặc, sợ!”
“Nặc Nặc, lớn , là một nam nhi dũng cảm.” Đinh Mộ hôn mạnh lên cái má căng tròn của bé.
Cậu bé thể yên, khen vài câu vùng vẫy đòi xuống đất.
Vừa thả bé xuống, liền chạy đến ngoan ngoãn ghế nhỏ bên cạnh Mai Đoá.
Cậu bé sinh theo chạy trốn khắp nơi, lớn lên như thật dễ dàng, Đinh Mộ hài lòng.
“Mộ Mộ, nấu cơm ?” Thím Trần bỏ kim chỉ xuống.
“Nấu , chắc họ sắp về .”
như Đinh Mộ dự đoán, thức ăn dọn lên bàn thì Mai Ngạn Quân dẫn đội ngũ và hai chú chó về.
Anh đến chỗ Chu Tụ Bảo cởi bỏ vũ khí trang , đó trở về doanh trại của .
Vừa về đến nơi, Bình An và Thiểm Điện quấn quanh Đinh Mộ vẫy đuôi liên tục, như những đứa trẻ khen ngợi xin kẹo.
“Giỏi quá! Chúng mày vất vả ! Biết chúng mày biểu hiện dũng cảm, trưa nay ăn đùi gà lớn nhé.” Đinh Mộ vuốt ve đầu hai chú chó, dỗ dành.
Đầu Trọc và Lý Trí Dũng đổ bình nước cho để khi nào họ về thì lập tức thể rửa mặt luôn.
Khi nhóm Mai Ngạn Quân rửa mặt xong ngoài thì bọn nhỏ tụ tập xung quanh họ với đôi mắt long lanh.
Thím Trần chống nạnh : “Tất cả đều xuống ăn cơm , hỏi gì thì khi ăn cơm xong thì hỏi. Người lớn vất vả cả buổi sáng , ngay cả bữa sáng cũng ăn .”
Bọn nhỏ lập tức giải tán và lượt về bàn ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Đầu Trọc nhịn nên hỏi: “Anh, tình huống buổi sáng hôm nay như thế nào?”
“Cũng khá là thuận lợi, Ngô Quảng với đàn em thương một chút, cũng nghiêm trọng, nhưng nghỉ ngơi mấy ngày.”
Mai Ngạn Quân nhẹ nhàng .
Đầu Trọc nháy mắt Lam Vũ, Lam Vũ cũng ý. Anh tường thuật vô cùng sinh động trận chiến gay cấn lúc sáng bàn ăn, khiến cho bọn nhỏ ở bàn bên cạnh cũng cầm bát ở đằng lắng .
Nói một cách đơn giản rằng khi xảy thiên tai, các công nhân trong nông trường cấu kết với bên ngoài. Họ đưa em bạn bè họ hàng tập trung trong nông trường, trở thành tu hú chiếm tổ và xưng vương xưng bá ở bên trong đó.
“Đã tìm em trai của ông quản gia ?” Đinh Mộ khá tò mò, trung thành như chắc c.h.ế.t từ lâu .
“Tìm .” Lam Vũ một miếng thịt gà to.
“Chết ư?”
“Thật chết, chỉ ông còn sống mà còn cả mấy trợ thủ đắc lực của ông vẫn còn sống. Họ giam giữ mấy năm.”
“Vì ?” Ở mạt thế vẫn còn nuôi một lớn như , Đầu Trọc hiểu nhóm ý đồ gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-274.html.]
Đinh Mộ nghĩ đến chuyện Chu Tụ Bảo vận chuyển một lô vũ khí đạn dược đến đây: “Thực sự vũ khí ?”
“Chuyện thì em cũng rõ lắm. Mấy đó đói chỉ còn da bọc xương. Khả năng nếu đến muộn một chút nữa thì bọn họ còn sống nữa .” Diêu Nghiêu vì thấy Lam Vũ đói đến mức ăn nhồm nhoàm và thời gian để trả lời.
“Thời mạt thế mà vẫn còn trung thành như !” Đầu Trọc bưng bát tấm tắc .
Lam Vũ thấy ăn, lập tức giành lấy bát của , cũng hề chê bai một chút nào lập tức đổ bộ cơm trong bát của .
“Lam Vũ, quá đáng như .” Đầu Trọc tức giận dậm chân.
Bầu khí bàn ăn bắt đầu náo nhiệt hơn, chứng tỏ ăn sắp xong.
Ăn cơm trưa xong, nhóm Đinh Mộ thu dọn bàn ghế và bát đũa xong thì Ngô Quảng đến đây.
Trên cánh tay của còn đang quấn một lớp băng gạc dày: “Cô Đinh, ông chủ của chúng bây giờ chúng sẽ nông trường, cùng ?”
“Cùng thôi!”
Đinh Mộ hề nghĩ ngợi đáp.
Vớ vẩn. Nếu theo, cô thể kiếm 20 con lợn, dê, bò và 500 cân lương thực chứ?
Mọi thấy cô , vội vàng thu dọn nốt đồ đạc còn .
Xe của theo đoàn xe của Chu Tụ Bảo từ từ tiến nông trường.
Nông trường của Chu Tụ Bảo vô cùng rộng lớn. Theo như Chung Ngọc cho , bộ diện tích của nông trường chừng một ngàn mẫu.
Nửa phía nam của nông trường ngập nước, khi xe trong nông trường mười phút thì xuất hiện một cánh đồng cỏ úa vàng. Hai mươi phút , Đinh Mộ thấy một trang viên rộng lớn.
Từ khi mạt thế, đây là đầu tiên Đinh Mộ thấy một tòa nhà ngập nước.
Đi cổng trang viên, họ thể thấy dấu vết của cuộc đấu tranh kịch liệt buổi sáng ở mặt đất và tường của một tòa nhà, thậm chí một nơi còn tỏa khói đen.
Đoàn xe của Chu Tụ Bảo từ từ dừng , ông quản gia bước khỏi đoàn xe. Ông xe của nhóm Đinh Mộ, hiệu cho xe theo dừng .
Ngô Tử Hiên hiểu lòng mà từ trong góc , bước lên đỡ ông quản gia.
Ông quản gia dẫn xe của Đinh Mộ đến căn nhà phía của trang viên dừng , Ngô Tử Hiên bước lên mở cửa nhà .
Xe trong cửa nhà mới dừng , Đầu Trọc mở cửa xe, nhanh chóng xuống, mỉm vội vàng bước lên đỡ ông quản gia.
“Quản gia Phúc, thật sự vất vả cho ông quá!”
Ông quản gia xua tay với : “Không cần khách sáo với , tạm thời ở đây , nếu cần gì thì trực tiếp với .”
Đinh Mộ xuống xe, thấy ông mỉm : “Vậy xin cảm ơn quản gia Phúc .”
Ông quản gia cô một cái, : “Cô là một phụ nữ phúc.”
“Cảm ơn quản gia Phúc khen.” Ông quản gia liên tục khen ngợi khiến Đinh Mộ nhướng mày.
DTV
“Vậy phiền nữa.” Nói xong, ông để Ngô Tử Hiên đỡ khỏi nhà.
Ông , Đinh Mộ xem xét ngôi nhà.
Đây chỉ là một sân bình thường, tường xung quanh khá là thấp, bên trong sân một lớp cỏ khô dày. Là một tòa nhà một tầng hình chữ L, chín phòng, một phòng để đồ linh tinh, một phòng bếp, xe bus chiếm hai phần ba diện tích của sân, ở góc vuông của sân một giếng nước.
Thím Trần - bộ trưởng đội hậu cần nhanh chóng sắp xếp phòng ở cho mỗi . Chỗ từng ngập nước nhưng vẫn sợ trong sân cỏ khô sẽ rắn, chuột, côn trùng hoặc kiến bò nên bà yêu cầu mấy đàn ông dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại trong sân.
Đã lâu ngủ trong nhà nên đều đang thu dọn phòng của .
Đinh Mộ đến phòng chia, bên trong trống rỗng, bất kỳ thứ gì. Chắc là từ khi xây xong vẫn ai đến ở.