Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 280

Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:12:29
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ khỏi, Ngô Quảng dẫn Chung Ngọc đến, nhưng bọn họ gõ cửa mãi mà ai trả lời.

Ngô Quảng vội vàng lấy chìa khóa dự phòng mở cổng sắt, cả sân trống , ngoài dấu vết sinh hoạt hai ngày nay thì còn gì cả.

Hai vội vàng báo cáo với ông quản gia.

“Đi ? Không động tĩnh gì ?” Ông quản gia nheo mắt.

Trước khi đến, Ngô Quảng còn đặc biệt hỏi vệ sĩ trực, “Không, em trực ca thấy xe nào ngoài.”

“Thật ?” Ông quản gia giật , đột ngột dậy khỏi ghế.

“Thật! và Chung Ngọc đến căn nhà đó, cửa khóa trái từ bên trong.”

Chung Ngọc cân nhắc một chút , “ kiểm tra xung quanh căn nhà, dấu vết xe cộ , một nhóm lớn như rời trong âm thầm.”

Tay ông quản gia ngừng run lên, ông vẫy tay với hai , “Được , , hai việc .”

Sau khi hai rời , Chu Tụ Bảo bước từ phòng trong.

“Chú Phúc, chú xem mấy cô Đinh còn là ?”

Ông quản gia nhướng mí mắt, đôi mắt đục lướt qua ông , hai tay vịn ghế từ từ xuống.

Ông trả lời thẳng câu hỏi của Chu Tụ Bảo, mà chỉ thở dài, “Việc , chúng sai .”

? Chúng sai ở ?” Chu Tụ Bảo hiểu.

Ông quản gia thả lỏng dựa lưng ghế, mắt lim dim, “Tụ Bảo !”

Nghe ông gọi như , Chu Tụ Bảo vội vàng cúi , “Chú Phúc, cháu đây.”

“Cháu nhớ cho kỹ, nếu ngày gặp nguy hiểm, nhất định tìm vợ chồng bọn họ, đời e rằng chỉ bọn họ mới thể hóa giải khó khăn thế gian thôi.”

“Vâng, cháu nhớ .”

Chu Tụ Bảo hỏi thêm gì nữa, chỉ đành ghi nhớ lời dặn dò ân cần của ông quản gia dành cho .

Dưới chân núi bên ngoài thung lũng, Mai Ngạn Quân đưa Đinh Mộ dừng .

Vừa đặt chân xuống, Đinh Mộ lập tức lấy nước từ mắt suối đưa cho Mai Ngạn Quân uống, “Chồng ơi, thấy thế nào?”

DTV

Mai Ngạn Quân nhận lấy uống gần hết chai, “Vẫn , mệt như .”

Trên đất trống, Đinh Mộ lập tức lấy chiếc xe buýt hạng sang trong gian , trong xe hề .

Mai Ngạn Quân bước lên gõ cửa sổ, Đầu Trọc mở cửa từ bên trong.

“Anh, đến nơi ?”

“Ừ, đến nơi , xuống xe , chúng sẽ ăn chút gì đó ở đây, chuẩn leo núi.”

Mọi xuống xe, Mai Ngạn Quân cất xe trong gian.

Mọi đều háo hức lên núi xem ngôi nhà mới của , nên chỉ đơn giản ăn chút khoai lang, ngô và trứng luộc, chỉ mất đầy năm phút.

Lo nghĩ cho mấy lớn tuổi Lâm Chí Viễn, Vương Huệ Trinh và thím Trần, Đinh Mộ định dừng nghỉ giữa đường, nhưng bọn họ vẫn cố gắng theo mấy trẻ tuổi leo lên một mạch, thở dốc, đau lưng, mỏi chân.

Khi đến thung lũng, mặt trời mới mọc ở phía đông, vô tia sáng vàng bao phủ bộ thung lũng.

“Oa! Giống như tiên cảnh .” Đào Dương lẩm bẩm.

Đầu Trọc vui vẻ toe toét, chen đến bên cạnh Đinh Mộ, “Chị dâu, chúng em thể xuống xem ?”

“Đi , cẩn thận an , coi chừng rắn trong bụi cỏ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-280.html.]

“Em sẽ cẩn thận.”

Đầu Trọc đồng ý ngay, đầu với , “Có ai xuống xem với ?”

Mọi đều hưởng ứng, Lam Vũ cởi dây cho Bình An và Thiểm Điện, chúng “vụt” một cái chạy ngoài, trong rừng chỉ còn Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân.

Hai vui vẻ chạy nhảy trong thung lũng, mỗi một đều nở nụ rạng rỡ, một sự ấm áp khó tả dâng lên trong lòng họ, lẽ đó chính là ý nghĩa của những nỗ lực vất vả của bọn họ.

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân từ từ xuống từ rừng cây.

Nhìn một thung lũng rộng lớn, núi nước, nếu thiên tai , thì đây thực sự là một nơi thích hợp để sinh sống.

“Hy vọng thiên tai sắp tới sẽ hủy hoại ngôi nhà lý tưởng mà chúng vất vả tìm kiếm.”

Tìm một nơi như thế dễ dàng, Đinh Mộ di chuyển nữa.

“Chúng chỉ thể bảo vệ bản , nếu đến bước , chỉ thể ứng phó theo tình hình thôi.” Nhiều việc chệch khỏi quỹ đạo, Mai Ngạn Quân cũng nắm chắc cho lắm.

Lâm Chí Viễn và Lưu Hoa Bân xa, mà xổm bên bờ suối trò chuyện.

“Nước suối mát, nếm thử, vị ngọt.” Lưu Hoa Bân dùng tay khuấy nước suối chảy.

“Thấm thoát tháng chín , mấy ngày nay nhiệt độ mát mẻ hơn nhiều, là do nơi tất cả nơi đều bắt đầu giảm nhiệt độ.” Lâm Chí Viễn cảm thán.

“Khả năng mùa đông năm nay tuyết rơi cao.” Lưu Hoa Bân cau mày .

Đinh Mộ bước đến, cùng Mai Ngạn Quân tìm một chỗ bằng phẳng, lấy vài chiếc ô che nắng từ trong gian mở , bàn ghế gấp cũng lấy .

xuống, lấy bản phác thảo thung lũng và sổ tay vẽ hôm qua từ trong túi , vẽ, thỉnh thoảng ngẩng đầu xung quanh.

Hai Lâm Chí Viễn và Lưu Hoa Bân xổm bên suối đến tê chân, dậy ngẩng đầu lên thấy vợ chồng Đinh Mộ đang ô che nắng cách đó xa, vội vàng run chân tới, xuống uống nước, lặng lẽ Đinh Mộ vẽ.

Một tiếng , tất cả đều dạo mệt mỏi trở về, ngay cả Bình An và Thiểm Điện cũng thè lưỡi mặt đất.

Đinh Mộ vội vàng đặt bút xuống, lấy một tấm vải chống thấm cho hai con ch.ó .

Thấy mặt, cô hắng giọng, lớn, “Vì mặt đông đủ, chúng hãy một cuộc họp ngắn gọn. Mọi thấy nơi thế nào?”

Thím Trần tươi rạng rỡ, vội vàng dậy, nhanh chóng phát biểu đầu tiên, “Mộ Mộ, thím thích nơi lắm.”

đầu tiên, lượt bày tỏ sự yêu thích của đối với nơi , đồng thời sẵn sàng ở đây sinh sống.

“Mọi cũng thấy, nơi đây núi nước, đất đai màu mỡ, thích hợp để sinh sống. Bây giờ là tháng chín , đêm qua cũng cảm nhận nhiệt độ khá thấp, tiếp theo chúng sẽ bắt đầu xây nhà, chúng chuẩn các loại vật liệu sẵn sàng từ , hy vọng đồng lòng, cố gắng xây nhà xong khi trời lạnh.”

Đinh Mộ chỉ thung lũng trống trải, phấn khởi với .

“Mộ Mộ, em thấy xây nhà ở vị trí nào thì đây?” Mai Ngạn Quân thấy cô cả buổi sáng sổ, tò mò hỏi.

“Em dự định xây nhà ở phía bắc, gần lối của nguồn nước, Tử Kiện, thấy thế nào?”

xong, thì về phía Trần Tử Kiện, khá hiểu về phương diện xây dựng dân dụng.

Trần Tử Kiện vội vàng, lấy một cuốn sổ tay từ trong túi quần công nhân, lật trang mới nhất ghi .

Ngẩng đầu lên ánh mắt mong đợi của xung quanh, từ tốn , “Vừa em một vòng quanh thung lũng, cũng chọn hai nơi thích hợp để xây nhà, một là phía bắc gần lối của nguồn nước mà chị dâu , một là phía tây bắc, chỉ là phía tây bắc một nửa là rừng nguyên sinh, rõ ràng thích hợp bằng phía bắc.”

Dừng một chút, tiếp tục , “Phía bắc dựa lưng núi, phía đông là vách đá sâu thấy đáy, phía nam và phía tây là rừng, vì vị trí là phía bắc mà chị dâu chọn.”

“Chị dâu, chúng sẽ xây kiểu nhà nào đây, nhà một tầng ?” Đầu Trọc toe toét, từ khi đến đây, nụ mặt từng tắt.

“Chị khoanh một vùng đất lớn để ở, xây thành ổ bảo.” Đinh Mộ với giọng đều đều, lạnh lùng như nước.

“Ổ bảo?”

“Ổ bảo là gì?” Mọi hiểu.

Loading...