Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 312

Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:21
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tinh Nghiên thấy ông quản gia lời nào, cô bĩu môi : “Chuyển nhà là một việc lớn, hơn nữa nông trường của chúng lớn như , thể chuyển ?”

“Nếu dọn , tất cả gia súc sống ở đây đều sẽ c.h.ế.t hết, cuối cùng cũng thể sống .”

Chu Tinh Nghiên cảm thấy hôm nay thể vận chuyển nước về thì cũng thể như : “Chúng thể điều thêm hai chiếc xe nữa chở nước.”

là còn quá trẻ tuổi nên luyện đủ.

Ông quản gia ngước mắt một cái, kiên nhẫn giải thích với cô : “Nhóc con, chúng tầm về lâu về dài.”

Chu Tụ Bảo chút thành lời: “Nông trường Tinh Tinh kiếm nước nữa, nước, cỏ cũng thể lớn .

Con xem nếu chỉ dựa việc vận chuyển nước thì thể trồng bao nhiêu lương thực đồng cỏ ? Người với gia súc đều uống nước, con tính xem chúng sẽ như thế nào với mười tấn nước mà Ngô Quảng vận chuyển về ?

Hiện tại xăng dầu cũng quý giá giống như nước, con xem về lâu về dài thì chúng sẽ đốt hết bao nhiêu xăng đây, hơn nữa nó cũng là nguồn tài nguyên tái tạo .”

Chu Tụ Bảo những điều mặt nhiều như , khiến cho Chu Tĩnh Nghiên chút hổ. Bôn ba vất vả bên ngoài hơn một năm, khó khăn lắm mới định , cô vẫn rời khỏi nơi , nên kéo cánh tay ông quản gia : “Ông Phúc, chúng thật sự di chuyển ?”

Ông quản gia khẽ vỗ tay cô an ủi : “Bây giờ, chỗ còn thích hợp để sinh sống nữa, dọn cũng là điều bất đắc dĩ, đợi khí hậu trở nên hơn thì chúng sẽ về.”

Chu Tinh Nghiên vẫn bỏ cuộc, cô thật sự từ bỏ nông trường : “Biết một thời gian ngắn nữa khí hậu sẽ hơn thì ?”

Thấy thì cô hiểu, Chu Tụ Bảo tức giận đến đ.ấ.m ngực: “Con học đến mức ngu ? Bây giờ đang là cái thời tiết gì hả? Toàn trái đất tro núi lửa bao phủ, chẳng bao lâu nữa sẽ xuất hiện mưa axit. Một khi mưa axit rơi xuống, thì sẽ khó , đến lúc đó chúng chúng thể ngoài ?”

Biết Chu Tụ Bảo tức giận, sợ ông tức giận hại nên Chu Tinh Nghiên dám tiếp tục tranh cãi với ông , cụp mi rũ xuống mắt ngoan ngoãn : “Khi nào chúng dọn ?”

Liếc mắt bầu trời bên ngoài đầy khói bụi của núi lửa hòa với bóng đêm, Chu Tụ Bảo nhanh chóng quyết định : “Việc thể chậm trễ nữa, lập tức dọn. Ngô Quảng, đánh thức dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc, ba ngày chúng sẽ xuất phát sáng sớm.”

Đối với quyết định quyết đoán của Chu Tụ Bảo, ông quản gia vô cùng vui mừng. Ông cụ chậm rãi dậy, khom lưng về phòng. Ông cụ cũng thu dọn đồ đạc của bản .

Một đêm tối lộng gió, tro bụi của núi lửa bao trùm bộ rừng rậm, tăng thêm bầu khí ảm đạm và rùng rợn, giữa đất trời ngoài sự yên tĩnh cũng chỉ yên tĩnh.

Đang ngủ say, Đinh Mộ giật tỉnh giấc bởi một tiếng hét đ.â.m thủng màng nhĩ, tim nhảy thình thịch.

Cô ôm ngực, hít thở thật sâu để điều chỉnh tâm trạng quấy nhiễu. Sau khi ngũ quan trở nên nhạy bén hơn thì cô càng cảm thấy bản càng ngày càng đánh thức nhiều hơn, sớm muộn cô cũng sẽ già tuổi.

Nghĩ đến điều , cô nhẹ nhàng vén chăn lên và xuống giường. Cho dù động tác của cô nhẹ nhàng đến mấy thì tính cảnh giác cao như Mai Ngạn Quân vẫn cô đánh thức.

Anh mở to mắt thấy Đinh Mộ đang bưng cốc nước uống. Theo thói quen thời gian, đang là ba giờ sáng.

Thấy thời gian vẫn còn sớm, khẽ vỗ lên gối ý bảo Đinh Mộ uống xong nước thì nhanh chóng lên ngủ tiếp.

Đinh Mộ lắc đầu, giơ tay chỉ về phía rừng rậm.

Mai Ngạn Quân bật dậy, căng thẳng, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén: “Ngoài cổng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-312.html.]

Nói xong nhanh chóng mặc quần áo lên và xuống giường.

Đinh Mộ hề lo lắng tiếp tục uống ngụm nước, bình tĩnh : “Không cần vội, ở ngoài cổng mà là từ trong rừng rậm truyền đến.”

“Bọn họ phát hiện sơn cốc chứ?”

“Em chỉ thấy tiếng của một phụ nữ thét lên chói tai từ sâu trong rừng rậm truyền đến, những cái khác em sẽ thêm một chút.”

Cô đưa cốc cho Mai Ngạn Quân, bên trong còn nửa cốc nước suối. Mai Ngạn Quân cầm lấy cốc nước và uống từng ngụm một.

Khóe môi của Đinh Mộ khẽ cong lên, tập trung lắng âm thanh vang lên trong rừng.

Ban đêm yên tĩnh nên âm thanh trong rừng vang lên rõ ràng. Cô thấy tiếng cầu xin của phụ nữ thét lên chói tai, và cả tiếng châm biếm đáng khinh của đàn ông. Một âm thanh dơ bẩn, thậm chí cả tiếng thể va , và nhiều âm thanh khác.

Đinh Mộ khẽ xoa lỗ tai, nhẹ giọng : “Trong rừng rậm bảy tám đàn ông và một phụ nữ giống như là bắt đến.”

“Có gần sơn cốc ?”

“Không xa, bộ mười phút là thể thấy tường bao của chúng .” Đinh Mộ ước chừng cách.

Xem bọn cô sẽ thể nào yên tâm ngủ . Mai Ngạn Quân lo lắng một lúc đám sẽ tìm thấy sơn cốc, như thế thì hai các cô sẽ thức dậy nữa.

“Anh sẽ giải quyết tai họa . Em cùng với là ở nhà tiếp tục ngủ.”

Thính giác quá nhạy sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ, Đinh Mộ ngủ cũng ngủ : “Em cùng , chúng tốc chiến tốc thắng.”

Hai lặng lẽ khỏi phòng ngủ, thấy tiếng động Bình An và Thiểm Điện cũng theo ngoài. Chúng ngước mắt chằm chằm hai họ. Nếu họ đưa chúng cùng, thể chúng sẽ kêu gào lên.

Mai Ngạn Quân mãi chúng cũng , thậm chí Thiểm Điện còn cắn ống quần của buông.

Mấy ngày ngoài, hai con ch.ó ở trong nhà quá buồn chán .

Những con ch.ó bình thường Đinh Mộ chiều hư, cũng dám lớn tiếng quở trách vì sợ đánh thức hai đứa nhỏ, Mai Ngạn Quân cầu cứu Đinh Mộ.

Đinh Mộ đành đưa chúng nó gian và cũng cảnh cáo: “Một lát nữa chúng tao trở về, chúng mày lập tức ngoài .”

Cô dùng ý thức kiểm tra thì thấy Bình An với Thiểm Điện đang chạy điên cuồng ở trong gian, chẳng hề lời cô .

DTV

Giải quyết hai con ch.ó dính xong, Mai Ngạn Quân ôm Đinh Mộ dịch chuyển đến cổng lớn.

Mai Ngạn Quân lấy chìa khóa mở cổng . Sau khi hai rời khỏi đây, Mai Ngạn Quân cẩn thận khóa hai cánh cửa .

Đeo kính đêm lên, Đinh Mộ chỉ hướng đến cho Mai Ngạn Quân. Anh bế Đinh Mộ lên, trong chớp mắt biến mất tại chỗ và di chuyển cách chỗ những đó mấy chục bước thì dừng .

Trong một rừng tối tăm, mơ hồ hiện lên một chút ánh lửa. Hai lặng lẽ đến gần và từ từ thấy rõ một đống củi cháy hết một bãi đất trống trong rừng.

Loading...