Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:38
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nghe thấy, ông chủ Chu, chuyện gì xin cứ !” Giọng trầm thấp của Mai Ngạn Quân vang lên.

phấn đấu cả đời, cuối cùng chút gia sản còn cũng sắp mất trong tay , nhà còn già trẻ lo, phía còn một đám em nuôi, sẽ sống như thế nào nữa?”

Đinh Mộ nhầm chứ? Ông chủ Chu giàu từ xa đến đây, đang kể khổ với bọn họ bằng cách đánh tình cảm?

Người thể đơn giản như , cô cầm bộ đàm, hỏi thẳng: “Ông chủ Chu, ông rùm beng đến đây gì? Chỉ để kể khổ với chúng ?”

Đầu dây bên im lặng một lúc, Chu Tụ Bảo mới chậm rãi mở miệng : “Trang trại Tinh Tinh là chỗ dựa cuối cùng của , trận động đất biến thứ thành bọt nước , trang trại còn nguồn nước, còn thích hợp để ở nữa.

DTV

mấy Ngô Quảng về ở đây các nước, thấy đất đai của khá rộng, là chúng hợp sống chung . Tài năng của cộng với bản lĩnh của hai vợ chồng cô , đây là chuyện đôi bên cùng lợi.”

Lời của Chu Tụ Bảo giống như một quả b.o.m nặng ký, lập tức khiến tất cả tường sét đánh, ngay cả Đinh Mộ cũng sét đánh đến mức ngoài cháy trong khét.

cần suy nghĩ từ chối thẳng: “Ông chủ Chu, trò đùa vui chút nào.”

nghiêm túc đấy, hơn hai trăm trướng đang há miệng chờ nuôi.”

“Xin , ông chủ Chu, thung lũng của chúng nhỏ, thể chứa nổi ông lớn như ông, xin mời ông tìm nơi khác phong thủy hơn.”

Đinh Mộ cho Chu Tụ Bảo cơ hội nữa, cô tắt bộ đàm luôn.

Cô nhíu mày , đều thấy cuộc đối thoại của cô với Chu Tụ Bảo, cô hỏi : “Chu Tụ Bảo nhiều như cứ chặn ở cửa thì bây giờ?”

“Một ngày, hai ngày thì , nhưng nếu ông lâu dài thì ?” Đầu Trọc gãi đầu.

Lý Gia Minh cầm ống nhòm, quan sát đám theo Chu Tụ Bảo: “Đằng đoàn xe của ông còn hai trăm , hiện tại đang cắm trại trong rừng, lẽ là những nạn dân mà ông chiêu mộ đường, cộng với hơn hai trăm trong đoàn xe của ông , tổng năm, sáu trăm .”

Trương Bằng Phi thở dài, nhanh chóng tính toán trong lòng: “Chúng lai lịch của Chu Tụ Bảo, nếu căng thẳng quan hệ, bọn họ hợp đối phó với thung lũng, cho dù cuối cùng chúng thể thắng, cái giá trả chắc chắn nhỏ.”

“Năm sáu trăm mỗi ngày ăn uống vệ sinh cũng chuyện nhỏ.” Trương Hướng Đông vấn đề một cách thực tế nhất.

Đồng tử Đinh Mộ co , đáy mắt lóe lên ánh sáng sắc bén: “Nếu bọn họ xảy mâu thuẫn xung đột, thung lũng chắc chắn thể ngoài cuộc, Chu Tụ Bảo thật sự là đánh một nước cờ .”

“Chu Tụ Bảo là một nhân vật đơn giản, chắc chắn ông còn con át chủ bài trong tay.”

Ánh mắt sắc bén của Mai Ngạn Quân lướt qua đám đông ngày càng đông tường.

“Vậy bây giờ, thung lũng của chúng nào chỗ chứa nhiều như ?” Thím Trần cũng tình hình nghiêm trọng, bà lo lắng xoa tay, trong đầu nhớ rõ quy hoạch của thung lũng.

“Không thể đắc tội với Chu Tụ Bảo .”

Giọng của Lâm Chí Viễn vang lên từ bên cạnh cầu thang, Vương Huệ Trinh dìu ông theo , ông thấy bộ cuộc đối thoại của mấy Đinh Mộ với Chu Tụ Bảo.

Đinh Mộ chìm suy nghĩ, xem gần đây còn chỗ nào để sắp xếp cho bọn họ ?

Đột nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô: “Nơi bầy sói ở phía núi, chắc chắn sẽ nguồn nước.”

“Vậy để bọn họ tự khảo sát xem .”

Có lẽ do bọn họ bàn bạc quá lâu, Chu Tụ Bảo cũng sợ Đinh Mộ để ý đến , Ngô Quảng ở tường lớn tiếng la hét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-318.html.]

Đinh Mộ bất đắc dĩ mở bộ đàm, giọng lo lắng của Chu Tụ Bảo lập tức vang lên bên trong.

“Cô Đinh, Mai, cầu xin hai chỉ cho một con đường sáng, xem thể tìm cho một nơi nguồn nước ở gần đây, để chúng thể định cuộc sống .”

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , cô chậm rãi : “Ông thấy ngọn núi phía chúng ? Chắc phía núi nguồn nước đấy, nhưng nơi đó từng một bầy sói sống.”

“Thật !”

Chu Tụ Bảo xong vui mừng thẳng dậy, đầu thò ngoài, chút bận tâm : “Có nguồn nước là , sợ gì bầy sói chứ, sẽ đánh về mời ăn thịt sói nhé.”

“Được! Vậy chúng chờ tin của ông.”

Bọn họ mà đánh sói mới lạ, khi núi lửa phun trào, động vật xung quanh hết, ngay cả sói đầu đàn cũng bỏ đàn con mà di cư.

Mấy Đinh Mộ đang bàn bạc chuẩn rút lui thì Chu Tụ Bảo lên tiếng.

“Cô Đinh, đội chúng còn nhiều nước, cô thể cho chúng một ít nước ?”

Lúc chiếc xe tưới nước cải tiến của Chu Tụ Bảo đang đỗ nổi bật giữa đoàn xe.

Cô suy nghĩ một chút : “Được, nhưng hai ngày chỉ thể cho một xe thôi.”

“Cảm ơn! Đủ .” Chu Tụ Bảo chân thành cảm ơn.

Thấy còn gì để , Đinh Mộ tắt bộ đàm.

Lam Vũ những bóng trong rừng, cau mày, lo lắng : “Anh Quân, bên ngoài nhiều như , chúng nên bố trí tuần tra tường thành , nếu tình huống xảy cũng thể ngay .”

“Cần!” Mai Ngạn Quân quả quyết , “Cụ thể sắp xếp như thế nào, chúng sẽ bàn bạc .”

Còn bên Chu Tụ Bảo, khi nhận tin tức chính xác từ Đinh Mộ, ông bảo Ngô Quảng gọi Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo đến.

“Cô Đinh trong khu rừng núi nguồn nước, hai dẫn xem xét địa hình bên đó, đường chú ý an ! Nếu thật sự tìm sẽ bạc đãi hai .”

Sau đó, ông sang với Ngô Quảng: “Nghe núi sói, trang s.ú.n.g cho bọn họ .”

Ngô Quảng kéo một cái thùng lớn phía ghế của Chu Tụ Bảo , mở chính là một thùng đầy s.ú.n.g và đạn.

Sau khi Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo ngoài, Chu Tụ Bảo tỏ vẻ nghiêm túc tiếp tục dặn dò Ngô Quảng: “Đám nạn dân theo đường còn quen, bảo em trướng cảnh giác, mỗi trang vũ khí và bộ đàm, sắp xếp ca trực, tuần tra 24 giờ.”

“Vâng, ông chủ, sẽ sắp xếp ngay.”

Ngô Quảng nhiều như , lúc việc quản lý chút khó khăn.

Sau khi hẹn thời gian lấy nước với Chu Tụ Bảo, Mai Ngạn Quân vẫn tự lái xe , Lam Vũ và Trương Bằng Phi cầm s.ú.n.g máy cảnh giác xung quanh, Đầu Trọc và Diêu Nghiêu phụ trách mở cửa.

Mấy phối hợp hảo, thuận lợi lái chiếc xe chở đầy nước ngoài.

Trong lúc cửa lớn đóng mở, trong những nạn dân do trấn trưởng Trát Cát dẫn đầu, mắt sắc thấy cảnh tượng bên trong thung lũng.

Một vài ý đồ riêng dám lớn tiếng ồn ào, bọn họ tụ tập thì thầm to nhỏ, thỉnh thoảng về phía đoàn xe của Chu Tụ Bảo và thung lũng.

Loading...