Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khu rừng trở nên yên tĩnh, những đống lửa bập bùng cũng dần tắt.

Ở một nơi xa đám đông, đang thì thầm.

“Anh Báo, ngày mai bên đó tìm nhận Hổ ?” Sau thất bại tối nay, Vạn Linh luôn lo lắng bất an.

Người đàn ông tên Hổ khẩy, tỏ vẻ sợ trời sợ đất : “Sợ gì chứ, đều bịt miệng bịt mũi cả ngày, ai nhận ai .”

Anh Báo liếc Vạn Linh từ xuống ánh lửa yếu ớt, trong lòng chợt nảy một ý nghĩ.

Vạn Linh cảm thấy thoải mái khi như , cô chuyện vô cùng quyến rũ, “Anh Báo, như .”

thấy ông chủ Chu vẻ năng lực, hãy tìm cơ hội tiếp cận ông , cô nhan sắc, nếu ông sủng ái thì cô sẽ ăn ngon mặc .”

Vạn Linh thì hai mắt sáng lên, hình ảnh ngôi nhà lớn sang trọng, bàn ăn đầy ắp những món ngon, quần áo giày dép đẽ nhanh chóng hiện lên trong đầu.

Hai đàn ông thấy dáng vẻ của cô , thì liếc mắt hiệu kéo cô sâu trong rừng.

Sáng sớm hôm , khi ngoài, Mai Ngạn Quân Mai Vũ Văn thôi.

Mai Vũ Văn ông gì, nên chủ động lên tiếng , “Cha, cha cứ yên tâm , hôm nay con sẽ dẫn em gái đồng cỏ nhổ cỏ, chạy lung tung .”

Mai Ngạn Quân khẽ mỉm , vỗ mạnh bờ vai non nớt của bé, “Giao em gái cho con, cha yên tâm, bên ngoài bức tường, chuyện gì sức con thì hãy giúp đỡ một tay nhé.”

Sau bữa sáng, cả nhà bốn ăn xong, Đinh Mộ chuẩn ngoài, nhưng ngờ hai chú chó Bình An và Thiểm Điện giở trò cắn lấy ống quần cho cô .

Đinh Mộ bất lực xoa trán, nhớ đến ba chú chó con đang nuôi ở nhà thím Trần, đến lúc để bọn chúng bắt đầu nuôi dưỡng tình cảm từ nhỏ .

“Chồng , đến nhà dì Trần bế ba chú chó con đó về đây , để hai đứa chơi đùa với bọn chúng, nếu chúng sẽ luôn nghĩ đến việc chạy ngoài.”

Mai Ngạn Quân đeo khẩu trang ngoài.

Không lâu , mang một chiếc lồng về, còn Lam Vũ chung nữa.

Vào nhà, Lam Vũ thả ba chú chó con , Bình An và Thiểm Điện lập tức trạng thái chiến đấu, lông dựng .

Cảm nhận áp lực, ba chú chó con lo lắng bò quanh, miệng phát tiếng “gâu gâu”, trông thật đáng thương.

Có lẽ cảm nhận sự tấn công của chó con, Bình An và Thiểm Điện từ từ tiến gần, Thiểm Điện còn giơ một chân lên đẩy chú chó con đang cố gắng dậy.

Không chịu thua, chú chó con dậy, Thiểm Điện tinh nghịch đẩy nó ngã xuống.

Lặp lặp hai , nó coi chú chó con như một món đồ chơi.

Lam Vũ thấy Thiểm Điện đang bậy, xách tai nó sang một bên để giáo dục tư tưởng.

Thấy bọn chúng ở chung hòa thuận, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân liền khỏi nhà.

Đến cổng lớn, Đầu Trọc đang tuần tra xuống từ tường, dù cả đêm ngủ nhưng ngoại trừ quầng thâm mắt, thì vẫn tràn đầy năng lượng.

“Anh, chị dâu, hai định xuất phát sớm ?”

Đinh Mộ lấy hai chai nước suối từ trong túi đưa cho , một chai để cho Diêu Nghiêu đang ở tường, “Đi vòng qua rừng cũng mất gần nửa tiếng, bên ngoài nhiều đang rình rập như , chúng sớm về sớm.”

Mai Ngạn Quân lấy chiếc xe Hummer mà lâu lái từ trong gian , “Hôm nay phiền hai .”

Đầu Trọc mở nắp chai, uống một ngụm nước suối, cảm giác mệt mỏi cơ thể liền tan biến.

Anh ngay rằng nào trai và chị dâu cũng cho bọn họ đồ . Anh vỗ nhẹ mui xe, trong lòng chút ngứa ngáy, “Nửa đêm yên tĩnh, chuyện gì xảy , lát nữa Bằng Phi và Gia Minh sẽ đến hai bọn em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-321.html.]

Vừa , Trương Bằng Phi và Lý Gia Minh vội vàng mang theo bữa sáng đến.

Thấy chiếc xe Hummer đậu đó, ánh mắt bọn họ tràn ngập sự ganh tị.

Mai Ngạn Quân dặn dò một hồi cùng Đinh Mộ lên xe.

Đầu Trọc và Trương Bằng Phi nhanh nhẹn mở cửa, chiếc xe lập tức rời khỏi cổng chính, thẳng đến chỗ đoàn xe của Châu Tụ Bảo.

Vừa thấy chiếc xe xuất hiện, những bên ngoài đều đầu về phía nó, ánh mắt tràn đầy ganh tị.

Vạn Linh dựa gốc cây lớn, ngọn lửa ghen tuông bừng cháy trong mắt, cô lao kéo Đinh Mộ xuống từ chỗ ghế phó lái.

Người phụ nữ khốn kiếp , mà cô thể sống phong lưu sang trọng đến như .

Chiếc xe dừng bên cạnh xe của Chu Tụ Bảo, nhờ kinh nghiệm đồng hành , Mai Ngạn Quân chiếc xe nào là của Chu Tụ Bảo.

“Ông chủ Chu, vẫn dậy ?”

Đinh Mộ thò đầu gọi.

Ngô Quảng từ trong xe bước , cung kính chào hai .

“Cô Đinh, Mai, ông chủ dậy , chúng còn đang đợi một nữa, ông đến thì thể xuất phát .”

Không dám chậm trễ vợ chồng Đinh Mộ, Chu Tụ Bảo từ trong xe thò đầu , “Làm phiền hai vị chờ thêm một lát nhé.”

Nói xong, ông nháy mắt với Ngô Quảng, Ngô Quảng gật đầu nhanh chóng chạy phía .

Chẳng mấy chốc, bọn họ thấy kéo một vội vã chạy đến.

Đinh Mộ mà Ngô Quảng kéo theo với vẻ nghi hoặc, “Trưởng trấn Trát Cát, hai quen ?”

Lúc trưởng trấn Trát Cát hứa với Đinh Mộ rằng hôm nay ông sẽ dẫn rời , xem ông định nuốt lời, ông chút ngượng ngùng, “Mới quen hôm qua, ông chủ Chu mời cùng xem nguồn nước.”

“Ông Chu thật đúng là con mắt tinh đời.” Đinh Mộ chợt hiểu chiêu trò của Chu Tụ Bảo.

Mai Ngạn Quân khẽ nhướng mày, liếc trưởng trấn Trát Cát trầm giọng , “Bây giờ đến đông đủ, chúng xuất phát thôi.”

Ngô Quảng lấy bộ đàm , lệnh cho chiếc xe phía , đó kéo trưởng trấn Trát Cát lên xe của Chu Tụ Bảo.

Chiếc xe chạy trong rừng xóc, Đinh Mộ nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn.

Châu Tụ Bảo dẫn theo 3 chiếc xe, ông và Mai Ngạn Quân ở cuối đoàn xe.

DTV

“Có vẻ như chủ tịch Chu định lôi kéo trấn trưởng Trát Cát.”

Đường trong rừng khó , Mai Ngạn Quân nắm chặt vô lăng, mắt thẳng về phía .

“Chu Tụ Bảo tinh ranh, đám nạn dân và của trấn trưởng Trát Cát đằng , ba bốn trăm , nếu ông định xây dựng gia viên mới thì cần nhiều nhân lực, nhiều thì càng cần những quản lý giỏi, trấn trưởng Trát Cát phù hợp.”

Phân tích của Mai Ngạn Quân chính xác.

“Còn là trấn trưởng Trát Cát bản lĩnh mới lọt mắt của ông chủ Chu.”

Tuy đường xóc nảy, nhưng vẫn xem như tương đối bằng phẳng.

Đến nơi, Đinh Mộ thấy ngoài những tên vệ sĩ Ngô Quảng dẫn đến, còn 3 cầm mấy cái vali đen từ hai chiếc xe phía xuống.

Trong rừng một đất trống lớn, là nơi đàn sói thường nghỉ ngơi, mặt đất giẫm đạp nhẵn, thể ngửi thấy mùi hôi nồng nặc ngay cả khi đeo khẩu trang.

Đinh Mộ thẳng đến nguồn nước chân núi, một hồ nước lớn, nơi nước nông màu xanh ngọc bích, càng gần núi, màu nước càng đậm, màu xanh đậm, cho thấy hồ nước sâu thấy đáy.

Loading...