Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 323
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:51
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không bên trong là gì?” Chu Tụ Bảo thấy âm thanh, khó hiểu hỏi Đinh Mộ.
“Ồ, khu chăn nuôi xây quá lớn, thời tiết , bọn họ đều đang huấn luyện bên trong.”
“Có thể xem ?” Ông tò mò về việc huấn luyện của bọn họ.
Đinh Mộ sang Mai Ngạn Quân, vẫn im lặng bên cạnh.
Mai Ngạn Quân nhướng mày, trầm giọng , “Được!”
Anh đẩy cửa khu chăn nuôi hai, cảnh tượng bên trong hiện mắt .
Chỉ thấy Diêu Nghiêu và Lý Gia Minh đang khiêng s.ú.n.g phóng tên lửa tập luyện, một đống vũ khí đạn dược các loại mặt đất bên cạnh, s.ú.n.g các loại treo tường, bắt mắt.
Ở một khu chăn nuôi xa hơn, Mai Đóa, Thẩm Khả Nhi và Từ Duệ, ba cô bé ngừng luyện tập b.ắ.n nỏ.
Chu Tụ Bảo và những ông dẫn đến ngay lập tức thấy vũ khí chất đống mặt đất, ông chợt rùng .
Nhiều vũ khí như , ông cũng kiếm , chẳng lẽ nhóm cướp đạn dược của chính phủ ?
Mai Ngạn Quân thản nhiên thấy hết vẻ mặt của bọn họ, “Năng lượng mặt trời đủ, cho nên thể bật máy sưởi bên trong , lạnh, ông chủ Chu, xem xong chúng ngoài thôi.”
Đinh Mộ thầm trong lòng, hóa đây là sự sắp xếp vội vàng của Mai Ngạn Quân đó.
Chu Tụ Bảo cố giữ bình tĩnh, ông vịn tay Ngô Quảng khỏi cổng khu chăn nuôi.
Cho đến khi trở xe, nội tâm Chu Tụ Bảo vẫn ngừng dậy sóng.
“Ông chủ, thật ngờ, vợ chồng Mai thể kiếm nhiều vũ khí đạn dược như .” Ngay cả Ngô Quảng cũng khỏi cảm thán, thậm chí trong lòng chút nghi ngờ.
Còn Chu Tinh Nghiên thẳng nghi ngờ của “Cha, phận thật sự của bọn họ, chẳng lẽ là buôn lậu vũ khí quân dụng ?”
Chu Tụ Bảo uống một ngụm lớn sâm trong cốc, “Dù , điều bọn họ cho chúng chính là bọn họ dễ chọc, chọc bọn họ, thì cân nhắc cho kỹ.”
“Mọi ? Đi đến thung lũng một chuyến, ai cũng sợ hãi như .” Ông quản gia bên cạnh, nhướng mí mắt, hiểu bọn họ.
Ngô Quảng đến bên cạnh ông quản gia, xổm xuống, cẩn thận kể tình hình ở thung lũng cho ông .
Ông quản gia xoay chuỗi hạt trong tay, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng, “Ý của cũng là nên đắc tội với bọn họ, thể đắc tội, thì kết giao thôi. Sau hàng xóm, giúp đỡ luôn là .”
Chu Tụ Bảo thời gian gấp rút, ông nhanh chóng phân công từng nhiệm vụ, “Bảo bọn họ việc đêm nay, sáng mai thấy bản thiết kế trang trại.”
Ngô Quảng nhận lệnh .
Thấy , ông quản gia thở dài, “Xem mấy cô Đinh nội tình, chúng theo bước chân của bọn họ sẽ sai.”
“Cháu cũng nghĩ như .”
“Cháu bảo những còn cũng nhanh chóng hành động .”
Chu Tụ Bảo và ông quản gia bàn bạc như cha con đến tận đêm khuya.
Trong thung lũng, Mai Ngạn Quân gọi hai đang canh gác tường trở về.
“Anh, tối nay sắp xếp canh gác ?” Người bên ngoài vẫn đang rình rập, Đầu Trọc hiểu.
Diêu Nghiêu nhớ Chu Tụ Bảo thấy nhiều vũ khí như ở khu chăn nuôi, sợ đến mức mặt mày tái mét, “Tối nay cần nữa, thấy...”
Mấy vây , về sự chấn động của Chu Tụ Bảo khi thấy nhiều vũ khí của bọn họ.
“Mộ Mộ, cháu xem Chu Tụ Bảo đến cướp ?” Thím Trần lo lắng, bà nhớ rõ buổi chiều ngăn cho nhà ăn, đàn ông bên cạnh ông trông hung dữ.
“Yên tâm, bọn họ dám .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-323.html.]
Tận thế, vũ khí chính là vua.
Ngày thứ hai khi Chu Tụ Bảo đến thăm thung lũng, phần lớn bắt đầu rút lui, lượt di chuyển đến núi .
Chỉ Chu Tụ Bảo và các thành viên cốt cán vẫn ở bên ngoài thung lũng, Đinh Mộ vẫn bận rộn trồng trọt trong nhà kính.
Có lẽ vì nhiệt độ và độ ẩm trong nhà kính kiểm soát , vài nhà kính xuất hiện lá côn trùng cắn, là một loại côn trùng nhỏ màu đen bay, cắn , chúng chỉ bám lá để gặm chồi non.
Mai Vũ Văn lật gần hết mấy cuốn sách trong thư phòng, nhưng cũng tìm cách giải quyết.
Nhìn những chồi non mới mọc gặm chỉ còn trơ cái cọng, Đinh Mộ đành mời Trương Hướng Đông đến.
“Chú Trương, chú xem đây là gì, gần đây ngày càng nhiều, nhiều lá gặm nham nhở .”
Trương Hướng Đông xổm xuống, cẩn thận kiểm tra mặt đất dậy, “Chuyện dễ xử lý thôi, cháu rắc tro cỏ lên là .”
Mai Vũ Văn chút dám tin, bé lật nhiều sách mà cho đây là gì, “Tro cỏ thể chữa ?”
“Gần đây trời càng ngày càng âm u, thiếu ánh sáng cho nên mới gây chuyện .”
“Vậy chúng rắc tro cỏ , đó tăng cường ánh sáng xem .”
Sau khi lấy tro cỏ, Đinh Mộ lén trộn một ít thuốc trừ sâu , ánh nắng mặt trời mạnh, diệt trừ những thứ khá khó.
Sau khi rắc xong một nhà kính lớn, Đinh Mộ dẫn Mai Vũ Văn và những khác đến nhà kính thứ hai thì Lam Vũ từ xa chạy đến.
“Chị dâu, Chu Tụ Bảo đến mượn của chúng .”
“Mượn ?” Đinh Mộ dừng , dặn dò mấy Đào Dương tiếp tục rắc tro cỏ ở nhà kính thứ hai.
Lam Vũ chạy quá nhanh, thở hổn hển, hít một thật sâu, “ , mượn Tử Kiện giúp bọn họ vẽ bản thiết kế.”
“Sao bọn họ vẽ bản thiết kế?” Trần Tử Kiện nghi hoặc Lam Vũ, đường cũng để lộ vẽ bản thiết kế.
Chẳng lẽ là trong thung lũng cho Chu Tụ Bảo ?
“Ông Tử Kiện, ông chỉ mượn nhà thiết kế của chúng thôi.”
“Chỉ là vẽ tranh thôi ?” Đinh Mộ nghi ngờ, nhiều chuyên gia theo Chu Tụ Bảo , của ông vẽ hả?
“ . Chỉ vẽ tranh thôi.” Lam Vũ gật đầu.
Đinh Mộ về phía Trần Tử Kiện, “Cậu ?”
“Em thể ?” Trần Tử Kiện ngạc nhiên, cần giữ bí mật.
Đinh Mộ mỉm nhẹ nhàng , “Chỉ là vẽ một bản thiết kế kiến trúc, bảo vẽ bản đồ thung lũng cho bọn họ, gì thể.”
Nói cô chuyển giọng, “Tất nhiên, càng ít về kiến trúc trong thung lũng càng .”
“Chị dâu, em thế nào, em sẽ về.” Trần Tử Kiện sẽ ngốc đến mức phản bội thung lũng.
“Đừng quên đòi thù lao, thể việc công cho bọn họ .” Đinh Mộ dặn dò.
Trần Tử Kiện cởi găng tay cùng Lam Vũ đến cổng lớn, Mai Ngạn Quân đang đợi ở cổng lớn, sẽ cùng Trần Tử Kiện.
Chu Tụ Bảo chỉ để Trần Tử Kiện vẽ bản thiết kế một buổi sáng, đưa cho bọn họ năm mươi cân gạo.
DTV
Buổi trưa, vui vẻ khiêng gạo nhà ăn, tự tay đưa cho thím Trần, “Thím, cháu kiếm lương thực !”
Khóe miệng thím Trần nhếch lên, vẻ mặt tự hào, “Tốt! Tối nay thím sẽ nấu cho ăn.”
Từ khi sống chung tận thế, bà coi Trần Tử Kiện như con trai .
Đinh Mộ từ ngoài đồng về thấy hai con vui vẻ, “Có chuyện gì vui ?”