Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:54:47
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình An và Thiểm Điện tận tụy kéo ổ của ba chú sói con đến bên lò sưởi, năm con ch.ó đang cuộn tròn ngủ.

Lúc cô từ phòng tắm , Mai Ngạn Quân rán bánh xong .

Đinh Mộ tưởng rằng em Mai Vũ Văn vẫn dậy, đến phòng bọn họ xem thì thấy chăn gấp gọn gàng.

“Chồng ơi, hai em Đóa Đóa ?” Cô hỏi Mai Ngạn Quân đang bưng sữa đậu nành từ bếp .

Mai Ngạn Quân chỉ tay về phía sân : “Vũ Văn nhóm lò sưởi dẫn Mai Đóa sân , em xem thử .”

Đinh Mộ ngoài xem, cô thật sự thấy hai em đang xổm bận rộn bên mấy chậu hoa.

“Hai đứa đang trồng gì ?”

Mai Đóa cầm chiếc xẻng nhỏ cẩn thận trồng cây con trong tay chậu hoa, ngẩng đầu lên mà : “Mẹ ơi, bọn con đang trồng cây cải mà ông Trương nhổ từ ruộng lên hôm qua đấy.”

Mấy chậu hoa là Đinh Mộ lấy từ gian , cũng là những chậu hoa từng trồng rau ban công ở 1701.

Đinh Mộ bước tới, giúp bọn nhỏ trồng nốt mấy cây con còn .

“Xong , hai đứa mau rửa tay về ăn sáng , cha con nấu xong , lát nữa nguội mất.”

Hai em ngoan ngoãn rửa tay, trở về phòng khách, Mai Ngạn Quân cũng nấu xong thức ăn cho chó, trứng gà trộn với thức ăn cho chó.

Đinh Mộ xuống uống một ngụm sữa đậu nành ngọt ngào thì bộ đàm bàn vang lên.

“Anh Quân, dậy , ngoài trời đang mưa kìa.” Giọng uể oải của Diêu Nghiêu truyền đến, vẻ như vẫn dậy.

Mai Ngạn Quân cầm bộ đàm nhấn nút chuyện: “Đang ăn sáng, ngoài trời mưa axit, hôm nay đừng ngoài nhé.”

“Ừm ừm, , em !”

Diêu Nghiêu dứt lời kịp cúp máy thấy tiếng trêu chọc của Lam Vũ từ bộ đàm.

“Chậc chậc, chúng đều ăn sáng xong , Diêu Nghiêu vẫn dậy ? Tối qua đừng vất vả quá nhé.”

“Có đang ghen tị vì cơ hội dậy muộn .” Đánh rắn đánh bảy tấc, Diêu Nghiêu trúng tim đen.

Lam Vũ hề tức giận: “Cậu bao lâu đánh bài uống rượu với chúng , vợ quản chặt quá nhỉ, e là sớm muộn gì cũng sẽ quên mất em chúng thôi.”

Diêu Nghiêu nhất thời nghẹn lời, Đào Dương bên cạnh lập tức giật lấy bộ đàm, tức giận : “Lam Vũ, đang nhảm nhí gì .”

Tiếng lớn kiêng dè của Lam Vũ và Lý Trí Dũng vang lên trong bộ đàm.

Mai Vũ Văn và Mai Đóa yên lặng ăn sáng.

Dưới gầm bàn, Đinh Mộ nhấc chân giẫm lên mu bàn chân của Mai Ngạn Quân, còn nghiến mạnh vài cái.

Mai Ngạn Quân đau đến mức khóe miệng giật giật, giả vờ như chuyện gì xảy , cầm bộ đàm lên trầm giọng : “Có mấy rảnh quá ?”

Lam Vũ lập tức ngừng , hiệu im lặng cho hai bên cạnh, nghiêm túc : “Anh Quân, em lo lắng cho gia súc chăn nuôi, bây giờ chúng thế nào ?”

“Tối qua cho chúng ăn đủ cỏ khô, đủ cho chúng ăn ba bốn ngày ?”

“Em ngoài xem, xem thì trong lòng yên.”

DTV

“Lam Vũ, đừng ngoài, cơn mưa tính axit lớn, bên ngoài nguy hiểm, những chiếc lá và ngọn cỏ xem, tất cả đều héo rũ .” Lý Gia Minh quan sát tình hình bên ngoài tỉ mỉ.

Tiếp đó, giọng của Trương Hướng Đông vang lên trong bộ đàm: “Gia Minh, cháu thể rõ nhà kính bên thế nào ?”

“Chú Trương, nhà kính bên đó .” Lý Gia Minh an ủi ông.

“Haiz, mưa to như , dột .” Trương Hướng Đông chút thở dài.

Nghe bọn họ chuyện lâu như , Mai Ngạn Quân cũng ăn xong, buông bát đũa xuống, mở nút liên lạc: “Mọi ở trong nhà đừng ngoài, kiểm tra kỹ từng nơi trong nhà, đảm bảo an của mới tính đến những việc khác.”

“Vâng, Quân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-340.html.]

“Rõ, Quân.”

“…”

Mọi lượt đáp , tắt bộ đàm, ngoan ngoãn theo.

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân cũng cầm đèn pin kiểm tra mái nhà, nhà kính sân.

Mưa vẫn ngừng rơi, xu thế càng lúc càng lớn, khí ẩm ướt và lạnh lẽo.

Hai vợ chồng kiểm tra xong nhà cửa, trở về phòng khách, Đinh Mộ dép lê ấm áp thoải mái, ngón chân lạnh cóng mới cảm thấy ấm hơn một chút.

Mai Vũ Văn thò đầu từ phòng khách: “Mẹ ơi, trời lạnh quá, trưa nay chúng ăn lẩu .”

“Được thôi, các con ăn vị gì?” Trời lạnh, Đinh Mộ cũng thích ăn đồ xào, nguội quá nhanh.

“Con ăn lẩu cà chua.” Mai Đóa là đầu tiên giơ tay.

Mai Vũ Văn thấy em gái , thật ăn lẩu cay, nhưng lời đến miệng nuốt xuống: “Con ăn gì cũng .”

Đinh Mộ hiểu con , Mai Vũ Văn là trai, luôn nhường nhịn em gái lúc nơi.

“Nấu lẩu uyên ương, một bên vị cà chua, một bên vị cay nhé.”

Mọi đều ý kiến đối với việc Đinh Mộ quyết định ăn gì, Mai Ngạn Quân bao giờ ý kiến, trong cả nhà dễ nuôi nhất, cái gì cũng ăn, kén ăn.

Đinh Mộ dùng ý niệm lấy một ít rau tươi từ trong gian, rau trong gian sạch, cần rửa nhiều, chỉ cần rửa qua nước là .

lấy thêm thịt viên heo, thịt viên trâu, dày trâu, lòng vịt, giăm bông, thịt trâu, thịt cừu, tôm, mực... Bày biện đầy một bàn.

Đinh Mộ nấu cơm, mà ngâm một ít bún.

Gần đến giờ ăn, Mai Đóa chọn một chương trình tạp kỹ hài hước từ các chương trình tải xuống chiếu lên màn hình lớn của TV trong phòng khách.

Một nhà bốn ăn lẩu xem chương trình, thỉnh thoảng những trong chương trình chọc ha hả.

Đinh Mộ gắp ít thịt trong nồi nước lẩu cà chua cay cho Bình An và Thiểm Điện.

Ba chú sói con thịt ăn, vây quanh hai con ch.ó ngừng kêu ẳng ẳng.

Đinh Mộ thấy bọn chúng thật đáng thương, nhịn đút cho mỗi con một miếng thịt, cô còn sợ chúng nghẹn, ai ngờ chúng nuốt ba hai miếng, cô chằm chằm.

“Sói con thể ăn thịt ?” Cô dám cho chúng ăn quá nhiều thịt, bèn hỏi Mai Ngạn Quân.

Mai Ngạn Quân buông đũa xuống, nhấc một con sói con bên chân lên, tách miệng xem răng của nó: “Được , sói con mở mắt một tuần, cai sữa năm tuần, bây giờ gần ba tháng, ăn thịt vấn đề gì.”

Đinh Mộ yên tâm: “Vậy thì khi ăn hết hộp sữa bột , bọn chúng sẽ ăn cơm chung với Bình An và Thiểm Điện.”

“Chắc thời gian trưởng thành của bầy sói tương đương với chó, từ ngày mai, để bọn chúng huấn luyện với Bình An và Thiểm Điện .”

Đặt con sói con trong tay xuống, Mai Ngạn Quân dùng khăn lau tay .

Đinh Mộ Thiểm Điện thiết l.i.ế.m con sói con mà Mai Ngạn Quân bắt, còn ân cần đẩy một miếng thịt đến mặt sói con.

Cô nhướng mày, gắp một miếng thịt cho bát của Mai Ngạn Quân: “Chồng , Thiểm Điện và Bình An bao nhiêu tuổi ?”

Mai Ngạn Quân cho thịt miệng nhai, trong đầu nhớ kỹ càng: “Hai đứa chúng nó cũng bằng tuổi đấy, chắc cũng tám chín tuổi .”

Đinh Mộ thở dài, chút lo lắng nhíu mày: “Không hai con sói cái mắt Bình An và Thiểm Điện .”

“Yên tâm! Chắc chắn sẽ mắt.” Mai Ngạn Quân hề lo lắng.

Theo , Bình An và Thiểm Điện là giống chó chọn lọc kỹ càng, vóc dáng , tuy tuổi lớn nhưng những năm theo bọn họ ăn ngon, nuôi , thể lực hề suy giảm, là chó độc lớn tuổi.

Mai Vũ Văn vuốt đầu Bình An : “Mẹ, xem Bình An và Thiểm Điện của chúng trai cỡ nào, sói con mù mới mắt chúng.”

Hai cha con còn tự bán tự khen nữa.

Loading...