Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 359

Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:40
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ lấy một ít nước mưa từ bên ngoài cửa sổ, dùng giấy thử nghiệm đơn giản để kiểm tra, cô vui mừng phát hiện độ axit trong nước mưa giảm nhiều.

Vào giờ ăn trưa, vẫn trò chuyện bằng bộ đàm.

Đinh Mộ với kết quả kiểm tra buổi sáng: “Sáng nay kiểm tra đơn giản độ axit của nước mưa và thấy rằng độ axit của nước mưa giảm .”

“Vậy nghĩa là chúng thể ngoài một cách tùy ý hả?”

Một mười tuổi bưng bát thuốc đen đến bên cạnh đàn ông, “Cha, uống thuốc thôi.”

Cậu bé nhỏ tuổi hơn vùng thoát khỏi lòng đàn ông, thấy ông ngủ , bèn hiệu im lặng với , nhỏ, “Anh ơi, cha ngủ , để thuốc nguội một chút .”

Cậu bé nhíu mày, “Cô Đinh thuốc uống lúc còn nóng mới mau khỏi.”

Lời cô Đinh , bé ghi nhớ từng câu từng chữ, dám bỏ sót nửa phần.

Cậu bé nhỏ tuổi do dự một lúc, “Thôi ! Vậy gọi cha dậy uống thuốc thôi.”

Người đàn ông hai con trai đánh thức, đáy mắt từng mưa axit đỏ bừng, ông nhận bát thuốc từ con trai lớn đưa tới uống một , đặt bát xuống ngủ .

Cậu bé nhỏ tuổi ân cần đắp chăn cho ông , trai bé sờ trán cha, xác định sốt, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.

Bên , Cao Kính hết sốt cũng vợ gọi dậy uống thuốc.

Uống thuốc xong, vợ ông nhỏ giọng kể chuyện xảy .

Mắt Cao Kính đỏ ngầu, vẻ mặt chán ghét hai con .

Ông cố gắng dậy, đến bên cạnh hai , quát lớn, “Hai thật đúng là ảo tưởng, cô Đinh cứu chúng là ơn lớn như trời, chúng báo đáp gì cho , mà hai còn mặt mũi đòi hỏi quá đáng. Hôm nay, hai ăn cơm!”

Nói xong ông liếc đàn ông đang hôn mê trong một chuồng heo khác, với vợ và Vi Tú Anh, “Hai trông chừng hai bọn họ cho , đừng để gây chuyện.”

Thím Trần định đến xem những , nhưng rụt tay định đẩy cửa , lặng lẽ rời .

Đi đến cửa, bà khạc nhổ một cái, đồ sói mắt trắng ơn.

La Thiến tức giận nắm lấy tay nắm cửa định ngoài, để ý đến lời của Đinh Mộ.

“Đứng , cháu ?”

Cao Kính trợn tròn mắt , nếu nể mặt La Đại Phú, thì lúc đầu Kha Chương đến gọi ông , ông sẽ gọi cả nhà năm bọn họ.

La Thiến, tính cách ngang bướng, tự cho là hơn , phục : “Chú dựa cái gì mà quản , thì !”

“Ai cứu cháu, cháu nhanh quên ơn như ?”

La Thiến dậm chân, như lẽ đương nhiên: “Lúc rõ ràng bọn họ thể đưa chúng đến thung lũng để cùng sinh sống, tại bỏ chúng vách núi tự sinh tự diệt?

Cứu tại cứu đến cùng, nếu bỏ mặc chúng , thì chúng chuột cắn chứ!”

Nghe những lời ngụy biện của cô mà Cao Kính giận đến mức bật , với của La Thiến: “Con bé đầu óc tỉnh táo, cô cũng hồ đồ theo, cô Đinh là ai, hai quên nhanh như ?”

Lời của Cao Kính khiến hai con sững sờ, Tô Ngọc Bình vội vàng kéo La Thiến về.

Trên đường về, Đinh Mộ thấy cuộc cãi vã của bọn họ, lạnh một tiếng, nhân tính đúng là thứ chịu nổi thử thách nhất.

Nhìn Trần Tử Kiện bên cạnh, so sánh một chút, tâm địa xa của hai con lộ .

Đinh Mộ thu hồi ý thức, nữa, dù cô cũng rõ, nếu bọn họ gan thì cô sẽ chút do dự đuổi bọn họ .

Đến cửa nhà, Đinh Mộ ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức từ bên trong, là em Mai Vũ Văn nấu cơm xong .

Bận rộn cả buổi sáng, bụng cô sớm đói meo.

Mở cửa, Mai Đóa liền chạy đón, cô giúp Đinh Mộ cởi áo mưa, ân cần : “Mẹ, nước thuốc vẫn còn nóng, cha tắm , tắm xong ăn cơm nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-359.html.]

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , cả hai đều thấy nụ trong mắt , “Đóa Đóa nhà thật giỏi!”

“Anh trai nhiều nhất ạ.” Mai Đóa dám nhận công một .

Hai vợ chồng vội vàng trong xách nước tắm.

Thím Trần tức giận đến cửa, bà thấy em Mai Đóa đang dùng nước sạch rửa áo mưa của vợ chồng Đinh Mộ, áo mưa dính mưa axit giặt sạch kịp thời, nếu áo mưa sẽ nhanh chóng ăn mòn.

“Bà Trần, bà đến , cháu và trai nấu cơm xong, lát nữa bà ở ăn cơm nhé.” Mai Đóa nhiệt tình .

Thím Trần ăn cơm xong mới ngoài, “Không , bà ăn , cháu ?”

“Mẹ cháu tắm nước thuốc , quần áo của ướt.”

Thím Trần nghĩ đến Đinh Mộ bôn ba bên ngoài cả buổi sáng, những lời liền nuốt trở , thôi, thời gian thì bà vẫn nên để ý nhiều hơn.

“Vậy việc gì, bà về đây.”

“Đường trơn, bà Trần chậm thôi nhé.” Mai Đóa vẫy tay chào bà , lễ phép .

Đang ăn cơm, mưa bên ngoài đột nhiên lớn hơn.

“Anh Quân, mưa to như , chiều nay đồng nữa, với một tiếng.”

Đinh Mộ nhai viên thịt viên trong miệng, với Mai Ngạn Quân.

Mai Ngạn Quân cũng đồng ý với ý kiến của cô, cầm bộ đàm trong tay, với một lượt.

Buổi chiều việc gì, Đinh Mộ ngủ một giấc đến tận chiều tối mới dậy, mưa bên ngoài vẫn tạnh, cô vén rèm cửa ngoài thấy một màn sương mù.

Tay cô vì găng tay thấm nước nên đỏ, cô nhẹ nhàng sờ , đau cũng ngứa, nhưng cũng dám chủ quan, lấy thuốc mỡ bôi cẩn thận.

Mai Ngạn Quân đẩy cửa bước , ngửi thấy mùi thuốc mỡ trong phòng, “Sao ?”

Đinh Mộ giơ tay lên, “Sáng nay để ý, một chiếc găng tay thấm nước, đỏ.”

DTV

Mai Ngạn Quân gần , cổ tay thật sự đỏ một mảng, “Sau em đừng ngoài nữa, việc gì cứ giao cho .”

Đinh Mộ liếc một cái, khóe miệng nhếch lên, “Chút chuyện nhỏ thôi, em quý giá đến như .”

“Em trong lòng chính là quý giá nhất.” Mai Ngạn Quân cô chằm chằm, nghiêm túc .

“Sau em sẽ cố gắng cẩn thận. Tối nay ăn gì?” Đinh Mộ chịu nổi ánh mắt nóng bỏng và lời sến súa của , vội vàng chuyển chủ đề.

“Anh ăn gì cũng , em hỏi bọn nhỏ .”

Kéo rèm cửa , hai xuống lầu.

Trong nhà tối, do ảnh hưởng của mưa, tấm pin năng lượng mặt trời mỗi ngày phát điện ít, để thể xem tivi, thì các thiết điện khác tắt.

Củi trong lò sưởi đang cháy tanh tách, Bình An và Thiểm Điện cùng ba chú sói con đang ngủ yên trong ổ bên cạnh lò sưởi, em Mai Vũ Văn đang ghế sofa xem tivi, trong nhà ấm áp.

Nghe thấy tiếng bước chân xuống lầu, Mai Đóa đầu Đinh Mộ, “Mẹ, dậy , uống nước ?”

Nói cô bé đưa cốc nước trong tay cho Đinh Mộ.

Đinh Mộ nhận lấy uống một ngụm, “Tối nay các con ăn gì?”

Nghe thấy hỏi ăn gì tối nay, hai chú chó Bình An và Thiểm Điện lập tức dậy, cô với vẻ mặt mong đợi.

“Con ăn lẩu!” Mai Đóa .

Đinh Mộ đặt cốc xuống, dùng ngón tay cọ cọ mũi cô bé, “Sao thích ăn lẩu thế?”

Mai Vũ Văn đầu với Đinh Mộ, giọng của thiếu niên qua thời kỳ vỡ giọng trầm thấp, “Em gái ăn cay nhưng thích ăn, cả nhà chỉ em ăn cay, mỗi ăn lẩu, nồi nước lẩu thanh đạm thì em ăn, cứ thích ăn rau nhúng qua nước lẩu cay bốn năm .”

Bị Mai Vũ Văn như , Mai Đóa bĩu môi phục, “Em rèn luyện bản , dạo ăn nhiều , cũng ăn cay một chút đấy.”

Loading...