Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 364
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:54
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong, ông lấy một miếng thịt béo ngậy, nhét miệng nhai.
Đinh Mộ nghĩ rằng đó là thịt bò hoặc thịt dê mà họ tự , liền lấy hai miếng, đưa cho Mai Ngạn Quân một miếng.
Thịt mùi thơm, dai.
Chu Tụ Bảo nhắm mắt ăn thịt, ăn hỏi thăm tình hình của Đinh Mộ.
Đinh Mộ lắc đầu: “Khu rừng ngoài tường nhà chúng , sạt lở nghiêm trọng, mấy ngày nay liên tục thấy tiếng cây đổ. Bên ông thế nào?”
“Cũng tạm ! Không sạt lở như bên cô. nước trong ao thì tràn ngoài, nên cho một con suối nhỏ, dẫn nước về phía khu nhà dân, để tiện cho lấy nước.”
“Ở đây nhiều , khi dân chặt củi thì nhớ đừng chặt cây. Bây giờ mưa nhiều, dễ gây sạt lở.” Đinh Mộ nhắc nhở.
Chu Tụ Bảo uống một ngụm : “Điều dặn dò kỹ với Ngô Quảng và . Mỗi ngày đều giám sát, vấn đề gì lớn.”
Ông đặt tách xuống, thấy vợ chồng Đinh Mộ ăn hết miếng thịt, liền mỉm hỏi: “Cô Đinh, thịt khô vị thế nào?”
Đinh Mộ nghĩ nhiều, đáp: “Ngon lắm! Gia vị đủ, càng nhai càng thơm.”
“Vậy cô đoán xem thịt từ thịt gì?” Chu Tụ Bảo ý trêu chọc vợ chồng họ.
Mai Ngạn Quân cau mày, liệt kê một loạt các loại thịt gia súc: “Là thịt bò thịt dê, hoặc là thịt thỏ.”
“Không .” Chu Tụ Bảo lắc đầu.
Đinh Mộ ông , trong lòng dự đoán: “Chẳng lẽ là thịt chuột?”
“Cô Đinh quả là thông minh. Không sai, chính là thịt chuột.”
Chu Tụ Bảo đắc ý. Mưa axit rơi lâu như , ruộng đất của ông kịp trồng hạt giống nào, cũng đến khi nào mới thể trồng, những hạt giống tích trữ liệu còn nảy mầm .
Khi đang lo lắng nuôi sống nhiều như , một bảo vệ trướng Ngô Quảng vì thèm thịt mà bắt chuột nướng ăn.
Mọi tưởng c.h.ế.t chắc, nhưng hai ba ngày trôi qua, vẫn khỏe mạnh, hề hấn gì.
Đinh Mộ , trong lòng đầy kinh ngạc, chẳng lẽ ông nhận thông tin từ đài phát thanh?
“Ông chủ Chu nhận thông tin từ đài phát thanh ?”
Chu Tụ Bảo ngạc nhiên, lắc đầu bất đắc dĩ: “Thông tin gì? Nơi của chẳng tín hiệu gì cả, cô lập.”
Đinh Mộ thấy ông giống đang dối, càng thêm khâm phục.
Lão đại giới kinh doanh quả thật là lão đại giới kinh doanh. Bên họ mới nhận thông tin, Chu Tụ Bảo họ, tìm nhiều cách chế biến thịt chuột.
Cô lấy điện thoại từ trong túi, mở đoạn ghi âm từ đài phát thanh, đưa cho Chu Tụ Bảo: “Ông chủ Chu, đây là thông tin từ đài phát thanh của chính phủ mà thu trưa nay, ông thử.”
Quản gia Thọ thấy , bước tới cúi xuống, hai cùng .
Chu Tụ Bảo xong, đập đùi lớn: “Thật là tin vui lớn! Chúng còn lo chuột , ngoài rừng đầy rẫy!”
Nói xong, dường như ông nhận quá vui mừng mặt vợ chồng Đinh Mộ.
Ông vội thu vẻ sốt sắng, chân thành cảm ơn Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân: “Thật sự cảm ơn hai mang tin tức đến cho !”
Đinh Mộ xua tay, “Ông chủ Chu khách sáo . Mọi cùng sống trong một khu rừng, hỗ trợ lẫn mới thể xa. Nếu đánh đến chết, cuối cùng cũng chỉ là hai bên cùng hại.”
Chu Tụ Bảo lời Đinh Mộ, xúc động bật dậy, bước tới nắm tay Đinh Mộ: “Cô Đinh, cô đúng! Từ nay hai là chị em của Chu Tụ Bảo .”
Mai Ngạn Quân chằm chằm tay béo của ông đang nắm tay Đinh Mộ, giả vờ sặc , ho khẽ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-364.html.]
Chu Tụ Bảo giật rút tay , ngượng ngùng, trở chỗ của , cầm cốc che sự lúng túng.
Ông như nhớ điều gì, liền gọi Ngô Quảng: “Cô Đinh quản ngại khó khăn mang tin tức đến cho chúng . Chúng cũng đáp , lấy công thức chế biến thịt chuột nghiên cứu .”
Đinh Mộ thấy công thức chế biến thịt chuột sẵn, thật sự , như cần mấy thím Trần suy nghĩ vất vả.
“Vậy cảm ơn ông chủ Chu.”
Ngô Quảng nhanh chóng mang công thức đến. Chu Tụ Bảo nhận lấy, đưa cho Đinh Mộ.
Đinh Mộ nhận lấy cẩn thận đặt túi, nhớ ở khu định cư mới thể dùng thịt chuột đổi vật tư, cô mời Chu Tụ Bảo cùng . Người đông, đường cũng thể hỗ trợ .
“Ông chủ Chu, ở khu định cư mới thể dùng thịt chuột đổi vật tư. đến đó xem , ông hứng thú cùng ?”
Chu Tụ Bảo , mắt sáng lên: “Cô khu định cư mới ở ?”
“Chúng từng đến, thể dẫn đường.”
Đinh Mộ nghĩ đến Đường Thất từng cứu Đường Tư một , khỏi khâm phục sự dũng cảm của cô .
“Thật là quá! Cô định khi nào .”
Đinh Mộ tính toán hiện tại chẳng thịt, dù bắt đầu xử lý từ giờ, ít nhất cũng cần mười ngày.
“ định mười ngày xuất phát.”
DTV
Chu Tụ Bảo đồng ý, lắc đầu: “Quá muộn, nhiều nhất năm ngày nữa chúng xuất phát.”
“Tại ?” Đinh Mộ khó hiểu.
Về chuyện kinh doanh, ai hiểu rõ hơn Chu Tụ Bảo: “Mười ngày cộng thêm thời gian đường, ít nhất nửa tháng . Đến lúc đó đều thịt, ồ ạt đổi thì thịt chuột sẽ còn giá trị. Muốn kiếm lời tranh thủ sớm. Cô Đinh, chúng tiên phong.”
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân , đại gia chính là đại gia, ông quả thật tầm kinh doanh vượt trội so với họ.
“Ông chủ Chu đúng, năm ngày chúng xuất phát đến khu định cư mới để đổi vật tư.”
Mọi tiếp tục chuyện về tình hình các trại của . Sau khi uống vài chén , Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân chào về.
Lúc tiễn vợ chồng Đinh Mộ cửa, Chu Tụ Bảo nhận một gói thịt khô từ quản gia Thọ, với Đinh Mộ: “Cô Đinh, gói thịt khô cô mang về mà ăn.”
Đinh Mộ rằng lúc vật tư khan hiếm, tay Chu Tụ Bảo cũng nhiều nuôi: “Không cần , chúng ăn .”
Chu Tụ Bảo thông minh thể cô đang nghĩ gì, chân thành : “Cầm lấy , đừng khách sáo. Sau nếu chính phủ thông tin phát thanh mới, còn mong cô báo cho .”
Lời đến , Đinh Mộ từ chối nữa, nhận lấy thịt khô cùng Mai Ngạn Quân lên xe rời .
Sau khi theo xe của họ rời xa, Chu Tụ Bảo gọi Ngô Quảng tới: “Bây giờ huy động , mang theo công cụ, tất cả bắt chuột biến dị cho . Bắt bao nhiêu xử lý sạch sẽ thể đến đổi lương thực với .”
Chu Tụ Bảo dặn dò thêm, túi độc của chuột ở miệng, nhắc đừng để cắn, cẩn thận xử lý.
Quay nhà, thấy Châu Tinh Nghiên đang dìu lão quản gia ở cửa phòng khách.
Khi vợ chồng Đinh Mộ đến, ông tỉnh dậy nhưng vì mới khỏi bệnh, tiện gặp khách, nên ngoài phòng khách hết cuộc trò chuyện.
Chu Tụ Bảo bước nhanh đến đỡ ông : “Trời lạnh, chú dậy ?”
“Nằm lâu đau xương cốt.” Ông vỗ tay Chu Tụ Bảo, hiệu , tiếp tục : “Vợ chồng cô Đinh quả thật là .”
“May mà lời chú Phúc sớm, gây thù với họ.”
“Cô Đinh đúng, cùng sống trong một khu rừng, nên hỗ trợ lẫn .”