Trương Hướng Đông mở cửa, thò đầu : “Lạ thật, thấy tiếng của Mộ Mộ và Ngạn Quân mà, chẳng lẽ là ảo giác.”
Về đến nhà, Đinh Mộ thấy đàng hoàng, nên để ý đến nữa, dẫn hai chú chó nhà.
Ngồi sofa, Mai Ngạn Quân chủ động gần, nghiêm túc : “Chuyện cũng khó em . Nếu hai con đó yên phận thì cứ đuổi họ .”
“Cô còn hai con trai và La Đại Phú nữa.”
“Người đàn bà đó đàng hoàng, chồng cô luôn kiềm chế mới gây chuyện. Sau tìm cơ hội, để họ tự nguyện , càng để dấu vết...”
DTV
Nói đến đây, Mai Ngạn Quân động tác cắt cổ.
“Nếu thực sự thì cứ đuổi cả gia đình họ .”
Không do dự nữa, Đinh Mộ .
Tắm xong, Mai Vũ Văn thấy ba sofa: “Ba , trong nồi còn đang đun nước, ba tắm .”
“Đoá Đoá ?” Đinh Mộ cảm thấy thiếu thiếu gì đó, hóa là giọng của Mai Đoá.
“Em gái về tắm xong ngủ ạ.”
“Được, con cũng ngủ sớm . Ngày mai còn nhiều việc .”
Nửa đêm tỉnh dậy, Đinh Mộ tiếng mưa thức giấc.
Mấy ngày mưa lớn như , cô điều động sức khiển tinh thần để kiểm tra rừng, phát hiện chân núi nhiều chuột biến dị, đang chạy rừng.
Trên cây ngoài cổng bắt đầu chuột tổ, thật sự là g.i.ế.c hết.
Ngày mai là trận chiến ác liệt, Đinh Mộ xoay , chìm giấc ngủ.
Sáng dậy, Đinh Mộ phát hiện mưa ngừng từ lúc nào.
Đến nhà ăn, của bộ phận hậu cần sự chỉ đạo của thím Trần nhanh chóng vị trí.
Đầu Trọc dẫn tất cả ở khu chăn nuôi đến nhà ăn.
Vừa nhà ăn, trừ Cao Kính, Kha Chương và La Đại Phú ăn xong, mắt những khác ngừng ngó nghiêng.
Đinh Mộ mặt họ, quét mắt một lượt, ánh mắt dừng con Tô Ngọc Bình một lúc.
Có lẽ cảm nhận áp lực tinh thần từ Đinh Mộ, dám thở mạnh.
Một lúc , Đinh Mộ : “Từ hôm nay, chúng sẽ ngoài bắt g.i.ế.c chuột biến dị. Mọi cũng tham gia, ai thể lập tức rời khỏi thung lũng, ai ?”
Ánh mắt sắc bén của Đinh Mộ quét qua mấy : “Không ai ? Tốt! Nếu chọn ở , ăn của , uống của thì sắp xếp. , ai việc gian dối lười biếng, sẽ trừ khẩu phần lương thực.
rộng rãi, chỉ cần việc chăm chỉ, sẽ giúp lo ăn uống. cho mười ngày thử thách. Nếu trong mười ngày thể hiện , sẽ xem xét xây cho một căn nhà như chúng . Nếu thể hiện , sẽ đuổi , đến khu định cư mới.”
Nghe thấy lo ăn uống, đều cô chằm chằm.
Đặc biệt là Cao Kính, La Đại Phú và Kha Chương, họ ăn hai bữa ở nhà ăn ngày hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-366.html.]
Họ lặng lẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y . Trong thung lũng thiếu ăn uống, khác cũng thể tấn công , cô Đinh chữa bệnh cứu . Mọi thứ ở đây quá , họ nhất định ở .
Sau khi ăn xong, thẳng đến cổng lớn.
Bốn Diêu Nghiêu, Đầu Trọc, Trương Bằng Phi, Lý Trí Dũng nhấc hai sọt mũi tên dùng ngày mai rửa sạch sẽ phơi khô thêm nữa.
Mai Ngạn Quân ước tính đại khái tính nhiệm vụ mỗi cần thành buổi sáng và lấy thêm một mũi tên trong gian bổ sung thêm.
Trương Bằng Phi dựa theo yêu cầu của mà chia mũi tên cho mỗi .
Mai Ngạn Quân lấy quần áo bảo hộ, khẩu trang, găng tay mà với Đinh Mộ chuẩn sẵn từ tối qua để phát cho mỗi . Việc phòng ngừa thật thì mới thể phòng ngừa vi khuẩn lây nhiễm.
Trần Tử Kiện nối xong ống nước nhưng thể kéo ống nước ngoài cửa . Bên cổng đều lấp kín bằng xi măng. Một khi đóng cổng thì ngay cả một con ruồi cũng thể bay .
Không cách nào, Mai Ngạn Quân đành đặt một cái thùng đựng nước ở bên ngoài, g.i.ế.c chuột lấy luôn nước ở trong thùng để rửa.
Sau khi chuẩn chuyện xong xuôi, Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân dẫn theo hai đội ngoài cổng.
Ra đến ngoài cổng, cảnh tượng mắt cho sợ hãi. Câu cối sạch sẽ ngày hôm qua chuột biến dị phủ kín, thôi cũng khiến sởn tóc gáy.
Số lượng nhiều đến mức g.i.ế.c xuể, căn bản là g.i.ế.c hết .
Cao Kính dẫn theo Kha Chương, La Đại Phú và mười khác nữa vội vàng dọn bàn , thùng nước, gáo múc, chậu và các dụng cụ khác sắp xếp gọn gàng, chỉ chờ lũ chuột đến là bắt tay xử lý.
Đinh Mộ khá lo lắng về việc g.i.ế.c chuột . Sau khi họ chuẩn xong, cô còn cẩn thận kiểm tra thêm nữa và yêu cầu họ đeo thêm hai chiếc găng tay.
Cao Kính cảm thấy đeo nhiều găng tay thì quá lãng phí nhưng Đinh Mộ nhất quyết yêu cầu nên thể đeo.
Tiết kiệm là một chuyện, nhưng chẳng may thương. Việc sạch vết thương, băng bó, uống thuốc còn tốn kém hơn 50 đôi găng tay.
Mọi vẫn tiến hành theo phương pháp chiến đấu ngày hôm qua. Mọi ở vị trí của điều chỉnh thử Nô Tiễn.
Ban đầu con Tô Ngọc Bình theo thím Trần và phụ trách việc nhặt củi. Đinh Mộ tạm thời quyết định điều động bộ trong khu vực nấu ăn diệt chuột.
Mà lúc đôi mắt của La Thiến đang tìm kiếm xung quanh. Cô nhanh chóng đàn ông nào trai hơn ở trong đội ngũ và Lam Vũ ở vị trí gần cái bàn nhất lập tức trở thành mục tiêu hàng đầu của cô .
Cô lập tức nảy một ý tưởng dựa việc giúp nạp mũi tên, cô sẽ kéo gần cách đến gần hơn.
Lam Vũ chỉ cảm thấy cô bé mắt giống như xương nên chỉ né tránh .
Quay vài , Đường Thất cách đó xa thể nữa.
Khi La Thiến đến gần một nữa thì cảm thấy cổ chạm thứ gì đó lạnh lẽo.
Cô cúi đầu thì thấy cổ là một con d.a.o lạnh lẽo sạch sẽ sáng loáng, khiến cô sợ tới mức chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Cô kịp mở miệng thì một giọng điệu lạnh lùng đầy sát khí vang lên đỉnh đầu cô : “ cảnh cáo cô ý đồ với đàn ông của , nếu đừng trách con d.a.o của mắt.”
La Thiến lập tức cảm nhận sự uy h.i.ế.p c.h.ế.t chóc, cả cô run lẩy bẩy: “Được! Được! Sẽ bao giờ nữa.”
Đường Thất cũng g.i.ế.c cô . Một cô bé đủ lông đủ cánh mà tâm tư mờ ám như , cô chỉ hù doạ cô một chút thôi.
Sau khi con d.a.o lấy , La Thiến giống như gặp quỷ dám đến gần chút nào nữa, đôi mắt cũng dám khắp nơi.