Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:56:05
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Huệ Trinh thấy thì thấy vô cùng mềm lòng, kéo trong lòng và lấy một viên kẹo trong túi đưa cho bé: “Ngoan nhé. Cháu còn nhỏ nên thể ăn thịt , bà cho cháu viên kẹo nhé.”

Từ Nặc ba tuổi, chuyện với giọng trẻ con: “Cảm ơn bà nội Vương!”

“Ngoan quá!” Vương Huệ Trinh hôn lên mặt bé liên tục.

Từ Hiểu Linh vẻ mặt tươi : “Dì Vương, nên cưng chiều thằng bé.”

“Không chiều, Nặc Nặc của chúng ngoan như , bà nội Vương thương còn đủ đấy”.

Vương Huệ Trinh xong khiến Từ Nặc thích thú khanh khách.

Sau khi lửa tắt, Từ Hiểu Linh vội vàng lấy thịt khô trải đều cho nguội đó bọc kín trong túi bóng.

Nhìn thấy thời gian cũng đến lúc, cô trèo lên tường bao và gọi nhóm Định Mộ đang ở bên ngoài: “Chị dâu, thức ăn sắp nấu xong , dọn dẹp một chút trở về ăn cơm thôi!”

Cả buổi sáng Đinh Mộ chỉ lo b.ắ.n c.h.ế.t lũ chuột biến dị nên cũng xem thời gian.

Nghe thấy tiếng gọi của Từ Hiểu Linh ở tường bao, cô với : “Buổi sáng hôm nay đến đây thôi, thu dọn một chút để về ăn cơm.”

Mai Ngạn Quân lấy mấy túi da rắn từ gian , bỏ hết da chuột lột và nội tạng đặt ở cạnh tường để sẽ đốt chúng .

Lam Vũ gói từng cái đầu chuột nhe răng, vô cùng chán ghét bĩu môi : “Chị dâu. Chị thu thập những con chuột để gì? Trông thật đáng sợ.”

Đinh Mộ thấy vẻ mặt ghê tởm của liếc mắt những cái đầu chuột c.h.ế.t nhắm mắt đó.

DTV

“Chị xem một chút xem thể lấy túi độc của lũ chuột để cải tạo vũ khí ? , thật sự quá ghê tởm, khó .”

Cô khẽ vỗ bả vai của Lam Vũ nhưng cũng tính giúp đỡ.

Đinh Mộ dùng cái kẹp để kẹp một cái đầu chuột lên: “Chú Lưu. Chú xem cách nào thì cháu mới thể lấy độc từ trong miệng của chuột ? Cẩn thận chút.”

Lưu Hoa Bân cất Nô Tiễn của , bước đến và nhận lấy cái kẹp trong tay của Đinh Mộ, cẩn thận tách miệng nó : “Nó cắn mang virus, thì chắc túi độc của nó sẽ giống với của rắn, sẽ ở xung quanh hàm răng của nó.”

Một lúc , ông lập tức tìm thấy túi độc ở bên trong một cái bọc nhỏ phình lên giữa hai cái răng sắc nhọn ở phía của con chuột: “Cháu xem, đây chắc là túi độc của bọn chúng.”

Đinh Mộ tiến lên xem, quả nhiên cô thấy một túi độc nhỏ màu vàng.

Cô thò tay ba lô ở phía lưng tìm kiếm nhưng thật là lấy một ống tiêm ở trong gian : “Chú Lưu. Chú xem thể dùng ống tiêm để hút độc ?”

Lưu Hoa Bân vô cùng cẩn thận hút chất độc ống tiêm. Nó vô cùng ít nên chỉ thể thấy một chút chất lỏng màu vàng nhạt trong ống tiêm.

Đinh Mộ cầm lấy cẩn thận đậy nắp , đó đặt trong một cái hộp kín. Khi nào cô thời gian cô sẽ nghiên cứu nó kỹ càng một chút.

Sau khi cổng, hào hứng đến lều để xem thành quả của họ trong buổi sáng hôm nay. Thịt khô đĩa xếp trong bốn chiếc túi trong suốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-368.html.]

“Tại ít như thế ?” Đầu Trọc hét lên, vẻ mặt thể tin .

Cả một buổi sáng g.i.ế.c lũ chuột biến dị ngừng, đến 50 con thì cũng 30 con chứ.

Vạn Nhạc Vận bước lên , thùng thịt mới cắt xong mang thì trong lòng lập tức hiểu rõ.

Vạn Lạc Vận lườm Đầu Trọc, “Anh nghĩ tới việc cần g.i.ế.c bao nhiêu con chuột mới nhiều thịt khô như ?”

Đầu Trọc gãi đầu, bối rối , “Chúng g.i.ế.c heo cũng thế mà?”

“Anh thử nghĩ mà xem! Nhìn thùng thịt cắt sẵn, cần g.i.ế.c bao nhiêu con chuột mới một thùng .”

Đầu Trọc thùng thịt, sắc mặt lộ vẻ ngượng ngùng, “Mấy con chuột lớn, thực cũng nhiều thịt.”

Đinh Mộ tiến tới thu dọn thịt khô nướng xong, “Đây ước tính năm cân, cũng tồi. Chiều nay chúng nướng thêm năm cân nữa, đợi năm ngày xuất phát, chúng sẽ 50 cân thịt khô.”

Buổi sáng bận rộn, thu hoạch đầy đủ, dọc đường , thỉnh thoảng ngửi thấy mùi thức ăn thoảng qua, tức thì bụng đói kêu vang.

Tô Ngọc Bình và con gái ở cuối đoàn, thỉnh thoảng ngửi thấy mùi hương trong khí. Cô luôn nhớ Dương Thiến Vân rằng trưa nay ăn thịt kho tàu, mùi hương , dường như đúng là .

“Mẹ, đoán đây là mùi thức ăn gì ?” La Thiến thì thầm, kéo nhẹ áo . Cô nhớ rõ ngửi mùi từ khi nào, chỉ cảm thấy quen thuộc nhưng gọi tên .

“Là thịt kho tàu!” Tô Ngọc Bình nhỏ.

“Kho... Ngô.” La Thiến mở miệng gọi, Tô Ngọc Bình vội bịt miệng con .

Phía , La Đại Phú , liếc mắt hung dữ , hai con lập tức ngoan ngoãn như chim cút, bước chân chậm , chuyện thì thầm.

Khi hai con bước nhà ăn, ánh mắt đều dồn về phía họ.

Buổi sáng, đều việc hăng hái, hai con bọn họ thấy liền cảm thấy e ngại, dám tiến lên, nhận rằng trong thung lũng nhiều mạnh mẽ đến thế.

La Đại Phú vội tiến lên, kéo hai con Tô Ngọc Bình . Trong khi đó, Vi Tú Anh mang món ăn cuối cùng từ nhà bếp, theo là Kha Chương cầm theo chén đũa, La Nghị cũng lên giúp đỡ. Tô Ngọc Bình và con gái vẫn yên, dám động đậy, Đinh Mộ và trò chuyện.

Đến giờ ăn, mặc cho La Đại Phú nháy mắt hiệu thế nào, hai con vẫn ăn uống một cách tham lam như thể sợ mất phần, ăn khó coi bao nhiêu liền khó coi bấy nhiêu. Đinh Mộ chỉ liếc bàn ăn của họ một cái đầu .

Đinh Mộ là khoan dung, chỉ cần việc nghiêm túc thì sẽ bạc đãi ai, cơm no là điều cơ bản, còn thêm phần thưởng. Vì , trong thung lũng mới kiên trì theo vợ chồng cô.

Ngày đầu tiên, ngoài việc b.ắ.n c.h.ế.t chuột biến dị thì còn thành thạo quy trình việc, hiệu suất việc thấp. Buổi chiều, quen tay hơn, tốc độ nhanh hơn, nướng mười cân thịt khô.

Trong những ngày tiếp theo, mưa, Đinh Mộ cũng tăng tốc săn g.i.ế.c chuột biến dị. Chuột trong rừng gần đó săn g.i.ế.c sạch sẽ, họ tiến rừng để săn tiếp. Chuột biến dị dám chạy lên đỉnh núi nữa.

Ngày thứ năm, họ tiến sâu một phần ba rừng để săn lùng chuột biến dị. Đội thu thập và g.i.ế.c chuột cũng dọn bàn và công cụ rừng, những như Kha Chương và La Nghị việc cực kỳ vất vả, chạy tới chạy lui với những giỏ lớn.

Họ việc chăm chỉ như công nhân bận rộn dây chuyền sản xuất, nên việc thương là tránh khỏi. Mặc dù phòng hộ, họ vẫn chuột trốn thoát cắn thương. chỉ là vết thương ngoài da, về tiêu độc băng bó, uống thảo dược giải độc thì vấn đề gì.

Sau khi cắn, Đinh Mộ cho thím Trần nấu một nồi thảo dược giải độc mạnh. Chỉ cần thương nặng đến mức thể nâng tay thì họ vẫn kiên trì việc.

Loading...