Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:19:54
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi xe khởi động, Chu Tụ Bảo xe thở phào nhẹ nhõm.

Ông chút hối hận vì mang Ngô Quảng cùng, nhưng sợ mang Ngô Quảng , trấn trưởng Trát Cát sẽ thể trấn áp nhiều như , thật là khó xử cả hai đầu, xem khi trở về, ông nhanh chóng bồi dưỡng thêm vài năng lực như Ngô Quảng mới .

Ông thấy Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo tối qua g.i.ế.c quái vật lợi hại, hai bọn họ là Mai Ngạn Quân dạy dỗ, khả năng ứng biến và xử lý tình huống thật sự thỏa.

Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo lái xe cuối cùng, Lưu Dương Hạo ở ghế phụ, trong khoảnh khắc đầu , dường như thứ gì đó lóe lên từ gương chiếu hậu của xe.

Khi kỹ , phát hiện gì cả.

Sau khi xe khởi động, Đinh Mộ thử dùng ý thức điều khiển gian, thêm nước và thức ăn cho gia súc bên trong, hái những quả chín.

Sau khi phát hiện vấn đề gì, cô yên tâm.

Sau đó, cô thử điều động tinh thần lực để thăm dò xung quanh, nhưng phát hiện bóng dáng của quái vật hình .

Đường Thất bên cạnh, một trận sóng gió dâng lên trong lòng cô , thời gian ngừng tiếp xúc và tìm hiểu, năng lực của chị Mộ ở kiếp mạnh hơn kiếp , cô mơ hồ cảm nhận tinh thần lực mạnh mẽ tuôn từ Đinh Mộ.

đang ngẩn , thì cánh tay ai đó chạm , đầu thấy Đinh Mộ cầm một gói bánh,

“Ăn ? Bánh mì hôm qua thím Trần cho chúng .”

Đường Thất nhận lấy, bánh nguội, nhưng vẫn thể ngửi thấy mùi lúa mạch nồng nặc.

“Cảm ơn!”

Đinh Mộ , cô yên lặng gặm chiếc bánh tay. Sau khi ăn xong hai chiếc bánh trứng, cô quàng khăn che đầu dựa lưng ghế ngủ .

Cô phát hiện mỗi thương hồi phục, tinh thần lực mạnh hơn ít.

Tỉnh nữa, phong cảnh đường vẫn là những cành cây trơ trụi.

Nhìn đồng hồ, cô ngủ ba tiếng đồng hồ, tứ chi thể cử động, cô xoay xoay chiếc cổ đau nhức.

Đột nhiên, Đường Thất bên cạnh ngạc nhiên thốt lên, “Chị Mộ, kìa, một vết nứt mặt đất!”

Đinh Mộ theo hướng cô chỉ, thật sự một khe nứt to bằng đùi trưởng thành ở giữa hai thung lũng trống trải.

“Chị nhớ lúc em từng , quái vật hình chui từ khe nứt mặt đất, chỉ cần nơi nào khe nứt mặt đất thì sẽ quái vật hình xuất hiện ?”

Hai hàng lông mày của Đường Thất nhíu , trong mắt tràn đầy lo lắng, giọng điệu chắc chắn: “ .”

Đinh Mộ tìm hiểu thêm một chút thông tin về quái vật hình , cô tiếp tục hỏi, “Tại quái vật sợ mưa axit?”

“Ngoài gai nhọn mọc lưng, quái vật còn một lớp vảy cứng và trơn nữa.”

“Có khi nào thêm quái vật bò lên từ những khe nứt thung lũng ?”

Sau chuyện tối qua, Đinh Mộ phát hiện bỏ sót vấn đề .

“Có khả năng , nhưng bọn chúng xuất hiện với lượng lớn đêm cực dài, bọn chúng hoạt động nhanh hơn ban đêm, còn ban ngày thường ẩn náu.” Đường Thất tất cả những chuyện với Đinh Mộ.

Mai Ngạn Quân thấy Đinh Mộ thực sự lo lắng, vội vàng an ủi, “Đến gia viên mới, chúng đổi vật tư xong sẽ ngay.”

“Chỉ thể thôi.” Đinh Mộ .

Bọn họ thể tự cung tự cấp trong thung lũng, nhưng xét đến việc bọn họ thể sống cả đời trong thung lũng mà ngoài, những vật tư như muối đường cũng sẽ ngày cạn kiệt, bọn họ tìm giải pháp .

Bây giờ bọn họ , một là để thăm dò tình hình bên gia viên mới, hiện tại tin tức thông, bọn họ càng kịp thời nắm bắt động thái phát triển của căn cứ chính thức.

Hai là bọn họ khai thông con đường để tiện lợi cho việc đổi vật tư bất cứ lúc nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-373.html.]

Đinh Mộ đang nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời dùng tinh thần lực quét xung quanh.

Đột nhiên, cô đột ngột mở mắt, “Dừng xe, nhiều tụ tập trong rừng phía .”

Lúc , Lý Gia Minh đang lái xe cũng phát hiện điều bất thường phía , vội vàng đạp phanh.

“Anh Quân, một chỗ đất đường phía giống những chỗ khác, vẻ giống bẫy.”

“Là bẫy! Suýt chút nữa rơi .” Đinh Mộ khẳng định .

Bởi vì cô phát hiện những trong rừng, ánh mắt của bọn họ đều chằm chằm xuống mặt đất phía xe.

“Anh, dừng ?” Đầu Trọc hỏi qua bộ đàm.

Giọng của Chu Tụ Bảo cũng vang lên ngay đó một bộ đàm khác, “Cậu Mai, đột nhiên dừng ?”

Mai Ngạn Quân cau mày, ánh mắt sắc bén như chim ưng, trầm giọng , “Có phục kích trong rừng phía , bẫy đường, thể là thổ phỉ, cầm vũ khí, sẵn sàng chiến đấu!”

Những xe của Đầu Trọc thấy, bọn họ đều cầm lấy túi đựng vũ khí của .

Tận thế thể sống đến bây giờ, ngoài cướp bóc thì nhất định tầm thường.

“Biết ?”

Đinh Mộ dùng tinh thần lực dò xét kỹ lưỡng một nữa, “Ở phía bên trong một khu rừng, từ chỗ sang nhiều đá.”

Lam Vũ bên bộ đàm , về phía Đinh Mộ , “Chết tiệt, đó là một rào chắn tự nhiên , cũng là điểm cao, bọn chúng ở đó thể thấy hết mấy chiếc xe của chúng .”

“Vị trí hiện tại bất lợi cho chúng .” Lý Gia Minh .

“Anh Quân, là để em ngoài thử xem?” Lam Vũ cầm khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, trong lòng liều một phen.

Mai Ngạn Quân lạnh lùng , “Thử cái gì, thử c.h.ế.t hả? Lâu ngày luyện tập, đầu óc rỉ sét đấy, chiếm điểm cao , ngoài sẽ trở thành bia ngắm.”

“Chị dâu, chị thể cảm nhận đối phương bao nhiêu và vũ khí ?” Lý Gia Minh ngừng quan sát môi trường xung quanh, trong lòng tính toán.

DTV

“Khoảng hơn một trăm , đa bọn họ cầm súng, ít cầm cung tên.”

Bộ đàm của Đầu Trọc và Chu Tụ Bảo vẫn luôn mở, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân bàn bạc ở đây, bên cũng thấy.

“Anh, bây giờ chúng thế nào?” Diêu Nghiêu vẫn luôn im lặng lên tiếng.

La Đại Phú ở phía , thổ phỉ, tuy trong lòng căng thẳng nhưng hề sợ hãi.

Mai Ngạn Quân vẫn luôn chằm chằm về phía thổ phỉ ẩn nấp, “Xem thử bọn họ hành động gì tiếp theo.”

Mọi đều đang chờ hành động tiếp theo của đối phương, Mai Ngạn Quân là dày dặn kinh nghiệm trong lĩnh vực , đủ kiên nhẫn.

Không ngoài dự đoán, năm phút, một đàn ông trung niên từ từ bước tảng đá lớn nơi đám thổ phỉ ẩn náu.

Người đàn ông trung niên tảng đá lớn, Đinh Mộ liền thấy, mặt ông một vết sẹo từ mắt chạy ngang qua má trái, mắt bịt kín bằng một miếng vải đen.

“Hừ, hóa là một tên độc nhãn long! Xem ông là một tàn nhẫn.” Đinh Mộ hừ lạnh .

Tên thủ lĩnh chỉ một con mắt, vẻ mặt hung ác chằm chằm bốn chiếc xe bất động bên .

Từ khi chiếc xe dẫn đầu dừng cái bẫy mà bọn họ đào, ông thể cảm nhận những trong xe hề đơn giản.

Lúc , thuộc hạ đưa một chiếc loa phóng thanh cho ông , “Đại đương gia, của đây!”

Tên thủ lĩnh nhận lấy chiếc loa, hét về phía mấy Đinh Mộ trong xe, “Những trong xe phía đây, để xe và vật tư, cho mấy năm phút, bây giờ rời , đảm bảo sẽ mấy thương. Nếu thì…”

Tay trai đang giơ lên của ông vẫy nhẹ, pằng một tiếng, kính chiếu hậu bên ngoài ghế phụ mà Mai Ngạn Quân đang lập tức b.ắ.n bay.

Loading...