Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 375
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:19:59
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc xe cuối cùng chỉ Lưu Dương Hạo và Chung Ngọc.
Lưu Dương Hạo đang lái xe, thấy chuyện Mai Ngạn Quân g.i.ế.c tên thủ lĩnh rõ ràng, “Chung Ngọc, thấy , con d.a.o găm tay Quân đột nhiên xuất hiện, còn tốc độ thu vũ khí của thổ phỉ nữa, thật sự quá nhanh !”
Sự chú ý của Chung Ngọc vẫn luôn tập trung gương chiếu hậu của xe, ngay khi xe khởi động, hình như thấy vài bóng đen lao từ khu rừng phía , nhảy cái hố mà thổ phỉ đào.
Khi tập trung , thấy gì cả.
Nhất định là tối qua ngủ ngon, mắt hoa , Chung Ngọc nghĩ .
Quay , thấy Lưu Dương Hạo đang lải nhải, Chung Ngọc cau mày , “Hạo Tử, ngoài đừng lung tung, chuyện của Quân chúng tự là .”
“Biết , chỉ với thôi.”
Bây giờ càng ngày càng nhớ nhiều chuyện, cũng còn ngốc nghếch như nữa.
Lang Cốc hiện tại, chuyện gì thì Ngô Quảng luôn ở bên cạnh Chu Tụ Bảo, còn bình thường đều do và Chung Ngọc phụ trách việc giám sát bên việc.
Giống như ngoài , Chu Tụ Bảo để và Chung Ngọc quyền phụ trách an ninh.
Bây giờ chiếc xe phía do Mai Ngạn Quân cầm lái, đường phát hiện chỗ nào bất thường.
Gần tối, bọn họ dừng nghỉ ngơi hai tiếng.
Vừa xuống xe, giải quyết xong vấn đề sinh lý, Đinh Mộ liền mở cốp xe .
Tối nay lái xe cả đêm, cô chuẩn nấu một bữa cơm cho ăn ngon một chút, bổ sung thể lực.
Cô lấy hai nồi cơm điện , cắm nguồn điện xe, nấu hai nồi cơm thơm phức.
Sau đó bắt đầu lấy nguyên liệu từng món một , nhân lúc chú ý, cô đổi ít thứ từ gian.
Mọi lượt trở về, Đinh Mộ đồ ăn ngon cho bọn họ, cần cô dặn dò, bọn họ liền tự giác nhặt đá xếp bếp, nhặt củi.
Chu Tụ Bảo cũng mang theo nửa túi khoai tây, một bó rau khô, một miếng thịt xông khói lớn đến, cùng ăn chung một bữa.
Đinh Mộ nấu cơm cũng tính cả phần của bọn họ, thấy ông mang đồ đến, cô cũng khách khí mà nhận hết.
Đinh Mộ nấu khoai tay và rau khô, tối nay cô định ăn thịt thỏ kho, hầm thêm một nồi thịt ba chỉ hầm đậu đũa cà tím khoai tây, thịt xông khói mà Chu Tụ Bảo đưa cho ba bốn cân, cô tìm vài cây củ cải lớn do gian sản xuất để xào thịt xông khói.
Biết tối nay cùng ăn cơm, Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo vui vẻ vây quanh bếp lò giúp đỡ, dù bọn họ còn theo Mai Ngạn Quân, nhưng trong lòng bọn họ vẫn kính trọng và ngưỡng mộ .
Sau khi ăn cơm xong, bọn họ cũng dừng lâu, thu dọn đồ đạc liền lên đường ngay trong đêm.
Trời sắp sáng, Mai Ngạn Quân rẽ một con đường lớn đầy bùn lầy, nhiều vết bánh xe.
Nửa đêm, Lý Gia Minh đổi ca với Mai Ngạn Quân một nữa.
Đinh Mộ duỗi , con đường lầy lội bên ngoài, “Gần đến ?”
“Có vẻ .” Mai Ngạn Quân đưa mắt những đang lác đác bên đường.
Đương nhiên Đinh Mộ cũng thấy, “Có ở đó, bọn họ cũng đến gia viên mới ?”
“Bọn họ đều là những đủ tư cách để gia viên mới, chỉ thể tìm nơi ở bên ngoài để xây nhà, đó ban ngày đến gia viên mới kiếm kế sinh nhai.” Đường Thất giải thích.
“Người đóng quân ở gia viên mới là của quân đội ?” Đinh Mộ những đường đều là trung niên và cao tuổi.
“ ! Gia viên mới còn gọi là căn cứ Hỏa Chủng.”
“Căn cứ Hỏa Chủng? Đường Thất, em yêu cầu để đó là gì ?”
“Chuyện thì em rõ.” Đường Thất lắc đầu.
Mặt đường xe cộ qua lầy lội, một cú xóc nảy suýt chút nữa khiến Đinh Mộ nôn cả bữa tối hôm qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-375.html.]
Hai chiếc xe của bọn họ chạy con đường như vẫn dễ .
Còn xe của Chu Tụ Bảo thì may mắn như , khi con đường , lốp xe của bọn họ liên tục trượt, sự xóc nảy dữ dội, bánh xe phía bên cuối cùng lún xuống một vũng bùn.
Tài xế thử vài nhưng thể nào đưa xe .
Bất đắc dĩ chỉ đành cầm bộ đàm lên, “Cô Đinh, Mai, xe của chúng kẹt trong vũng bùn .”
Mai Ngạn Quân dừng xe , đầu Đinh Mộ, “Hai ở xe, và Gia Minh xuống xem .”
Đinh Mộ và Đường Thất đợi xe một lúc lâu, cũng thấy bọn họ .
DTV
Vì , cô lấy hai chiếc khẩu trang màu đen từ trong túi , đưa một cái cho Đường Thất.
Đinh Mộ đeo khẩu trang, quấn khăn quàng cổ màu xám đen che đầu, chỉ để lộ hai mắt.
Đường Thất cũng ăn mặc tương tự, hai xuống xe.
Đi đến phía , thấy Mai Ngạn Quân và Đầu Trọc buộc dây kéo cho xe của Chu Tụ Bảo, trong hố cũng lấp ít đá vụn.
Người đường đường vác sọt lưng, vẻ mặt tê dại ngang qua bọn họ, thấy tấm vải dầu phủ xe, thì bọn họ nhướng mắt lên, đánh giá mấy Đinh Mộ một lượt, tiếp tục vội vàng lên đường.
Tuy vật tư xe trông hấp dẫn, nhưng cách ăn mặc của những , bọn họ thể trêu .
Mai Ngạn Quân lạnh lùng liếc đường, đầu thấy Đinh Mộ đang bên cạnh, bước mấy bước đến nhẹ nhàng , “Lên xe , sắp xong .”
Trời càng ngày càng sáng, đường càng ngày càng đông.
Đinh Mộ gật đầu, cô cùng Đường Thất trở xe.
Sau đó Lý Gia Minh lên xe lái xe về phía một cách, chừa đủ chỗ cho mấy Đầu Trọc kéo xe.
Chiếc xe của Chu Tụ Bảo chở đồ nặng, chẳng mấy chốc kéo lên .
Mất một chút thời gian, Mai Ngạn Quân trở xe, đoàn xe của bọn họ tiếp tục về phía .
Xe về phía nửa tiếng, một bức tường cao gần bằng thung lũng của bọn họ xuất hiện mắt Đinh Mộ.
Cô kinh ngạc, mơ hồ cảm thấy gì đó đúng, “Gia viên mới cũng xây tường cao như ?”
“Đây là tường ngoài của gia viên mới, bên trong còn một bức tường trong nữa.” Đường Thất .
“Tường trong? Tại xây hai bức tường?” Đinh Mộ hiểu.
Dường như nhớ điều gì đó, Đường Thất tỏ vẻ chán ghét, “Bên trong bức tường đầu tiên là nơi ở của nhân viên việc ở đây, bên trong bức tường thứ hai là nơi ở của các thành viên căn cứ Hỏa Chủng chọn, bọn họ đều là những trẻ tuổi ưu tú của các ngành.”
lúc , xe của bọn họ chặn , là hai đàn ông trẻ tuổi gầy gò.
Mai Ngạn Quân hạ cửa sổ xe xuống một chút, một trong hai thanh niên tiến gần, nở nụ , “Tiên sinh, đến đổi vật tư ?”
“Các gì ?” Mai Ngạn Quân trả lời mà hỏi .
Người đàn ông liếc quần áo của những trong xe, hàng hóa chất đầy mấy chiếc xe phía , lông mày khỏi nhướng lên, đây đều là những giàu !
Anh cố gắng kìm nén trái tim đang nhảy lên tận cổ họng, “ quen thuộc với nơi , thể hướng dẫn viên cho các .”
Mai Ngạn Quân đầu Đinh Mộ đang quấn kín kẽ ở ghế .
“Anh yêu cầu gì?” Đinh Mộ hỏi.
Người đàn ông là một tinh ranh, lập tức chủ ở đây là Đinh Mộ.
Anh rạng rỡ, một tia xảo quyệt lóe lên trong mắt, “Chị gái, chỉ cần năm cân lương thực thô.”
Đinh Mộ nhướng mày, đây là một đàn ông xảo quyệt.