Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:20:10
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không lâu khi bọn họ rời khỏi chỗ thổ phỉ, năm mặc đồ đen, đeo sọt lưng, xuất hiện cái hố lớn nổ tung.
“Tam đương gia, xem! Cái bẫy của chúng nổ tung .” Một trong đó chỉ cái hố lớn .
Người đàn ông gọi là tam đương gia, mắt nheo , dấu bánh xe mới in hằn mặt đất, giọng hung ác, “Đi, lên núi!”
Năm vội vã lên núi, bước cửa núi, một đàn ông cao lớn đón.
“Lão tam, cuối cùng cũng trở !”
Nói xong, ông bước đến ôm chặt Tam đương gia, vỗ mạnh vai .
“Anh hai, cả ?” Tam đương gia thấy bóng dáng của Đại đương gia trong đám , thậm chí nhiều em quen thuộc cũng mặt.
Nhị đương gia né tránh ánh mắt của , trong lòng chút buồn bã.
Tam đương gia thấy ông lời nào, hỏi tiếp, “Thiên Lý thích hóng chuyện, cũng thấy ?”
“Đại đương gia và mấy Thiên Lý đều c.h.ế.t !” Một tên cướp bên cạnh Nhị đương gia .
“Chết ? thấy cái bẫy nổ tung chân núi, chẳng lẽ là…?” Tam đương gia nghĩ , lập tức hiểu .
“ , hôm Đại đương gia dẫn em ngoài thì giết.”
Đại đương gia còn cướp quân nhu của quân đội, còn dẫn bọn họ ăn ngon uống say, đá tấm sắt thế ? Trong lòng Nhị đương gia bực bội.
“Nhất định là trong thung lũng !” Một phụ nữ quấn khăn đen trong đám lên tiếng.
Nhị đương gia đầu phụ nữ, “A Ngọc, cô bọn họ ?”
Người phụ nữ tên A Ngọc hai đàn ông cùng trở về, “Chúng thấy rõ ở gia viên mới, bọn họ đến từ sơn cốc và Lang Cốc, bọn họ lái bốn chiếc xe, trong đó ba chiếc là xe bán tải.”
“ ! Hôm đó Đại đương gia bọn họ giết, quỷ cũng nhớ bọn họ, hai phụ nữ xinh .” Người sống sót cái c.h.ế.t thấy liền lớn tiếng .
Một khác , “Bọn thật tàn nhẫn, g.i.ế.c Đại đương gia và mấy Thiên Lý thì cũng thôi, ngay cả xác cũng để mà phi tang luôn.”
“Đây đúng là phong cách việc của bọn họ.” A Ngọc với vẻ căm hận.
“Cô thung lũng bọn họ ở ?” Tam đương gia nhanh chóng suy nghĩ, ở gia viên mới, thấy bốn chiếc xe chở đầy vật tư.
“Bọn họ dọc theo con đường ở chân núi, dấu bánh xe đường vẫn còn, chúng thể theo phía bọn họ.”
Nghĩ đến việc thổ phỉ thể sẽ tấn công thung lũng, ánh mắt của A Ngọc lóe lên.
“Lão tam, chẳng lẽ …” Nhị đương gia chằm chằm Tam đương gia, Đại đương gia luôn coi trọng lão tam, cho nên mới phái đóng quân ở Tân Gia Viên.
DTV
Tam đương gia nhướng mày, mắt trợn tròn như chuông đồng, “Anh cả thể c.h.ế.t rõ ràng như ! Hai xem tình hình bên thung lũng thế nào.”
Tiểu Ngũ bên cạnh A Ngọc , “Thung lũng đất rộng thưa, xây tường, khắp nơi đều nhà cửa chỉnh tề, một vùng nhà kính lớn thể trồng trọt.”
Tất cả thổ phỉ xong mắt sáng lên, thung lũng đúng là tiên cảnh nhân gian!
Không đánh xuống, bọn họ thật với vũ khí cướp .
Vì , Nhị, Tam đương gia nhất trí đồng ý, bọn họ lập tức thu dọn đồ đạc, dẫn theo bộ nhân lực, thề thốt sẽ đánh hạ thung lũng.
Màn đêm buông xuống, cả khu rừng dần dần chìm bóng tối.
Bốn chiếc xe nhanh chóng lao vun vút con đường nhỏ bên rìa rừng.
Đinh Mộ xung quanh, đồng hồ, “Mới năm giờ, trời tối nhanh ?”
Đường Thất chớp mắt bóng cây tối đen đang lùi dần ngoài cửa sổ xe, trong lòng chút bất an, “Đêm cực dài sắp đến .”
“Có thời gian cụ thể ?” Đinh Mộ đầu cô .
Đường Thất mím môi, “Không , ai khi nào đêm cực dài sẽ đến”.
Lúc đầu, chỉ cảm thấy kỳ lạ tại trời sáng muộn như , tối sớm như , dần dần một ngày chỉ sáng một hai tiếng, cuối cùng, cả thế giới chìm trong bóng tối.”
Đinh Mộ từng trải qua đêm cực dài, cô thể tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy khi ở trong môi trường tối tăm trong thời gian dài.
“Đường Thất, em xem chúng còn cần chuẩn thứ gì cho thung lũng nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-379.html.]
Đường Thất suy nghĩ một lúc , “Tìm cách cho bức tường dày thêm một chút, cao thêm một chút. Bây giờ quái vật hình xuất hiện, em sợ đến đêm cực dài, quái vật hình sẽ càng nhiều hơn.”
“Thứ đó giỏi leo trèo lắm ?” Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Đinh Mộ vang lên.
“ .”
Lý Gia Minh ở ghế phụ lái chỉ một vết nứt lớn mặt đất xa , “Chị dâu, kìa! Có một vết nứt lớn ở đó.”
Đinh Mộ theo hướng Lý Gia Minh chỉ, vết nứt đó giống như một con quái thú khổng lồ mở cái miệng to như chậu máu.
Cô điều động tinh thần lực trong cơ thể, nhanh chóng thăm dò bên trong khe nứt.
Khe nứt sâu thấy đáy, cô thể cảm nhận nhiều quái vật hình đang ngọ nguậy bên .
Theo xe chạy nhanh về phía , cô đột ngột thu hồi tinh thần lực.
“Tại chúng hoạt động mạnh như ban đêm?” Đinh Mộ xoa xoa da gà tay, khó hiểu hỏi Đường Thất.
Đường Thất chìm hồi ức thật lâu , tay vô thức chà xát cán dao.
Một lúc cô mới , “Có thể là vì chúng đến từ lòng đất.”
“Không cách nào để tiêu diệt chúng ?” Vừa ý thức quét qua khe nứt đó, lượng thật sự nhiều đến mức khiến cô tê dại da đầu.
Đường Thất lắc đầu, “Em cũng .”
Trong lòng Đinh Mộ âm thầm tính toán những việc cần khi trở về, cũng cần thông báo cho Chu Tụ Bảo một tiếng.
Nghĩ một lúc, ý thức của cô liền tiến gian.
Vườn đất đen trồng đầy hoa màu, mấy mảnh ruộng thể thu hoạch, còn đủ loại rau trong vườn rau.
Cô điều khiển ý thức thu hoạch tất cả các loại nông sản chín, đổi trồng các giống khác, cho tất cả gia cầm trong gian ăn.
Đinh Mộ liền đến nhà kho chứa lương thực, cô kiểm kê bộ lương thực.
Đủ cho nhiều như trong thung lũng bọn họ ăn trong vài năm, tính đến những thứ Mai Ngạn Quân thu hoạch từ nhà kính trong gian đó, hơn nữa gian của cô ngừng trồng trọt, lượng lương thực vẫn đang ngừng tăng lên.
Đinh Mộ tin rằng chỉ cần sự xâm nhập từ bên ngoài, bọn họ thể sống lo nghĩ cả đời trong thung lũng.
Sau khi bận rộn xong, ý thức thoát khỏi gian, cô dựa lưng ghế ngủ .
Tỉnh nữa, xe ở một nơi trống trải.
Đinh Mộ ngẩng đầu lên trời, bầu trời vẫn u ám, một tia sáng trắng giống như bụng cá trong lớp mây dày ló từ phương Đông.
Trời sắp sáng , cô đồng hồ, bảy giờ.
Mai Ngạn Quân lái xe cả đêm, đang ngủ ghế phụ.
Đinh Mộ nhẹ nhàng xuống xe, mấy Đầu Trọc đốt một đống lửa để sưởi ấm bãi đất trống, bọn họ đang chuyện với Lý Trí Dũng.
Sau khi giải quyết vấn đề sinh lý, Đinh Mộ xuống trò chuyện với bọn họ vài câu.
Ăn hai củ khoai lang nướng bữa sáng, của Chu Tụ Bảo cũng chuẩn sẵn sàng để lên đường.
Xe tiếp tục chạy về phía thung lũng, đoạn đường phía ngoài việc vệ sinh thì bọn họ dừng nào nữa.
Vào buổi trưa ngày thứ ba, cuối cùng bọn họ trở khu rừng quen thuộc.
Tại ngã ba, khi chia tay mấy Chu Tụ Bảo, mấy Đinh Mộ trở về thung lũng.
Khi chiếc xe xuất hiện trong tầm của bức tường, Mai Vũ Văn tường vội vàng hét lên, “Cha cháu về !”
Mọi reo hò, Trương Bằng Phi vội vàng lấy chìa khóa mở cửa.
Ngay khi chiếc xe cổng, trong thung lũng liền xúm .
Đinh Mộ xuống xe, vững.
Liền thấy Trương Diệp tường hét lớn: “Cha! Mọi mau đến xem! Có mấy chiếc xe đến từ bên ngoài kìa!”
Cậu dứt lời, tiếp theo chính là tiếng s.ú.n.g dày đặc vang lên bên ngoài tường.