Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 384
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:20:23
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc lâu , giọng nhỏ khe khẽ của Trương Hướng Đông vang lên: “Vậy đến lúc đó chúng bây giờ?”
Mọi dần dần yên tĩnh , đúng thế, đến lúc đó bây giờ?
Đinh Mộ nuốt nước miếng, chậm rãi : “Đầu tiên, chúng tiếp tục gia cố tường thành, thêm một lớp bên ngoài, đó xây tường cao lên. Tiếp theo, chúng chuẩn vật tư và vũ khí để đối phó với màn đêm khắc nghiệt.”
“Chúng thể lấp đầy lỗ thủng tường ? Tại chúng cần thêm một lớp nữa và xây cao lên chứ?”
“Mọi còn nhớ đây chúng g.i.ế.c c.h.ế.t quái vật hình trong rừng rậm ? Loại quái vật bò từ khe nứt lên, chúng nó leo trèo giỏi, khi đêm cực dài bắt đầu, chúng nó sẽ xuất hiện với lượng lớn để săn chuột biến dị và con để thức ăn.”
Lưu Hoa Bân lấy một cuốn sổ tay nhỏ bằng lòng bàn tay: “Trong thời gian , phát hiện buổi sáng gần 8 giờ mặt trời mới mọc, buổi chiều tới năm giờ trời tối , đây là dấu hiệu của đêm cực dài ?”
“ .” Đinh Mộ khẳng định.
“Vậy còn chờ gì nữa, bây giờ chúng liền xây tường luôn.”
Trương Hướng Đông cảm thấy thể chờ thêm nữa, hận thể xây bức tường thành tường sắt ngay lập tức.
Ông như xong, lập tức đặt đồ vật trong tay xuống, cũng ngủ trưa nữa, xây tường luôn.
Mai Ngạn Quân thấy thế, xua tay : “Vậy thôi, chậm cần bắt đầu , chúng ít , chuẩn sớm cũng .”
Một đám phần phật khỏi nhà ăn, mấy ở trong khu chăn nuôi thấy thế cũng nhanh chóng theo họ, gì thì họ cũng cái đấy.
Trương Hướng Đông hiểu rõ kích thước của bức tường cần xây, chỉ cần đủ vật liệu thì bọn họ thể lập tức xây dựng.
Mai Ngạn Quân hỏi ông cần những vật liệu gì, đó lấy tất cả từ trong gian.
Sau khi phân chia trình tự việc, lấy dụng cụ của và bắt đầu việc hăng say.
Ngay cả Lâm Trí Viễn cũng chậm rãi giúp đỡ xây tường, bằng cách giúp nhặt những viên đá nhỏ mặt đất.
Trong nội thành của gia viên mới, văn phòng của lãnh đạo tối cao.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng đẩy cửa bước một văn phòng rộng lớn và đơn giản, bên trong chứa đầy các thiết điện tử hiện đại.
Một thanh niên mặc quân phục trẻ tuổi mặt cửa kính, đường phố tấp nập.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng đến phía , “Báo cáo tướng quân, mấy ngày ở nội thành phát hiện tinh thần lực d.a.o động, nhưng điều tra rõ nơi phát .”
“Cậu kiểm tra xem mấy ngày nay ngoại thành xảy chuyện gì ?” Giọng lạnh lùng của đàn ông trẻ tuổi vang lên.
“Đã kiểm tra qua, trong siêu thị trao đổi một nhóm đổi thịt chuột khô chất lượng cao lấy nhiều muối và đường, dáng vẻ của họ giống như là thành viên của một gia đình sống ẩn dật.”
“Ngoại hình như thế nào?”
Người đàn ông mặc áo blouse trắng cúi đầu: “Không , nam nữ từ xuống đều dùng khăn quàng cổ và khẩu trang che kín mặt, thấy mặt mũi. chúng tra một môi giới giúp đỡ chạy việc vặt.”
“Là ai?”
“Người môi giới tên là Mã Hưng, hỏi qua em của họ, những đó đến từ , bọn họ trả phí dựng lều ở trong sân một đêm. Đêm đó, tuần tra cũng đăng ký bọn họ trong danh sách.”
Người đàn ông mặc áo blouse trắng xong kết quả điều tra , đó tinh thần căng chặt mà chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
Người đàn ông trẻ tuổi như hóa đá mà bất động, mặc áo blouse trắng dò hỏi: “Có cần theo vết bánh xe tìm ạ?”
Lúc , cửa gõ vang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-384.html.]
Người đàn ông trẻ tuổi xoay , quét mắt mặc áo blouse trắng đang thấp thỏm bất an: “Mời !”
Một lính bước với một tập tài liệu tay.
“Báo cáo tướng quân, chúng nhận tin tức mới nhất, một tháng nữa, trời sẽ bước đêm cực dài, đài phát thanh sẽ phát sóng ngừng nghỉ bắt đầu từ ngày mai.”
Người lính báo cáo xong thì yên tại chỗ gì, thanh niên trẻ tuổi ngước đôi mắt sâu thẳm về phía : “Còn gì nữa ?”
“Tướng quân, hôm nay ngoài săn chuột đột biến quái vật tấn công, dẫn đến thương vong nhiều. Giám sát cho thấy vật thể ở mấy vết nứt mặt đất xung quanh ngoại thành sự d.a.o động thường xuyên.”
Người đàn ông trẻ tuổi nhanh chóng bước trở về bàn việc, kéo ghế dựa xuống, bàn tay nhanh chóng ký lên từng mệnh lệnh.
Người lính rời văn phòng với mệnh lệnh phê duyệt.
Người đàn ông trẻ tuổi thả lỏng thể dựa ghế , ngón tay thon dài xoa bóp huyệt thái dương đau nhức: “Cậu tạm dừng việc tìm kiếm , dốc hết lực để đối phó với đêm cực dài đang đến gần.”
“Vâng ạ!”
Nhận mệnh lệnh, mặc áo blouse trắng cũng rời khỏi văn phòng.
Sáng sớm tám giờ, bầu trời vẫn còn chút bóng tối, trong khí tràn ngập thở u ám.
Đi nửa đường đến sườn núi, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đang chuẩn lên đỉnh núi tin tức mới nhất của chính phủ.
“Người kế hoạch một ngày bắt đầu buổi sáng, nhưng buổi sáng hôm nay dường như chẳng chút hy vọng nào, khắp nơi đều là sự hoang tàn vắng vẻ.”
Ngồi tảng đá cao nhất, Đinh Mộ xung quanh, cảm nhận luồng gió lạnh từ cổ áo ùa cơ thể.
Mai Ngạn Quân duỗi tay ôm cô trong lòng ngực, quàng khăn quàng cổ cho cô, đó dịu dàng hôn lên trán cô một cái: “Đừng suy nghĩ nhiều như , chuyện sẽ qua thôi.”
Những ngày phung phí ánh nắng mặt trời trong thời thịnh vượng qua lâu , lâu cô cảm nhận ấm của mặt trời.
“Chồng ơi, nhớ bao lâu chúng thấy mặt trời ?”
Mai Ngạn Quân cảm thấy hổ, bao giờ nghĩ đến vấn đề , nhưng nếu nghiêm túc nghĩ thì vẻ như lâu lắm .
“Anh cũng nhớ rõ, em cũng nhớ.” Đinh Mộ tự giễu.
Cô bật kênh radio lên, bên trong truyền đến tiếng “sàn sạt” của điện, một chút tin tức nào.
Mai Ngạn Quân cảm nhận sự suy sút của cô, cố hết sức với cô về những sắp xếp .
“Sau khi về bố trí đốn củi, đêm cực dài sẽ kéo dài một hai năm, thời tiết lạnh như thế, đến lúc đó các tấm pin mặt trời sẽ thể sử dụng nữa.”
Đề tài của thành công hấp dẫn lực chú ý của Đinh Mộ, “Chúng nên chặt ở ? Rừng rậm thì thể chặt nữa, nếu thì chúng đến khu rừng đối diện hoặc khu rừng bên cạnh để chặt, như thì khi trời mưa, chúng cũng cần lo lắng sẽ sạt lở đất ở thung lũng.”
“Được, đến lúc đó chúng thể mở một địa điểm chuyên đốt than. Cứ như , lò sưởi trong nhà thể đốt suốt 24 giờ một ngày.”
Mai Ngạn Quân hướng dẫn từng bước, Đinh Mộ theo lời , đem suy nghĩ đặt việc sắp xếp cuộc sống hằng ngày.
“Anh còn dư vật liệu xây nhà trong gian của ?” Khi họ trò chuyện, Đinh Mộ liền nhớ đến nhóm La Đại Phú vẫn còn sống trong khu chăn nuôi.
Mai Ngạn Quân nhéo nhéo mấy vết chai mỏng lòng bàn tay cô, nhíu mày : “Em định xây nhà cho họ ?”
DTV
“Thời tiết càng ngày càng lạnh , đêm cực dài cũng sắp tới, bọn họ vẫn ở trong khu chăn nuôi cũng .”
Đinh Mộ thở dài, đều chỉ vì sống sốt, ôm để sưởi ấm, đến lúc đó khi đối phó với quái vật trong đêm cực dài cũng thêm một phần lực giúp sức.